CHƯƠNG 301
“Nếu như không phải mẹ tôi bị bệnh, tôi tuyệt đối sẽ không…”
Thầy Lý tái mặt nói.
Tiêu Nhĩ Giai hờ hững khoát tay.
“Bái bai thầy, thầy hãy tự mình tiếp tục đa cảm đi.”
Sau khi quay về lâu đài cổ, An Diệc Diệp nhanh chóng quên đi chuyện này.
Hôm sau, khi đi vào Nhu Tinh, cô chợt phát hiện có gì đó không đúng.
Từ lúc vào cửa cô đã bắt đầu cảm giác luôn có người đang lén nhìn mình.
Nhưng khi An Diệc Diệp quay đầu lại, đối phương lập tức thu hồi ánh mắt.
Cô tiếp tục đi về phía trước một chút, bỗng nhìn thấy khá đông người tập trung trước bảng thông báo của trường học.
Còn kèm theo tiếng thì thầm to nhỏ.
An Diệc Diệp tò mò đi tới.
Có người quay đầu lại, vừa nhìn thấy cô, sắc mặt liền biến đổi, đưa tay kéo người bên cạnh một cái.
Mọi người đều quay đầu lại, vẻ mặt khinh bỉ nhìn cô.
An Diệc Diệp nhíu mày, đi vào.
Vừa nhìn thấy ảnh chụp trên bảng thông báo, cô bị dọa đến mức lập tức trợn trừng mắt.
Cô quay đầu nhìn về phía bảng thông báo khác, trong tất cả các bảng thông báo đều dán kín ảnh chụp giống nhau.
Ở trong khu tập thể giáo sư, thầy Lý và một người có hành động mập mờ, mà có thể thấy rõ ràng, mặt người kia chính là An Diệc Diệp.
Hơn nữa, trong mấy tấm ảnh này, hai người còn đang nắm chặt tay nhau.
Đây là tình huống hôm qua khi cô cầm giúp tài liệu cho thầy Lý.
Là ai chụp?
Nhìn những bức ảnh mập mờ không rõ này, An Diệc Diệp cảm thấy rất bối rối.
Chẳng lẽ đây là lý do hôm qua thầy Lý chợt trở nên khác thường sao?
An Diệc Diệp nhíu mày, quay đầu nhìn xunng quanh, lại nghe được tiếng bàn tán vụn vặt của bọn họ.
Dù âm thanh rất nhỏ, nhưng truyền vào trong tai An Diệc Diệp rất rõ ràng.
“Quyến rũ thầy giáo của mình à, thật là không biết xấu hổ.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!