Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bảo Giá Trên Trời Mua 1 Tặng 1

Chương 14: Muốn Trở Về Tìm Con

Chớp mắt một cái, đã một tháng trôi qua, Tần Minh Nguyệt nhận được lương tháng đầu tiên.

Cầm xấp tiền dày kia, ngược lại trong lòng Tần Minh Nguyệt nặng trĩu.

Đã cho đứa trẻ kia bú được một tháng, cô đến mặt cũng chưa gặp qua, nhưng Trần tiên sinh cũng không thấy đâu, có lẽ công việc của anh ta rất bận.

Lại nghĩ đến con của mình, cũng không biết ở chỗ nào, cũng không biết là sống hay chết, hốc mắt Tần Minh Nguyệt nhịn không được đỏ lên.

Nghĩ đến khả năng con của cô không còn trên đời nữa, hốc mắt của Tần Minh Nguyệt nhịn không được rơi xuống một giọt lệ. Một tháng này, không ai biết cô có bao nhiêu dày vò, mặc dù trên mặt rất bình tĩnh, rất yên ổn, nhưng chỉ có bản thân cô mới biết, mỗi lúc đêm khua tĩnh mịch, cô cảm thấy trằn trọc khó đi vào giấc ngủ, gối đầu cứ ướt lại khô, khô rồi lại ướt.

Trong rất nhiều đêm, cô luôn nằm mơ, trong mơ luôn có một đứa bé khóc lớn gọi cô là mẹ, cô mở mắt lớn, muốn nhìn đứa bé kia, nhưng luôn không thể nhìn rõ, chỉ có một cái bóng mông lung, cuối cùng biến mắt không thấy nữa.

Nhưng sau mỗi lần đứa bé biến mắt, cô sẽ giật mình tỉnh giấc, giật mình phản ứng lại, bản thân đang ở khu biệt thự nhà giàu, giường cao gói êm, không lo sinh hoạt.

Nhưng mỗi lúc như thế, cô càng thêm tự trách, cô sống rất tốt, nhưng con của cô không rõ tung tích, cô không thể làm được gì cho con cả.

Khoảng thời gian này, Tần Minh Nguyệt rất bất an, rất nóng nảy, rất thấp thỏm, đến Tư An Húc mấy ngày nay quan sát cô từ trên lầu đều cảm nhận được.

“Cô ấy sao thế?”

Không có chỉ đích danh, quản gia Tôn ngây ra một lúc mới phản ứng lại Tư An Húc là đang nói ai, không chỉ có Tư An Húc cảm nhận được sự bất an của Tần Minh Nguyệt, quản gia Tôn mỗi ngày đều cùng cô đối mặt dường như cũng cảm nhận được, liền mấy ngày, cô ăn uống rất ít, như vậy làm sao đủ sữa cho tiểu thiếu gia uống.

Nói đến Tư Nhất Nặc, một tháng nay ăn tốt ngủ tốt, đã lớn hơn rồi, mặt nhỏ trắng trắng nộn nộn, cặp mắt vừa to vừa tròn, mỗi ngày ăn no rồi ngủ, ngủ dậy lại chơi, làm máy người làm của nhà họ Tư, tim đều mềm nhũng cả rồi.

“Thiếu gia, tôi đã hỏi qua rất nhiều lần, cô Tần đều nói không có chuyện gì, nhưng sau khi mỗi lần cô ấy nói không có chuyện gì, cô ấy lại bày ra bộ dạng muốn nói lại thôi, cảm thấy như là có chuyện khó nói.”

Nói đến đây, quản gia Tôn cảm thấy có chút không vui, nhà họ Tư cho Tần Minh Nguyệt ăn ngon mặc đẹp, mỗi ngày chỉ cầm cô cho ít sữa, nhưng bộ dạng này của cô, cũng may ngày bình thường nhà họ Tư cũng không có người ngoài đến, nếu như để người ngoài thấy được, còn cho rằng nhà họ Tư ngược đãi cô.

*Đi hỏi cho rõ.”

Giọn nói Tư An Húc lạnh lùng, Tôn quan gia chợt cảm thây nhiệt độ trong thư phòng hạ xuông, không nhịn được rùng mình một cái, cung kính gật đầu, lui ra ngoài.

Những chuyện trong thư phòng, Tần Minh Nguyệt tất nhiên là không biết, cô lúc này đang ngồi trong phòng, ôm gối khóc không ra tiếng.

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, nhưng lòng cô ngày càng trĩu nặng, đạo lí mà ai cũng biết, vừa sinh con xong bị mắt, thời gian càng dài, khả năng tìm được càng nhỏ, khả năng xấu nhất là không biết chết đói ở góc nào rồi.

Vừa nghĩ đến việc con mình có khả năng không còn trên đời nữa, nước mắt của Tần Minh Nguyệt giống như chuỗi trân châu bị đứt, từng giọt từng giọt rơi xuống.

Lúc này, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, Tần Minh Nguyệt luống cuống tay chân lau khô nước mắt, nhanh chóng đi mở cữa.

Cửa vừa mở ra, liền đối diện với vẻ mặt không vui của quản gia Tôn, trái tim của Tần Minh Nguyệt thình thịch một cái, xảy ra chuyện gì vậy?

“Quản gia Tôn, xảy ra chuyện gì sao?”

Tần Minh Nguyệt không phải người thông minh, cô có nghỉ ngờ gì liền trực tiếp hỏi, nhưng cô cũng rất rõ ràng, ở đây đã một tháng, không có việc gì quản gia Tôn sẽ không đến tìm cô, bởi vì cô ngoài việc cung cấp sữa cho tiểu thiếu gia, cũng không có chuyện gì khác, nhưng bây giờ rõ ràng vẫn chưa đến lúc đưa sữa.

“Cô Tần, nếu như cô gặp bát cứ chuyện gì khó khăn, có thể trực tiếp nói với tôi, cô cần phải hiểu rõ, cảm xúc và chế độ ăn uống của cô, đều liên quan đến tiểu thiếu gia nhà chúng tôi, thiếu gia nhà chúng tôi để cô đến cho tiểu thiếu gia bú, là đã tin tưởng cô, néu có bất cứ khó khăn và vấn đề gì, xét trên thân phận tiểu thiếu gia nhà chúng tôi, chúng tôi đều sẽ giúp cô giải quyết.”

Nhưng mà quản gia Tôn thật sự nghĩ không ra, một tháng trở lại đây, Tần Minh Nguyệt đều rất tốt, nhưng không có điện thoại, cũng không dùng điện thoại nhà họ Tư để gọi điện ra ngoài, mỗi ngày đề an an tĩnh tính giống như không có người vậy, nếu như không phải mỗi ngày đều phải tìm cô lấy sữa cho tiểu thiếu gia, quản gia Tôn cũng cảm thấy mình sẽ quên mát sự tồn tại của người phụ nữ này.

Nhưng mà người này yên tĩnh như vậy, bỗng trở nên bất thường sau một tháng.

Tần Minh Nguyệt bị máy lời này của quản gia Tôn doạ cho gật nảy mình, gần đây cô thật sự là tâm tình xuống dốc, ăn không tốt ngủ không ngon, lẽ nào chất lượng sữa cũng theo đó giảm xuống?

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận