CHƯƠNG 49
An Diệc Diệp đi phía sau ông, nhỏ giọng hỏi.
“Ngài Khúc đã đến công ty rồi sao?”
“Ngài ấy đã đi vào hai tiếng trước rồi.”
Vừa nói, quản gia vừa liếc mắt nhìn cô.
An Diệc Diệp nhìn ông, đây là đang chê cô dậy muộn sao?
Có điều nếu như Khúc Chấn Sơ không ở nhà thì cô yên tâm rồi.
An Diệc Diệp đi theo sau quản gia, thở dài một hơi thật sâu.
Anh không ở nhà vậy thì tốt. Sợi dây chuyền kia chỉ cần thêm một ngày nữa là có thể sửa xong, ngày mai là có thể trả lại Khúc Chấn Sơ rồi.
An Diệc Diệp ngồi xuống ghế, đang chuẩn bị ăn cơm.
Nhưng cô vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Khúc Chấn Sơ từ ngoài vào.
An Diệc Diệp vừa nhìn thấy anh thì vội vàng đứng dậy.
“Ngài Khúc .”
Bước chân Khúc Chấn Sơ dừng lại, đứng đối diện với An Diệc Diệp và khóe miệng anh khẽ nhếch lên.
“Tối hôm qua không phải cô nói chuyện rất mạnh dạn sao? Sao bây giờ lại khách sáo như vậy rồi.”
An Diệc Diệp tránh ánh mắt anh, giả vờ không biết gì.
“Có sao?”
Khúc Chấn Sơ không nói gì cả mà chỉ quay đầu căn dặn quản gia.
“Đi lấy túi giấy màu xanh tôi đặt trong phòng làm việc ra đây.”
Đợi quản gia vừa đi thì An Diệc Diệp đã cúi thấp đầu, gần như ngụp đầu vào trong bát.
Khúc Chấn Sơ bước qua đứng đối diện với cô.
“Ba mẹ cô hôm nay gửi tài liệu qua, nói đã giúp cô sắp xếp trường học xong. Đợi hai ngày nữa thì cô có thể đi học rồi.”
An Diệc Diệp sửng sốt ngẩng đầu.
“Đi học?”
“Ừ.”
Lúc này, quản gia vừa lúc cầm tài liệu đi xuống.
Khúc Chấn Sơ vươn tay nhận lấy, lật ra xem rồi rút vài tờ tư liệu từ trong tập tài liệu đặt trước mặt An Diệc Diệp.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!