Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Ngao Tử Dật từ từ quay người như một con robot mà nhìn người phía sau cười lên một cái:

_ Hạ... Hạ Nhi à? Sao em lại chạy đến đây thế?

Ở phía sau Hạ Tuấn Lâm nhìn Ngao Tử Dật nở một nụ cười tràn đầy tà tính, trên tay cầm một cái gậy đập đập vào lòng bàn tay:

_ Ngao Tử Dật, hôm nay em tới đây thay chú Ngao dạy dỗ lại anh đây. Anh không thoát được đâu!!!

Nói xong Hạ Tuấn Lâm chạy bổ tới, Ngao Tử Dật thấy thế biết mình kỳ này niệm rồi ngay lập tức chạy đi. Có người đánh mà không chạy thì chắc chắn là đồ ngu!

_ Ngao Tử Dật! Mau đứng lại!

_ Em đuổi thì sao mà anh đứng được!

_ Anh còn dám chạy á!? Sao anh dám xé poster thần tượng của em hả!? Sao anh dám hả???

_ Hạ Nhi, Hạ Nhi! Em tha cho anh đi, anh nhất định không dám nữa đâu!!

_ Em không biết! Anh mà còn ăn bám ở chỗ này của Mã Ca nữa nhất định chú Ngao sẽ đập chết anh! Nhà còn đầy việc kia kìa! Mau về Ngao Gia đi nhanh lên!!

_ Không! Anh không về! Về rồi lại di xem mắt không về!

_ Anh không về á!? Anh còn chưa mua mười cái phiên bản đặc biệt album của Tiêu Xuyên cho em đâu đấy! Anh còn dám không về á!? Chờ chú Ngao đến đây thì chú ấy sẽ để anh bò khỏi đây đấy! Về nhanh lên!!!

_ Không!!

_ Về nhanh!!

_ Không về! A Nghiêm Hạo Tường! Sao em không đem con thỏ thối này đi đi hả!!??

_ Cái gì!? Anh dám nói em thỏ thối!? Cái đồ rồng khuyết tật này!!!

_ Về nhanh còn kịp!

_ Không về! Anh không về!

_ Về nhanh!

_ Khôngggg!!!!

Nhìn một màn giương cung bạt kiếm của hai người kia, người đuổi người chạy, Đinh Trình Hâm bị thương ở chân không tiện di chuyển mà ngồi đó tuy không hiểu lắm nhưng mắt cậu cứ dán chặt vào Hạ Tuấn Lâm rồi hỏi:

_ Chị Yến, chị có biết cái cô gái kia là ai không?

Huyên Yến nhìn Ngao Tử Dật đang chạy lại nhìn Hạ Tuấn Lâm đang đuổi thì bối rối nhìn cậu hỏi:

_ Cô gái.. nào thưa thiếu gia?

Đinh Trình Hâm chỉ vào bóng dáng nhỏ nhắn của Hạ Tuấn Lâm đang cầm gậy đuổi nhau với Ngao Tử Dật mà nói:

_ Cô gái đằng kia kìa?

Huyên Yến thấy cậu chỉ Hạ Tuấn Lâm thì phì cười:

_ Quả thật là ngài cũng nhầm rồi sao? Đó là Hạ thiếu gia Hạ Gia, Hạ Tuấn Lâm, lớn hơn ngài 1 tuổi. Ngài ấy lớn lên nhan sắc xinh đẹp nên hay bị nhận nhầm là nữ. Nhưng thật ra ngài ấy là nam tử đó.

Đinh Trình Hâm bất ngờ không thôi mắt đẹp trợn mở to nhìn Huyên Yến:

_ Nam? Thật sự là nam tử sao?

Huyên Yến vô cùng chắc chắn mà gật đầu:

_ Vâng, là nam tử, không phải nữ tử đâu.

Đinh Trình Hâm nghe thế thì vẫn là vẻ mặt không thể nào tin được ấy:

_ Nam tử, có thể đẹp đến thế kia sao?

Huyên Yến cười cười nhìn cậu, ánh mắt cô tràn ngập sự ấm áp:

_ Ngài ấy cũng đẹp mà ngài cũng đẹp, hai người ai cũng đẹp tới nghiêng nước nghiêng thành hết.

Đinh Trình Hâm nghe thế thì cười cười nhìn Huyên Yến:

_ Chị cũng rất xinh đẹp a~

Ngao Tử Dật cùng Hạ Tuấn Lâm đuổi nhau một hồi thì ai cũng mệt rồi mà dừng lại chống gối thở hổn hển.

Hạ Tuấn Lâm vừa thở vừa nói:

_ Ngao Tử Dật... anh... hộc... anh về Ngao Gia đi, chú Ngao.. chú Ngao sắp vác dao sang Hắc Tư rồi đấy!

Ngao Tử Dật cũng vừa thở vừa đáp lại:

_ Không... anh... không về, anh không về, anh không thích.. hộc.. mấy cô gái đó, không thích!

Thở một hồi thì Hạ Tuấn Lâm quay người mới để ý thấy cậu đang ngồi trên ghế ở bàn trà nhìn chằm chằm vào mình.

Hạ Tuấn Lâm chống người dậy quay sang nhìn Ngao Tử Dật hỏi:

_ Anh, cái người ngồi kia là ai đấy?

Ngao Tử Dật cũng thở xong rồi liền nói:

_ À, vợ của Mã Gia Kỳ đấy.

Hạ Tuấn Lâm gật gù:

_ À, ra là vợ của Mã Ca à? Hèn gì lại đẹp thế kia.

...Khoan đã nào, có cái gì đó sai sai...

_ Không đúng!

Hạ Tuấn Lâm mắt thỏ trợn tròn to lên nhìn Đinh Trình Hâm rồi lại nhìn Ngao Tử Dật thốt lên kinh ngạc:

_ CÁI GÌ!?

Ngao Tử Dật vỗ vai em trai mình mà nói:

_ Bất ngờ lắm phải không? Em ấy tên Đinh Trình Hâm, nhỏ hơn em 1 tuổi đấy, chỉ có em ấy mới chạm được vào Mã Gia Kỳ thôi.

Hạ Tuấn Lâm mắt thỏ trợn lớn hơn nữa:

_ Chạm được vào người anh ấy luôn á!? Thiên tài ngàn năm có một à?

Ngao Tử Dật nhìn về phía cậu rồi lại nhìn về phía y:

_ Thế mới nói, mà hình như em ấy cứ nhìn em kìa, tuổi tác không chênh lệch mấy chơi được. Em ấy tính khí tốt lắm, không giống mấy cô ả chảnh chọe kia đâu.

Hạ Tuấn Lâm nheo mày nhìn cậu rồi quyết định đi tới chỗ cậu đang ngồi cùng Huyên Yến. Đinh Trình Hâm mắt thấy Hạ Tuấn Lâm đi tới chỗ mình thì vui vẻ. Cậu thích người đẹp a, nam tử này không phải quá đẹp sao? Được rồi cậu thừa nhận, cậu thích nhìn trai đẹp hơn nhìn gái đẹp..

Huyên Yến thấy y đi tới thì hơi cúi người:

_ Hạ thiếu gia sáng hảo.

Hạ Tuấn Lâm gật đầu một cái rồi ngồi sang cái ghế đối diện với cậu:

_ Em là Đinh Trình Hâm à?

Đinh Trình Hâm gật đầu:

_ Anh là Hạ Tuấn Lâm phải không?

Hạ Tuấn Lâm ngay lập tức có thiện cảm với cậu:

_ Đinh Nhi thật đẹp, mà sao em lại ở đây thế? Bên kia có cánh đồng hoa đẹp lắm mà!?

Đinh Trình Hâm tiếc nuối nói:

_ Em cũng muốn tới đó, nhưng cái..người hung dữ kia không cho em đi.

Hạ Tuấn Lâm nhíu mày rồi cười:

_ Người hung dữ!? Là Tiểu Mã Ca Mã Gia Kỳ đó hả?

Đinh Trình Hâm gật gật biểu thị đúng rồi, a, giờ nghe Hạ Tuấn Lâm nói cậu mới nhớ ra tên hắn. Thế mà cậu lại quên mất tên của hắn, đúng là não cá vàng rồi.

Huyên Yến lúc này giải thích:

_ Hạ thiếu gia, tôi là Huyên Yến, mấy ngày trước thiếu gia có bị thương nên Đại thiếu không cho ngài ấy ra khỏi phạm vị Hắc Tư thưa Hạ thiếu.

Hạ Tuấn Lâm nhếch mày không tin:

_ Bị thương? Ai dám làm Mã thiếu phu nhân bị thương? Chán sống rồi à?

Đinh Trình Hâm nghe ra mấu chốt liền không hiểu mà hỏi:

_ Mã thiếu phu nhân gì thế? Chị Yến, không phải nói khi nào em khỏe sẽ cho em về với dì Ngân sao?

Huyên Yến cười cười với cậu rồi kéo Hạ Tuấn Lâm ra xa chỗ cậu ngồi một khoảng đủ xa để cậu không nghe thấy gì mà nói:

_ Hạ thiếu, phu nhân vẫn chưa biết bản thân mình sẽ trở thành người của Đại thiếu, sợ nói ra ngài ấy sẽ hoảng sợ. Mọi người vẫn nói muốn để Đại thiếu nói cho ngài ấy biết. Phu nhân, cũng rất sợ Đại thiếu.

Hạ Tuấn Lâm hiểu mà gật gù:

_ Cái mặt quan tài thế kia thì ai mà không sợ.

Huyên Yến hòa nhã nói:

_ Vậy cho nên Hạ thiếu tạm thời đừng nhắc đến Mã thiếu phu nhân gì đó trước mặt ngài ấy. Còn muốn để thời gian cho tình cảm hai người phát triển, Đại thiếu muốn phu nhân vào cửa chỉ vì ngài có thể chạm vào mình chứ chưa hề có tình cảm. Nói ra, phu nhân là người mau nước mắt, lại sợ hãi Đại thiếu, sẽ khóc mất.

Hạ Tuấn Lâm ra dấu ok:

_ Đã biết rồi.

....

Sau đó lại mất 3 ngày, đã là thứ 4 của tuần thứ hai. Ngao Tử Dật cuối cùng cũng vẫn bị Ngao lão gia gọi về đi xem mắt rồi. Đổi lại Hạ Tuấn Lâm lại ở Hắc Tư cùng Huyên Yến bồi Đinh Trình Hâm chơi. Y lại càng cùng với cậu hợp tính nhau hơn. Chân cậu cũng đã đỡ hơn rồi, do là lúc ngã xuống dưới nước lũ cá ăn thịt kia khiến cậu bị thương ở bụng chân trái và cả hai lòng bàn chân luôn. Chân phải đặc biệt nặng còn loét ra một chút. Nhưng hiện tại bôi thuốc uống thuốc của Lý Thiên Trạch kê đơn đều đặn nên vết thương đã tốt hơn nhiều.

Bản thân cậu cùng Huyên Yến thì sẽ không được hắn cho phép đi ra ngoài nên Hạ Tuấn Lâm đã gọi điện cho hắn để xin. Nơi này không nằm trong khu biệt thự tráng lệ này nhưng là đất mà Mã Gia Kỳ mua để trồng hoa. Một người em của hắn thích hoa nên nơi này ban đầu là của người đó, người đó hiện tại đang ở Anh Quốc chưa có về.

Mã Gia Kỳ hôm nay mới đến tổ chức làm việc, mấy hôm trước đều là ở Hắc Tư. Hắn không ra ngoài cứ luôn ngồi ở thư phòng nhưng cậu làm gì nói gì hắn đều biết. Trương Chân Nguyên đã theo lệnh hắn gắn camera lỗ kim khắp nơi trong Hắc Tư. Mắt của hắn ở khắp nơi luôn.

Mã Gia Kỳ nhận được điện thoại của Hạ Tuấn Lâm lạnh lẽo hỏi:

_ Có chuyện gì không Hạ Nhi?

