Buổi tiệc xa hoa diễn ra ở một đại sảnh rộng lớn, vô cùng sang trọng và trang nhã.
Khách mời đa số đều là người Châu Âu, chỉ có lác đác một số người Châu Á.
Tư Cảnh Vực không phải đàn ông Châu Âu nhưng trời sinh vẻ ngoài của hắn không chút thua kém gì bọn người đó. Khi ánh mắt Diệp Noãn đặt chung hắn với những người đàn ông Tây ở đây thì cô không thể không cảm thán, hắn có vẻ cuốn hút rất riêng như thôi miên người khác chìm vào khí khái mạnh mẽ, đẹp đẽ của hắn.
Có lẽ không chỉ mình cô nghĩ vậy mà những người phụ nữ nơi này cũng thế. Nhiều cô gái Tây xinh đẹp, mắt xanh da trắng yêu kiều đang nháy mắt thích thú với Tư Cảnh Vực.
Hắn một thân vest tao nhã thong dong như chẳng việc gì, đôi khi vô tình liếc thấy những ánh mắt xuýt xoa mến mộ đó chỉ nở một nụ cười dịu nhẹ rồi tiếp tục giao tiếp với những khách mời trong buổi tiệc.
Mà Diệp Noãn, cô thư ký bên cạnh hắn cũng chẳng chút thua kém. Một người phụ nữ Châu Á xinh đẹp động lòng người, chỉ một nụ cười nhẹ của cô đã làm cánh đàn ông lạc hồn lạc phách.
Từ khi đôi nam nữ này bước vào đã thu hút sự chú ý của toàn thể mọi người.
"Vực, chúng ta đã lâu ngày không gặp, nào, tôi mời cậu một ly."
"Ngài Andrew quá khách sáo rồi. Được, mời ngài."
Tư Cảnh Vực và Andrew cụng ly một cái rồi đưa rượu lên môi uống một ngụm. Diệp Noãn nhìn sang thấy được sườn mặt Tư Cảnh Vực động đậy vì nuốt rượu, đôi mắt to tròn dừng trước sức quyến rũ của hắn.
"Ôi kìa, cô gái Châu Á này thật xinh đẹp. Là bạn gái của Vực sao?"
Ông ấy thốt lên câu cảm thán với Diệp Noãn. Cô lịch sự mỉm cười đáp lại một cách thành thạo bằng tiếng anh:
"Không đâu, tôi là thư ký của ngài ấy. Rất hân hạnh được gặp ngài Andrew."
Người kia rất hài lòng với dáng vẻ xinh đẹp cùng cách cư xử khéo léo của Diệp Noãn. Ngợi khen cô thêm vài câu. Rót rượu muốn mời Diệp Noãn, đến ly thứ ba, Tư Cảnh Vực đã nhìn không vào mắt cướp lấy ly rượu của cô.
"Cô ấy là phụ nữ uống nhiều rượu không tốt, tôi thay cô ấy uống với ngài."
Nói rồi không đợi thêm phút giây nào, hắn ngửa cổ uống cạn sạch.
Xuyên suốt buổi tiệc ai mời rượu Diệp Noãn cũng bị hắn uống thay. Diệp Noãn cắn lưỡi xuýt xoa, tên này là muốn ra vẻ với mọi người ở đây hay ga lăng thật sự vậy? Bình thường đưa theo thư ký chẳng phải chủ yếu để tiếp rượu thôi sao?
Quan khách ở đây chỉ cần nhìn thoáng đã nhận ra ý tứ của hắn đối với cô. Chỉ có mình Diệp Noãn là ngốc nghếch không nhận ra.
Thế là những người đàn ông muốn bắt chuyện tiếp xúc với Diệp Noãn đều bị sự che chắn của Tư Cảnh Vực phá tan ý muốn.
"Diệp Noãn, là cô sao?"
Một người đàn ông trung niên ngạc nhiên gọi Diệp Noãn. Cô nhận ra người này là sếp cũ của mình, ông James, chủ tập đoàn siêu quốc gia NP ở Luân Đôn.
"Chủ tịch, không ngờ gặp lại được ông ở đây."
Người phụ nữ kế bên ông ta vừa nhìn thấy cô mặt mày đã cau có, bắt đầu chế nhạo:
"Xem ra tìm được kim chủ mới rồi cô ta tốt hơn lúc trước nhiều. Khi xưa nhìn cô ta miệt mài làm thư ký bên cạnh James đúng là rất tội nghiệp, thấy bám theo anh không thành liền tìm một người có quyền thế như Tư tổng đây. Đúng là rất biết thức thời."
Ông James cố tình đụng vào bàn tay cô ta ám chỉ im lặng, người phụ nữ bĩu môi không nói gì nữa, dáng vẻ vẫn rất khinh khi cô.
Cô ta là Saka, trước đây nằm trong số những phụ nữ theo đuổi ông James. Khi Diệp Noãn còn làm thư ký cho tập đoàn NP, vì nhiều lần cô từ chối cho cô ta gặp mặt ông ấy đã làm cho cô ta ghi thù chuốc oán. Hiện tại may thay đã được ông James nâng lên làm tình nhân liền vênh váo với cô.
Diệp Noãn chỉ cười khinh Saka rồi nói một câu:
"Đừng nghĩ ai cũng có ý muốn làm con giáp thứ mười ba như cô. Loại phụ nữ suốt ngày chỉ biết bám víu đàn ông không có tư cách đánh giá tôi."
Sau đó, Diệp Noãn lia mắt sang ông James nở một nụ cười nhẹ.
"Cũng đã lâu tôi không có dịp hỏi thăm phu nhân rồi, xem ra sau khi dự tiệc về phải gọi một cuộc hỏi thăm sức khỏe bà ấy mới được."
"Cô không được gọi cho bà ấy!"
Thái độ ông James đột ngột biến đổi kinh hãi, rõ là có tật giật mình. Đưa tận tình nhân đến đây để dự tiệc còn sợ bị bại lộ với vợ?
"Tại sao lại không được gọi nhỉ? Tôi chỉ muốn hỏi thăm vài câu với phu nhân, dù gì bà ấy cũng đã nhiều lần giúp đỡ tôi rồi. Ngài phản ứng như vậy là sợ tôi sẽ tiết lộ chuyện ngài dắt nhân tình đi theo vào buổi tiệc sao?"
Diệp Noãn thầm thở dài một hơi.
"Tôi chẳng hiểu vì sao phu nhân hiền hậu tốt bụng như vậy mà ngài còn ra ngoài tìm phụ nữ mua vui."
Ông James tức giận thở không thông. Diệp Noãn không còn là thư ký của ông ta nữa liền có thể lên giọng đe dọa ông như này. Ông ta bắt đầu không để ý đến cô, nhìn sang Tư Cảnh Vực.
"Thư ký của ngài rất rảnh rỗi để phán xét chuyện riêng tư của tôi này. Tư tổng, ngài mua cô ta với giá 2 triệu USD là để cô ta lo chuyện bao đồng sao? Ngài không thấy tiếc tiền à?"
Hắn nâng ly rượu trên tay lắc lư trước mắt vài cái, nhếch môi.
"Tư Cảnh Vực tôi không có khái niệm tiếc tiền."
Ông ta điêu đứng cứng họng nhưng không được bao lâu đã hồi phục tinh thần trở lại.
"Tôi biết Tư tổng nhiều tiền, số tiền 2 triệu USD chẳng đáng là gì so với cậu. Nhưng cậu lại không quản lý nghiêm thư ký của mình để cô ta nói bậy chia rẽ gia đình tôi."
"Thì…?"
Ánh mắt hắn càng dửng dưng thì ông James càng thất kinh.
"Tôi trước giờ chẳng biết gia đình ông ra sao, bây giờ không muốn biết, sau này cũng chẳng muốn biết. Chỉ là người phụ nữ không sạch sẽ của ông gây chuyện với người của tôi trước, cho nên hôm nay tôi không xử được cô ta, tôi sẽ không hài lòng. Mà tôi không hài lòng thì ông James à, đừng trách tôi vô tình."
Địa vị bây giờ của hai tập đoàn NP và MR chẳng thua kém gì nhau. Hai boss lớn này đấu đá với nhau không chừng sẽ gây ra chuyện kinh thiên động địa.
Diệp Noãn cảm thấy không đáng, kéo cổ tay áo hắn, thấp giọng nói:
"Không sao đâu, bỏ qua đi!"
Tư Cảnh Vực hừ nhẹ, vẫn chẳng có ý buông tha cho người phụ nữ khoác lác kia.
"Mấy nay tập đoàn của ngài James chuyển biến thật sự không ổn nhỉ? Nếu mà xảy ra thêm rắc rối gì, không biết sẽ trở thành thế nào đây."
Nhiều chuyện trăng hoa của ông ta bị rò rỉ ầm bên Luân Đôn chưa nguôi với một cô minh tinh, hiện tại đã dẫn cô tình nhân này đi dự tiệc, ông ta cũng quá gan rồi.
"Tư Cảnh Vực, đừng mong uy hiếp được tôi. Cậu miệng còn hôi sữa, không đủ đẳng cấp để đe dọa tôi."
Diệp Noãn không muốn gây gỗ, kéo tay Tư Cảnh Vực đưa hắn đi, nào ngờ người phụ nữ kia nhân cơ hội Diệp Noãn không chú ý, hất rượu vào người cô.
Diệp Noãn chẳng kịp né tránh nhưng người hứng trọn ly rượu kia không phải là cô mà là… Tư Cảnh Vực.