Một cơn lạnh người ghé qua , Hạ Tử Hân và Đặng Kì thấy ớn lạnh . Cuộc chiến của hai cha con thật nảy lửa nhưng cũng có phần dị tính trong đấy .
Một người thì mưu mô còn người kia thì cũng chẳng kém gì . Có thể thấy là hắn là một người hoàn hảo chẳng có điểm yếu . Vậy thì Hồ Nhất Khang có thể ép hắn bằng cách nào chứ .
Hai cô hồi hộp , chẳng dám lên tiếng ngồi im mà nhìn . Chẳng ngờ hắn lại kiên quyết đến thế , lúc trước bị ông bắn vào tay một lần . Hạ Tử Hân nghĩ hắn cũng phải chịu .
Ai ngờ được hắn cố chấp như thế không lấy là không lấy . Cô ta chẳng hề bỏ cuộc đâu , cô ta phải là phu nhân , phải lên đỉnh vinh quang , chỗ đó chỉ có thể là của cô ta .
Quá mất công vào việc này , Hạ Tử Hân chẳng muốn thất bại . Không được cũng phải được .
Hồ Nhất Hùng sẽ không lấy , hôm nay coi như quyết chiến một trận . Muốn đào mỏ nhà hắn sao không có dễ đâu ! Còn lâu đấy ! Người ngồi ở vị trí đó chỉ có một . Chưa tới lượt cô ta , đến xếp hàng còn chưa có cửa .
Ông ta nghe Hồ Nhất Hùng nói vậy khẽ cười nhẹ .
" Con trai ta là muốn yêu thương con ! sao con cứ chống đối vậy hả ? "
" Yêu thương là ép con mình lấy người nó không thích sao ! Lí do chỉ vì đã kí hợp đồng ! Yêu thương mà ông nói là vậy sao "
" Nếu con lấy Tử Hân thì nữa khối tài sản của ta sẽ thuộc về con ! còn lại là Đặng Kì ... "
" Ông nghĩ là tôi cần sao ! "
" Chứ con muốn gì đây "
" Tôi không lấy cô ta "
" Hừm ! Nhất Hùng con cố chấp như vậy sao ? "
" .. Nếu ông còn ép thì tôi sẽ chẳng ngại mà cho cô ta ăn đạn đâu ! "
Liếc mắt tới Hạ Tử Hân , hắn nghiến răng căm ghét . Bị Hồ Nhất Hùng liếc đến cô sợ hãi né tránh ánh mắt đó , nắm chặt tay áo Hồ Nhất Khang .
Hồ Nhất Khang bình thản ăn vài miếng bánh trên bàn , rồi nhướng mắt vào đứa con trai của mình .
Ánh mắt của ông như cho Hồ Nhất Hùng chọn đáp án lần hai . Mà ánh mắt hắn lại kiên định , vững chãi .
" Con nghĩ con có thể hù dọa ta sao ? "
" Tôi nói là làm được "
" Con bắn con bé ta sẽ lấy mạng con "
" Ha ! Ông gϊếŧ tôi vì cô ta ! ... Đây là tình thương của cha dành cho con cái sao ? Đây là cách ông yêu thương tôi sao ... Ông bắn đi ! Có thể sinh ra tôi thì có thể lấy mạng tôi "
" Con nghĩ ta chẳng dám !? " Ông lấy một cây súng lục ra đặt nhẹ trước bàn .
Nhìn cây súng lục trên bàn , hắn siết chặt tay . Mắt nổi tia máu , gân xanh nổi lên cuồng cuộng .
Hai ả ta nhìn hai người mà rùng mình . Ông đã nói vậy mà hắn cũng đồng ý , đúng là làm cho hai ả ngạc nhiên .
" Con nghĩ xem .. Ta là người dạy con cách cầm súng , bắn súng như thế nào ! Dạy con cách sống sót trên thế giới đầy cạm bẫy này ... thì ta có thể một tay gϊếŧ con ! .. Trước khi ta dùng cách cuối thì con hãy ngoan ngoãn mà thực hiện hôn ước "
" ..... "
" Bài viết cũng đã đăng lên , ai trong giới kinh doanh cũng biết con trai ta ! Đứa con trai của vua kinh doanh sắp lấy vợ ! Ta cũng đã giới thiệu Tử Hân với họ .. Bây giờ nói hủy thì hủy như thế nào ! Mặt mũi ta ở đâu chứ "
" Tôi không lấy ! Có gϊếŧ cũng không "
" Vậy thì đừng trách ta ! "
" Ông định làm gì !? "
" Con yêu mẹ con lắm đúng không !? Nhưng mà tiếc thay bà ấy đã qua đời khi con còn nhỏ rồi ... Nếu bà ấy còn sống thì chắc sẽ hạnh phúc lắm khi thấy con mình kết hôn với con nhà tiểu thư gia giáo , giàu có "
" Hồ Nhất Khang ông định làm gì mẹ tôi ! Bà ấy đã chết rồi ông định làm gì "
Khi nhắc đến bà , hắn lại đớn đau một tia . Căm giận người đàn ông trước mắt mà chẳng làm gì được .
" Bà ấy đã từng rất yêu ta ! yêu nhiều lắm "
" Hừ ! Ông chẳng xứng đáng với tình yêu của mẹ tôi "