Hạ Tuấn Lâm nghe thấy giọng nói của Mã Gia Kỳ liền có dự cảm lần này mình xin không được:

_ Mã Ca, em muốn đẩy Đinh Nhi ra đồng hoa được không? Em ấy ở trong Hắc Tư mãi sắp mọc cỏ rồi.

Mã Gia Kỳ không do dự một giây liền từ chối:

_ Không! Để em ấy trong Hắc Tư đi.

Hạ Tuấn Lâm hơi bất ngờ vì cái xưng hô “ em ” của hắn nhưng nhanh chóng nói:

_ Nhưng em ấy chán rồi, em ấy muốn đi chơi.

Mã Gia Kỳ cười lạnh nói:

_ Để Đinh Trình Hâm tự nói đi.

Hạ Tuấn Lâm không nghĩ hắn sẽ dùng chiêu này nhất thời tiến thoái lưỡng nan. Cuối cùng đưa điện thoại cho cậu:

_ Đinh Nhi, nói đi, nói em muốn đi chơi đi, như thế Mã Ca mới cho em đi.

Đinh Trình Hâm hoang mang tột độ nhìn cái điện thoại trong tay mình như nhìn thấy quỷ, cả người cũng run lên, ánh mắt sắc lạnh của hắn vẫn cứ in trong tâm trí cậu. Đinh Trình Hâm liều mạng lắc đầu nhìn Hạ Tuấn Lâm. Hạ Tuấn Lâm thì liên tục gật đầu với cậu. Huyên Yến một bên nhìn mà bất đắc dĩ. Hai con người đều xinh đẹp mà cứ ngốc ngốc manh manh.

Nhìn hình ảnh hai tiểu xinh đẹp thế này, đúng là cảnh đẹp ý vui khiến tâm trạng người ta tốt.

Mã Gia Kỳ biết cậu sợ mình nên hắn mới nói thế, không ai nói gì thì hắn nói:

_ Không có chuyện gì anh liền cúp máy đây.

Ngay lúc này Đinh Trình Hâm vội vàng lên tiếng:

_ Tôi... tôi muốn ra ngoài.

Đột nhiên nghe được giọng nói ẩn chứa sự ngây ngô cùng thanh khiết lại ngọt ngọt mềm mềm của cậu, tai của hắn cảm thấy hơi ngứa, Mã Gia Kỳ hỏi:

_ Không sợ nữa rồi sao?

Đinh Trình Hâm không dám nói gì, cậu thật sự sắp đi vòng vòng Hắc Tư được mấy vòng rồi đấy.

Mã Gia Kỳ lại thấy hơi đau đầu, vấn đề chính là nếu ở Hắc Tư hân vẫn có thể nhìn thấy cậu, còn ở cánh đồng hoa đó hắn lại không thể theo dõi được cậu. Ở đó không có chỗ để gắn camera, hắn sẽ không có cách nào nhìn thấy cậu được.

Một hồi suy nghĩ thì Mã Gia Kỳ cũng đồng ý:

_ Được, đừng ở đó quá lâu, sẽ lạnh.

Đinh Trình Hâm nghe thấy giọng của hắn, thanh âm trầm thấp khiến tai mình như run lên, không dấu được vui mừng mà cậu ngoan ngoãn nói một tiếng:

_ Chơi một lát sẽ về ngay.

Mã Gia Kỳ nghe Đinh Trình Hâm ngoan ngoãn không hiểu sao thấy rất thỏa mãn. Hắn cúp máy vẫn nhìn điện thoại hồi lâu rồi mới làm việc. Hắn phải xử lý công việc nhanh thôi, tự nhiên... hắn rất muốn nhìn thấy cậu.

Bên kia Đinh Trình Hâm thấy Mã Gia Kỳ cúp máy thì hai mắt sáng rực đưa điện thoại cho Hạ Tuấn Lâm:

_ Cái người hung dữ cho em đi chơi rồi!

Hạ Tuấn Lâm cười bất đắc dĩ:

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận