Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Tối hôm đó, trong một căn phòng lạnh lẽo ánh đèn heo hắt của Hắc Tư. Nơi này là phòng tra tấn của Hắc Tư, đâu đâu cũng là vật dụng tra tấn kinh khủng. Tra tấn từ tâm trí lẫn thể xác, cái gì thì cũng không thể thoát được.

Trên một cái giá treo người làm bằng sắt, Tuệ Nghiên một thân tơi tả, quần áo trên người rách rưới nhuốm máu đến thảm hại. Nửa khuôn mặt cô ả cũng toàn là máu nhìn ghê rợn vô cùng. Con ngươi ả ta dại ra, ánh mắt vốn linh hoạt long lanh hiện tại giống như không có linh hồn. Nhìn chăm chăm vô định về một phía.

Ả ta hiện tại không khác gì một con búp bê không có linh hồn mặc người ta đùa nghịch.

Đối diện Tuệ Nghiên trong nơi ánh sáng mờ nhạt chính là Mã Gia Kỳ. Lệ khí của hắn tràn ngập cả căn phòng. Nơi này vốn dĩ đã máu tươi nồng đậm lại thêm lệ khí cùng sát khí của hắn hòa trộn, đúng là phải nói chính là địa ngục nhân gian.

Mã Gia Kỳ nheo mắt, đáy mắt chứa đầy lệ khí cất tiếng:

_ Đem ả ta hất tỉnh đi!

Trương Cực bên cạnh tuân lệnh:

_ Vâng!

Trương Cực nói xong đeo một bao tay đặc biệt vào cầm lên một cái thùng nhỏ hất thẳng vào khuôn mặt đang dại ra của Tuệ Nghiên.

_ Aaaa aaaa!!!

Tuệ Nghiên khi tiếp xúc với thứ trong thùng nhỏ kia thì thét lên thảm thiết. Khuôn mặt ả ta hiện tại giống như bị hun lên vậy. Đỏ au đến kinh dị, còn có cả những mảnh da cùng thịt như bị nướng chín mà tróc vảy ra. Khuôn mặt Ả cũng vì như thế mà dường như biến dị hoàn toàn. Vô cùng thê thảm và ghê rợn.

Không sai, trong thùng đó căn bản không phải nước. Mà trong đó chính là... axit!

Mã Gia Kỳ nhìn cô ả hét lên đau đớn như thế nét mặt vẫn như cũ không có một biểu tình nào nhưng đáy mắt hắn vẫn như cũ tràn ngập lệ khí.

Hắn lạnh lùng ra lệnh:

_ Lăng trì!

_ Vâng!

Trương Cực cùng mấy người khác bắt đầu hình thức tra tấn này. Đem từng miếng thịt trên người của ả ta cắt xuống, miếng to miếng lớn có cả. Mùi máu nồng đậm lan tràn trong không khí càng nhanh hơn.

Mã Gia Kỳ vẫn như cũ không hề cảm thấy đủ chút nào. Lệ khí đáy mắt của hắn vẫn không hề tản đi một chút nào.

Không đủ! Hắn muốn cô ta phải đau đớn hơn thế! Hắn muốn cô ta phải đau đớn gấp vạn lần cậu! Người của hắn mà cũng dám động vào sao!?? Hắn muốn cô ta chết không toàn thây!!

.....

Nửa đêm, Mã Gia Kỳ hắn đi vào phòng cậu, Huyên Yến đang ngồi ở đó thấy hắn lập tức cúi người:

_ Đại thiếu!

Mã Gia Kỳ phất tay, Huyên Yến liền hiểu ý mà đi ra ngoài. Cô biết có lẽ hắn cũng khó chịu y như cô vậy, cũng sẽ lo lắng cho cậu tới tim gan muốn lộn lên. Giờ Huyên Yến cũng phần nào yên tâm được cậu ở nơi này trở thành người của hắn sẽ không thiệt.

