#BooMew
" Câm miệng. " Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày nói.
Khổng Bắc Trình nhất thời bị quát, anh mím chặt môi hai mắt mở to nhìn cô. Cái bộ dáng này giống hệt như một đứa bé bị mẹ quát mắng mà không phục vậy.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình, cô lườm anh một cái cũng không nói gì nữa mà khẽ nhìn bốn cục thịt hỏi han ân cần.
Bốn cục thịt nhướng nhướng mà nhìn Khổng Bắc Trình đang cúi đầu im lặng đáng thương hề hề kế bên, chẳng hiểu sao tâm trạng cả bốn liền vui vẻ hẳn ra mà hướng Đỗ Dương Xuân Hy cười ngọt ngào làm nũng.
Đỗ Dương Xuân Hy cũng nói cười với bốn cục thịt một lúc lâu thì đồ ăn đem tới.
Sáu người cùng nhau ăn trưa, trong lúc ăn thì Đỗ Dương Xuân Hy và bốn cục thịt đều nói chuyện trao đổi các thứ còn Khổng Bắc Trình lại im lặng ngồi đó nhìn nhìn năm mẹ con, sau đấy lại một mình ăn.
Theo đuổi lại mẹ của các con cũng không phải dễ... từ giờ trở về sau anh phải thật kiên nhẫn cũng như phải tập quen dần với những câu từ cô quát, chỉ có như vậy anh mới miễn dịch với cô thì mới có thể mặt dày được.
Đỗ Dương Xuân Hy thấy Khổng Bắc Trình im lặng, cô nhướng nhướng mày nhìn anh một cái, môi nhếch lên.
Đàn ông con trai mới vừa bị quát vài ba câu liền im lặng tỏ ra đáng thương hề hề... haizz thật đúng là ăn sung mặc sướng, ở trên cao mãi nên mới hình thành cái thói này. Cũng may bốn cục thịt nhà cô thuộc kiểu người mềm cũng ăn mà cứng cũng ăn.
Nếu như giống hệt Khổng Bắc Trình thì chắc mệt.
Đỗ Dương Xuân Hy nghĩ nghĩ lại lắc đầu rồi lại lắc đầu, chính cô cũng không hề biết bản thân cô lại dần dần ghi nhớ nhiều hình ảnh của Khổng Bắc Trình, thẩm chí là đem bốn cục thịt ra so sánh với anh ta.
Cái hạt giống này đã cấm sâu vào trong tim cô lúc nào mà không hề hay biết, chỉ cần đến lúc nào đó... có một thời cơ thích hợp nó sẽ đâm chồi nẩy nở ra.
Sáu người sau khi ăn xong thì rời khỏi nhà hàng. Khổng Bắc Trình vẫn ôm lấy Đỗ Đức Xuân Nghiêng đã ngủ say trên vai anh nhìn Đỗ Dương Xuân Hy nhỏ giọng nói.
" Em định đưa con vào công ty luôn hay sao? "
Đỗ Dương Xuân Hy cúi đầu nhìn ba cục thịt cũng đang ngáp to ngáp nhỏ lại nhìn Đỗ Đức Xuân Nghiêng đã ngủ say trên vai Khổng Bắc Trình nói.
" Ừ! Vì ở công ty cũng có phòng nghỉ, nên để tụi nhỏ đi ngủ trước đã. " vốn định đưa bốn cục thịt về nhưng nhìn ra sao thì vẫn nên đem đi công ty.
- ---------------------
Bão 15/20 chương.