" Nhưng còn thanh niên kia .. bộ mày muốn giam anh ta và gia đình anh ta để khống chế Vĩnh Thanh thôi sao "
" Tao .. chỉ là tạo muốn hành hạ anh ta .. tao rất ghét khi họ thân mật với nhau .. lại còn hợp sức muốn tiêu diệt tao "
Mẫn Doanh chỉ biết nhìn hắn , rõ là ghen , rõ là yêu mà lại che giấu , phủ nhận nó .
" Càng giảm người ta bao lâu đổi lại mày chẳng được gì .. "
Hắn không nói gì nữa đi vào trong . Mẫn Doanh nhìn hắn cũng chẳng biết nói gì nữa , tên này khó nói , khó khuyên . Bây giờ Mẫn Doanh nên làm cái gì đây .
Mẫn Doanh chỉ muốn về nhà ôm Bình Anh thôi . Thật muốn mặc kệ cái tên gia hoả này , nhưng hắn dù gì cũng là bạn , lão đại người mà Mẫn Doanh kiên nể , xem như người một nhà .
Nhưng thôi thì giúp hắn , cái tên ác ma này lần đầu biết cái cảm giác yêu một người , điều đó khiến Mẫn Doanh không muốn xen cũng phải chen vào giúp hắn .
Bên trong ...
Vĩnh Thanh nãy giờ quỳ bên Xương Lâm , lo lắng cho anh đủ điều . Xương Lâm mặc dù kiệt sức , đau đớn đến mấy nhưng anh luôn cười như mọi đau đớn đều xưa tan khi nhìn cậu .
Hồ Nhất Hùng đi vào trong nhìn cảnh tượng trước mắt mà lửa giận càng nổi lên liên tiếp ngày càng cao .
" Hai người đóng phim tình cảm hay quá nhỉ .. nhưng tôi lại không có nhu cầu xem "
Hồ Nhất Hùng là lạnh giọng , tiến đến chỗ họ . Với vẻ mặt chẳng mấy vui nhìn họ .
" Anh ... Á .."
Vĩnh Thanh bị hắn kéo mạnh tay , xách Y lên lôi đi . Y quỳ khá lâu nên đứng dậy khó khăn . Tuy bị lôi đi nhưng mắt Y vẫn cứ nhìn vào Xương Lâm đang bị buộc vào ghế .
Hắn dùng lực khá mạnh nắm chặt cổ tay Y ,khiến Y đau đớn muốn gỡ cái tay to lớn đó ra . " Buông ra .. đau .. ư .. buông "
Dù nghe Y đau nhưng mặt hắn vẫn vô hồn một mạch kéo Y đi . Với lại thân thể Y còn chưa hồi phục vậy mà hắn lại kéo Y đi mạnh bạo như vậy .
Hắn như hoá điên đẩy mạnh Y vào trong xe .Rồi ngồi ngay ngắn vào ghế lái , đạp mạnh ga xe một cái . Chiếc xe đen phi nhanh như gió trên đường , chiếc xe chạy băng băng qua những con đường trải dài qua đồi núi , trạm kiểm soát .
Sau một hồi thì chiếc xe đã đi vào thành phố A . Trong lòng Vĩnh Thanh lại dâng lên nỗi lo sợ không dứt , dường như sắp tới sẽ có cái gì đó đến với mình .
Hắn lái xe chạy đến căn biệt thự quen thuộc . Mạnh tay lôi Y từ cổng rồi lên tới căn phòng đặt biệt đó . Thô bạo kéo Y vào phòng tắm rồi dùng nước đổ lên người Y .
Hồ Nhất Hùng bây giờ như kẻ điên , chẳng còn là hắn như thường ngày . Mọi chuyện diễn ra quá nhanh , Vĩnh Thanh lại không kịp né mà hứng nước từ vòi sen chảy xuống người một cánh xối xả .
" Điên sao .. sao anh lại .. " chưa nói xong đã bị ngắt lời .
" Tôi không muốn đồ mình có hơi người đàn ông khác "
Vĩnh Thanh thật không hiểu hắn đang làm cái gì nữa . Càng ngày như kẻ điên mất trí vậy .
Rồi hắn lại lôi Vĩnh Thanh ra ngoài đẩy mạnh Y ngã xuống giường . Vĩnh Thanh sợ hãi , lùi lại ra sau " Anh .. đừng .. đừng ..tôi còn đau lắm .. xin anh tha cho tôi "
Hồ Nhất Hùng cởϊ áσ của mình ra , quăng sang một bên . Y thấy là biết. chuyện gì sắp xảy ra rồi , nhưng nơi đó còn đau , sưng nếu làm nữa không chừng sẽ tiêu mất .
" Tôi còn đau ..xin anh .. đừng .. đừng "
Hắn tiến lại phía Y , tay kéo chân Y lại phía mình rồi xé hết y phục trên người của Y . Sau khi không còn gì trên cơ thể của hai người , hắn bắt đầu tàn phá cơ thể của Y .
Cơ thể ngọc ngà kia hiện rõ trên đó ở mọi nơi là dấu tích mấy ngày qua rõ là chưa phai , còn có dấu tích của bị đánh trong đó nữa .
" Á Á aaaaaaaa"
Không chút dạo đầu gì cả , hắn thẳng thừng đâm thứ năm tính nóng bỏng , to lớn kia vào thẳng tiểu nguyệt nhỏ của Vĩnh Thanh .
Y thét lên trong đau khổ , nước mắt chảy thành hàng rơi xuống nệm .
Vĩnh Thanh đau đến thở cũng không nỗi , đau điếng gấp trăm ngàn lần hơn máy đêm qua . Tay bấu chặt tấm bra giường , ưỡn cong người lên đón nhận từng cú thúc điên dại từ hắn .
Cơn đau khiến Y như muốn chết thẳng trên giường . Hắn không chút thương tình ra vào nhanh như chớp , lại mạnh mẽ đưa ra thúc vào . Từng cú mạnh lại sâu như hắn lại muốn tiến sâu đến ruột của Y .
Vĩnh Thanh không có sức chống cự , chỉ nằm im trên giường chịu đựng , làm đồ hả giận của hắn .