Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Gần một lúc lâu , Vĩnh Thanh đứng đợi mà chẳng thấy người đâu . Chán nản ngồi xổm xuống đất đợi , miệng chê trách .

" Lâu quá ! Muốn cho mình mọt gông sao "

Bình Anh là muốn cho Y chờ đến mọt gông sao . Chẳng thấy bóng dáng ai thế . Nhưng nghĩ lại thứ cho Vĩnh Thanh bận tâm mà buồn buồn thì nhớ lại mối tình vỡ nát hai năm trước .

Nhìn nơi đâu cũng thật nhớ , bầu trời , mọi thứ xung quanh Vĩnh Thanh . Trông như chỉ mới vừa xảy ra hôm qua .

Cái cảm giác này đã ùa về ngay từ khi Vĩnh Thanh đáp máy bay và nhìn mọi vật ở thành phố A thân thuộc rồi . Vui hay đau buồn cũng từng nhớ rõ , mà trong hai năm qua bên đấy Vĩnh Thanh chẳng hề nhớ tới nó .

Chắc qua bên đây cảnh vật quá thân thuộc nên mới gợi lại cảm giác thôi . Chứ Vĩnh Thanh còn yêu hắn sao ? Lí trí Vĩnh Thanh đã nhắc nhở rằng quên đi , quên hắn đi , và hai năm trời kia dường như đã nghe theo mà quên đi nam nhân năm đó .
Nhìn dòng người đi đi lại lại ở trước cổng sân bay , Vĩnh Thanh lại cảm thấy lạnh lẽo không thôi . Thật cô đơn ! Hai năm qua chỉ có mình Vĩnh Thanh , một mình đơn độc nơi đất khách bỏ lại tất cả người thân mình .

Tự nhũ với lòng là sẽ né đi nam nhân , gặp như không quen , thấy thì vòng đường mà đi xem như chẳng có gì . Như vậy đi !

" Á " Tiếng Vĩnh Thanh phát ra bất ngờ .

Trước mắt tối thui một màu , chẳng nhìn thấy ánh sáng nữa . Không hề ngất đi , vẫn đang ngồi ở đó , nhưng mắt chỉ có màu đen không thấy . Bị bịt mắt ! Vĩnh Thanh đúng là bị bịt mắt thật .

Rồi ánh sáng từ từ quay lại , nhìn thấy được rồi chẳng còn màu tối đen . Quay đầu ra đằng sau thì ...

" Hù ".

Bình Anh đứng ở đằng sau Y ngay lúc nào mà chẳng hay biết , lấy tay che mắt bạn mình lại cho bất ngờ mà chỉ thấy Y trố mắt nhìn mà chẳng phản ứng gì .
" Sau lại lấy tay bịt mắt lại chứ ! làm mình giật mình .. sao để chờ lâu vậy hả" Nâng người đứng dậy , nhìn Bình Anh .

" Xin lỗi nha ! đi thôi "

Bình Anh cười cười rồi nắm lấy tay Vĩnh Thanh kéo nhẹ đi theo cậu . Đi theo Bình Anh tới một chiếc xe hơi nhỏ màu trắng , Bình Anh lấy tay mở cửa xe.

" Vào đi ! "

" Cậu biết lái xe sao hả !? "

" Biết "

" Khi nào ? "

" Cũng mới nữa năm trước " . Bình Anh biết lái xe là nhờ Mẫn Doanh dạy cậu lái đó , lớp học dạy lái xe của Mẫn Doanh chẳng lấy tiền mà chỉ lấy một đêm của Bình Anh thôi .

Đẩy cậu bạn mình vào xe , Bình Anh chạy bên kia , mở cửa ngồi vào ghế lái chính . Chiếc xe lăn bánh , chậm rời đi khỏi sân bay .

Trong xe , Vĩnh Thanh nói " Tụi mình đi ăn nha ! Mình đói " . Bình Anh chỉ gật đầu rồi tập trung lái .

Vĩnh Thanh nhìn cảnh vật bên ngoài , mọi thứ nơi đây từ hàng cây , con đường , tòa nhà cao tầng ngoài kia như đổi mới hết thảy . Đi đâu cũng thấy la lạ , ít nhiều vẫn nhớ chút mấy con đường quen thuộc .
____

Lo ngắm cảnh vật bên ngoài , chẳng hay biết rằng chiếc xe kia chạy bao lâu dừng lại lúc nào . Vĩnh Thanh chỉ lo ngắm nghía quê hương thôi .

Khẽ lung lay người Vĩnh Thanh , Y quay qua nhìn Bình Anh .

" Tới nơi rồi xuống thôi "

" Ừm "

Cả hai bước xuống xe , đi vào nhà hàng khá sang trọng . Lựa đại một bàn rồi ngồi xuống , sau khi Bình Anh gọi món thì họ bắt đầu cuộc trò chuyện của mình.

" Mấy năm qua bên đó cậu làm gì vậy "

" À ! là chức nhỏ thôi "

" Chức gì ? "

" CEO của một công ty "

Lời nói thản nhiên của Vĩnh Thanh làm Bình Anh mắt chữ A mồm chữ O nhìn Y . Thấy Bình Anh như vậy Y lắc tay Bình Anh

" Sao vậy ! "

" Cậu ! Cậu sao có thể ! Chỉ với hai năm thôi á "

Vĩnh Thanh gật đầu khẳng định .

" Ngay cả mình cũng không thể tin là mình có thể làm CEO của một công ty.. Cậu biết không ! Chỉ có một tháng nữa thì mình sẽ là CEO chính thức , còn hiện tại chỉ là thử làm thôi ! Nhưng mình làm tốt quá có lẽ chừng tháng sau là CEO thật sự "
"

Nhấn Mở Bình Luận