Mã Gia Kỳ ngồi xuống cạnh cậu, ánh trăng chiếu qua cửa sổ dừng lại soi rõ trên khuôn mặt nhợt nhạt chẳng khôi phục bao nhiêu huyết sắc của cậu. Hắn nắm lấy tay cậu mà nhẹ nhàng hôn lên, hỏi:

_ Đinh Trình Hâm, đừng ngủ nữa được không?

... Không có ai trả lời hắn, ánh mắt hắn hơi run rẩy, một trận chua xót ập tới.

Hắn - Mã Gia Kỳ, chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình sẽ vì một người thiếu niên là lo lắng chua xót đến cái dạng này. Haizzz... càng ngày càng không có tiền đồ rồi. Nhưng mà biết làm sao... người thiếu niên này... khiến hắn không thể nào không nhìn, không lo, không quan tâm.

....

Tin tức cậu lại bị thương đang hôn mê sáng hôm sau được truyền tới Mã Gia. Sáng sớm mới thức dậy Sinh Tuyết Ngân nhận được tin tức suýt nữa cảm thấy bản thân mình muốn nằm lại giường.

Sinh Tuyết Ngân vẻ mặt cau có nhìn Thanh Lục hỏi:

_ Đinh Nhi hôn mê?

Thanh Lục cũng vẻ mặt sốt ruột gật đầu:

_ Vâng, tin tức chính xác ạ.

Sinh Tuyết Ngân ngồi trên giường day trán, bà cảm thấy mình tổn thọ mười năm mất rồi lập tức nói lớn:

_ Không được! Chúng ta phải đưa Đinh Nhi về đây mới được! Ở bên đó quá nguy hiểm cho nó!

Thanh Lục quả cũng rất muốn đón cậu về nhưng cô biết, còn có hắn...:

_ Lão phu nhân, Đinh Nhi ở nơi đó thật ra cũng rất tốt, chỉ là gặp chút chuyện thôi. Hiện tại nếu tỉnh lại có lẽ sẽ không sao nữa.

Sinh Tuyết Ngân gần như cáu lên:

_ Đấy! “ nếu tỉnh lại có lẽ sẽ không sao ” mà được à? Thằng bé còn không biết có tỉnh lại hay không kìa! Chúng ta tới chuyển thằng bé về đây đi!!

Thanh Lục tiếp tục khuyên:

_ Lão phu nhân, Đại thiếu ở đó chăm sóc cho Đinh Nhi. Nghe nói còn rất tức giận, kẻ làm hại Đinh Nhi cũng đã chết rồi.

Sinh Tuyết Ngân nghe thế hơi ngoài ý muốn hỏi lại:

_ Tiểu Mã chăm sóc Đinh Nhi!?

Thanh Lục cật lực gật đầu:

_ Vâng, Đại thiếu rất quan tâm Đinh Nhi.

Sinh Tuyết Ngân lúc này chầm chậm suy nghĩ rồi bình tĩnh lại:

_ À, đem tiền thưởng tới cho Đinh Gia đi.

Thanh Lục gật đầu:

_ Vâng, giờ con liền đi.

...

Đinh Gia, cả nhà ba người đang ngồi trong bàn ăn sáng thì quản gia hớt hải chạy vào bên trong thống báo:

_ Lão gia, phu nhân, đại tiểu thư, có... có Mã quản gia đến ạ.

Nghe thế Đinh Linh là người đầu tiên hốt hoảng:

_ Không lẽ... không lẽ là thằng Đinh Trình Hâm đó chết rồi liền muốn con tới nơi đó sao? Không! Con không muốn chết đâu!!

Đinh Phi Vũ trấn an con gái, vuốt tóc Đinh Linh:

_ Không sao, chúng ta sẽ cầu xin cho con mà.

Phú Kim Loan vội vàng nói:

_ Đi... đi tiếp đón Mã quản gia.

Phòng khách của Đinh Gia, không khí Đinh Gia có vẻ hơi căng thẳng.

Thanh Lục nhận ra Đinh Gia đang sợ hãi thì cười một tiếng uống hết ly trà mà nói:

_ Hôm nay tôi đến đây là phụng lệnh của lão phu nhân đem tới cho các vị một khoản tiền.

Đinh Phi Vũ kinh ngạc hỏi:

_ Tiền... tiền gì?

Thanh Lục đem trong người ra một cái thẻ đen nạm kim cương đặt xuống bàn:

_ Trong chiếc thẻ này có 1 tỷ, coi như là cảm ơn Đinh Gia. Đinh thiếu Đinh Trình Hâm đã được chọn ngày sẽ cùng Mã thiếu nhà chúng ta tổ chức hôn lễ, ngài sẽ trở thành Mã thiếu phu nhân trong tương lai không xa.

Nói đến đây cả Đinh Gia đều kinh động nhìn chằm chằm vào Thanh Lục. Ngạc nhiên nhất chính là Đinh Linh. Cô nhóc há hốc miệng không tin tưởng mà hỏi:

_ Sao thằng nhóc đó có thể trở thành Mã thiếu phu nhân được!?

Thanh Lục con ngươi rét lạnh nhìn Đinh Linh:

_ Không biết đại ý của Đinh tiểu thư là gì!?

Phú Kim Loan vội véo con gái ngu ngốc của mình một cái biểu thị con nên im lặng đi.

Đinh Phi Vũ vội vàng chữa cháy, mồ hôi hột đã chảy dọc toàn thân:

_ Con gái vô tri thất lễ mong Mã quản gia tha tội.

Thanh Lục đứng dậy, ánh mắt khinh thường đâm xuống Đinh Linh rồi lại nhìn Phú Kim Loan và Đinh Phi Vũ:

_ Đinh Gia cẩn thận ngôn từ, Đinh thiếu sẽ trở thành Mã thiếu phu nhân. Chính là cao hơn các người một bậc, tôi còn có việc, các người không cần tiễn.

Nói xong Thanh Lục lạnh lùng rời khỏi, nếu cô còn không đi cô sợ bản thân mình sẽ giết người. Hiện tại cậu còn chưa tỉnh lại, cô còn nghe có người ăn nói không sạch sẽ với cậu chắc chắn cô sẽ giết hết người của Đinh Gia mất.

Đinh Phi Vũ thở phào một hơi liền cảm thán:

_ Không thể tin được nó lại sẽ là Mã thiếu phu nhân tương lai.

______________

Hắc Tư, Đinh Trình Hâm còn chưa tỉnh lại nên không khí vẫn còn đa phần là nặng nề vô cùng. Mã Gia Kỳ hắn cả một đêm không ngủ bước từ trong phòng của cậu đi ra bước xuống phòng khách.

Mọi người dường như đều đông đủ ở đây bao gồm cả Lý Thiên Trạch.

Mã Gia Kỳ hỏi:

_ Trạch, bao giờ Đinh Nhi mới có thể tỉnh lại?

Lý Thiên Trạch thở dài:

_ Anh không nói chắc, phải do em ấy, nếu thể chất em ấy quá yếu ớt thì có khả năng sau một thời gian hôn mê sẽ... co giật rồi tử vong.

Mã Gia Kỳ nháy mắt co rút hét lên:

_Không! Đinh Trình Hâm sẽ không chết!!

Mọi người không biết nói gì, nhìn hắn mắt phượng giăng đầy tơ máu phẫn nộ cùng bi thương hét lên thì không ai dám nhắc đến chữ nào về cậu nữa. Mọi người sợ hắn sẽ phát điên mất.

Lúc này Trương Cực bước vào cúi đầu với hắn rồi nói:

_ Lão đại, Tuệ Gia ngài muốn xử lý thế nào?

Mã Gia Kỳ đâm ánh mắt giăng đầy tơ máu lạnh lẽo nhìn Trương Cực, ánh mắt này của hắn khiến cho anh hơi run rẩy một chút:

_ Từ từ dày vò khiến cho Tuệ Gia cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng nhất!!

Trương Cực nhận mệnh " vâng " một tiếng rồi rời đi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận