Hồ Nhất Hùng khi thấy được bài báo trên mạng , thì lập tức đi đến Hồ Gia . Đá bung cánh cửa , người làm trong Hồ Gia một phen hú hồn .
" Nhất Hùng ...con làm gì vậy "
" Bài báo đó là sao ...ai đã đăng nó "
Hắn tức giận tiến lại , nhìn chăm những người ở đó . Ở đó có Hồ Nhất Khang , Đặng Kì và có sự xuất hiện của Hạ Tử Hân . Cả ba người ngồi xuống ghế , Hạ Tử Hân ngồi kế bên Hồ Nhất Khang , nên cô ta không hề tỏ vẻ sợ Hồ Nhất Hùng .
" Là em đó "
Hạ Tử Hân thản nhiên nói , chẳng hề sợ hắn sẽ cho cô xuống địa phủ , cô nghĩ có Hồ Nhất Khang chống lưng thì hắn sẽ không làm gì cô .
" Muốn chết sao ". * lạnh giọng *
" Là ta bảo con bé đăng bài đó đấy "
" Ông ......". * tức giận *
Đặng Kì nhìn hắn nói " Trước sau hai người cũng lấy nhau ...đăng bài viết đó có sao đâu chứ "
Hồ Nhất Hùng nhìn cô ta phẫn nộ , lạnh giọng ra lệnh .
" Cô mau bảo công ty cô nhanh chóng rút lại bài viết đó ...nếu không trong năm phút , công ty cô không cánh mà bay "
Mặt oan ức , nhìn ông Hồ Nhất Khang , tỏ vẻ ấm ức " Cha à! Cha xem anh ấy kìa ...con chỉ nghe lời cha thôi , mà anh ấy đòi phá sản công ty con"
" Yên tâm , ta sẽ làm chủ cho con " ông quay qua hắn , nghiêm giọng nói " Con sao này là chồng của con bé , có cần làm như vậy không ... Hôn nhân này trước sau con cũng phải lấy ...con bé đăng bài viết này thì có sao đâu "
" Tại sao tôi phải lấy người tôi không yêu "
" Không yêu sau này cũng sẽ yêu thôi ...Con bé sẽ đối xử tốt với con , con bé sẽ là người vợ tốt "
" Người vợ tốt sao Ha ha ". Hắn cười mỉa mai , nhìn hai người
" Cô ta đến với tôi cũng chỉ vì tiền ...mục đích chỉ muốn đào mỏ ...chứ có hề yêu thương tôi hay sao "
" Sao anh lại nói vậy với chị dâu chứ ". Đặng Kì nhìn anh , khuôn mặt chẳng có chút vui vẻ .
" Em yêu anh thật lòng mà ... sao lại nói vậy chứ ". Hạ Tử Hân vẻ mặt ủy khuất nhìn hắn ta , nhưng đổi lại chỉ là nụ cười khinh khi của hắn .
" Yêu tôi hay yêu tiền của tôi chứ ... Mau xóa bài viết đó nhanh "
" Nhất Hùng con thôi đi ... đừng gây chuyện nữa ...ngoan cưới Hạ Tử Hân về làm vợ đi "
" Không lấy ! Tôi không lấy cô ta ". Giọng hắn kiên quyết , cho dù ép hắn lấy hắn cũng không lấy .
" Ta là cha con ...con phải nghe theo ta ! Không cãi nữa .. chuẩn bị kết hôn đi"
" Cha tôi sao ...ông không phải cha tôi ...chẳng có người cha nào lại ép hôn con mình ... chẳng có người cha nào lại đánh đập vợ mình tàn nhẫn hết "
" Con nói gì vậy ... Ta đánh đập mẹ con sao ? Nhưng đó là quá khứ ... Ta và bà ấy đã ly hôn rồi ...Điều con nói không phải là sự thật "
" Không phải sự thật sao ...có cần tôi kể hết sự thật năm xưa không ...đã làm rồi không dám nhận à "
" Con ...". * Ông tức giận *
" Tôi bảo cô xóa bài viết đó bộ cô không nghe sao ....Cô điếc à " * quát *
Hạ Tử Hân sợ sệt , nắm chặt lấy tay áo của ông Hồ Nhất Khang.
" Em ...em ..."
" Nếu cô không xóa được thì để tôi nhờ người khác xóa .... Nhưng cô phải nộp mạng đi "
Lấy cây súng bạc ra , chỉa thẳng vào cô ta . Hạ Tử Hân hoảng hồn , đứng dậy lùi về sau .
" Con thôi ngay cho ta... Con gϊếŧ con bé , ta cũng sẽ gϊếŧ con ." Ông Hồ Nhất Khang rất tức giận , cũng lấy khẩu súng ra từ trong túi , giơ thẳng về Hồ Nhất Hùng .
" Tới con mình ông cũng muốn gϊếŧ ... ông là cha tôi sao "
" Con bỏ súng xuống nhanh .... "
" Không .."
* Bằng * Một viên đạn được bắn ra , sượt ngang ngay mu bàn tay hắn . Viên đạn sượt một đường , nơi đó liền chảy máu . Hồ Nhất Hùng hắn cũng buông súng xuống , không chỉa thẳng về cô ta nữa .
Ông Hồ Nhất Khang bắn súng rất giỏi , cũng từ đó mà dạy hắn . Viên đạn canh ngay tay hắn , sượt qua không lấy mạng hắn . Chỉ là cảnh cáo Hồ Nhất Hùng , ông không hề muốn gϊếŧ hắn . Biết tính tình muốn cái gì phải thực hiện cái đó được , nên ông chỉ còn cách này thôi .