Mã Gia Kỳ tối hôm đó quay về Hắc Tư hắn đã bị cậu ép mặc bộ quần áo khủng long đó lần nữa. Mặc đi ngủ luôn cậu mới chịu cơ. Hắn cũng hết cách rồi nên chỉ có thể thuận theo cậu thôi.
Sáng hôm sau, khi cậu tỉnh lại thì hắn đã đi mất để lại bộ đồ khủng long trên bàn.
Đinh Trình Hâm nhìn một phát cáu luôn:
_ Kỳ Kỳ thật hư!
Huyên Yến lúc này xuất hiện mở cửa phòng đi vào:
_ Thiếu gia, Đại thiếu đã tới Mã Thị rồi. Chúng ta xuống nhà ăn sáng thôi.
Đinh Trình Hâm gật đầu rồi ngoan ngoãn rời giường đi xuống lầu ăn sáng.
Từ bên ngoài Hắc Tư, chiếc xe của Chu Chí Hâm đã lái thẳng vào bên trong Hắc Tư.
Tô Tân Hạo bước xuống khỏi xe rồi sau đó người hầu được hai quản gia của Mã Gia phân phó đem hết đồ của y sang tòa bên kia của Hắc Tư. Từ giờ Chu Chí Hâm cũng sẽ ngày đến tổ chức, đêm thì về Hắc Tư giống như hắn.
.....
Tô Tân Hạo được Chu Chí Hâm dẫn vào đại sảnh Hắc Tư, chân y còn hơi run một chút. Nơi này y biết, là nơi đã chôn bao nhiêu mạng người trước khi Đinh Trình Hâm cậu xuất hiện. Chỗ này đã nổi tiếng lắm rồi, địa ngục vào được thì dễ mà ra được thì không.
Thế mà hiện tại y cũng ngang nhiên bước vào được sảnh chính của Hắc Tư rồi. Cảm giác này thật là vi diệu.
Chu Chí Hâm cảm nhận được y hơi run bèn hỏi:
_ Hạo Nhi, sao thế?
Tô Tân Hạo khẽ lắc đầu:
_ Chỉ là cảm thấy... rất vi diệu thôi.
Chu Chí Hâm cười lên:
_ Không sao, chắc hiện tại anh dâu đang ở trong bếp ăn sáng đấy, chúng ta vào đó ăn chung đi!
Tô Tân Hạo từ chối:
_ Mình ăn rồi mà, anh không muốn ăn nữa.
Chu Chí Hâm xoa đầu y, anh nói:
_ Ở đây hiện tại anh không phải uống canh gà ăn cháo bí đỏ đâu. Lúc nãy ăn rồi thì hiện tại em cho anh ăn bánh ngọt, được không?
Tô Tân Hạo gật đầu:
_ Được.
Chu Chí Hâm dắt Tô Tân Hạo vào bếp, Huyên Yến nhìn thấy lập tức cúi người cung kính:
_ Tiểu thiếu gia, Tô thiếu.
Đinh Trình Hâm đang vuốt vuốt Tiểu Bạch ngó đầu ra lập tức cười vui vẻ:
_ Hạo Ca!
Tô Tân Hạo cũng cười xinh đẹp:
_ Đinh Nhi.
Đinh Trình Hâm đem Tiểu Bạch đặt xuống bàn ăn rồi lập tức nhảy tới ôm lấy y:
_ Hạo Ca, Đinh Nhi nhớ Hạo Ca~
_ Anh cũng nhớ em.
Chu Chí Hâm dặn dò Huyên Yến:
_ Chị giúp em chăm sóc Hạo Nhi nhé!
Huyên Yến cười tiêu chuẩn rồi cúi người:
_ Đương nhiên rồi, đó là trách nhiệm của tôi.
Sau đó Chu Chí Hâm hôn tạm biệt Tô Tân Hạo rồi đi tới tổ chức làm việc.
Đinh Trình Hâm và Tô Tân Hạo ở nhà, cậu vẫn như cũ lăn nửa ngày trên mặt đất. Còn Tô Tân Hạo thì ngồi ở trên ghế nhìn cậu giống như hắn trông cậu ấy. Y cầm điện thoại lướt qua lướt lại, đôi lúc lại cùng cậu xem TV. Sau đó lại ăn bánh ngọt, ăn trái cây hay mấy loại đồ ăn vặt khác.
Chỉ là Huyên Yến thì cô hạn chế số lượng đồ ăn vặt của Tô Tân Hạo xuống một chút. Lý do không thể phản bác chính là ảnh hưởng không tốt đến thai nhi, ồ tất nhiên rồi.
Đinh Trình Hâm than thở không được gặp Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm. Cơ mà biết sao được, cậu cũng tự hiểu là hiện tại quan hệ nhà bốn người đó đang không tốt tẹo nào hết.
....
Chơi một hồi cũng chơi đến buổi chiều. Đinh Trình Hâm thì không có ngủ trưa, Huyên Yến có dục kiểu gì thì cậu cũng vẫn cứ nhơn nhơn ở đó không chịu lên giường gì hết.
Đinh Trình Hâm vuốt Tiểu Bạch đang ngủ mà
" đuổi " Huyên Yến:
_ Chị đi ngủ đi, tự Đinh Nhi chơi một mình cũng được mà~
Huyên Yến cười bất đắc dĩ:
_ Ngài không ngủ trưa là không tốt đâu.
Đinh Trình Hâm bướng bỉnh lắc đầu nguầy nguậy:
_ Không! Đinh Nhi không buồn ngủ, mà không buồn ngủ thì làm sao mà ngủ được phải hơm~
Huyên Yến đến cuối cùng vẫn bó tay với cậu:
_ Vậy ngài chỉ được đi lung tung trong Hắc Tư thôi, không được đi ra bên ngoài hiểu chứ!?
Đinh Trình Hâm cười đến tinh quang xán lạn, cười đến là ngoan ngoãn luôn:
_ Vâng! Đinh Nhi biết rồi!!
Huyên Yến sau đó thở dài rồi đi vào phòng của mình. Đương nhiên cô sẽ không để cậu tự tung tự tác mà không giám sát. Mã Gia Kỳ hắn đã trang bị hẳn một dàn máy tính cho cô theo dõi cậu qua camera lỗ kim trong khắp Hắc Tư rồi. Cũng là để đảm bảo an toàn cho cậu, hiện tại chuẩn bị lắp luôn cả bên tòa của Tô Tân Hạo và Chu Chí Hâm nữa là ổn thỏa.
Mà Đinh Trình Hâm sau đó thì vui vẻ lắm, tí ta tí tởn chạy khắp Hắc Tư một vòng. Lúc mà cậu đi qua cái nơi mà cậu bị Du Vân Phi bắt nạt đó cậu vẫn sợ hãi rùng mình một chút. Dù sao cũng rất là ám ảnh.
_ Phu nhân sao còn chưa đi nghỉ ngơi ạ?
_ Ngài nên đi nghỉ ngơi đi ạ.
_ Phu nhân buổi trưa tốt lành.
_ Phu nhân ngài nên đi ngủ trưa đi ạ.
_ Phu nhân ngài có muốn uống chút sữa nóng không? Trời còn rất lạnh, sang tháng còn lạnh hơn đấy ạ.
_ Phu nhân, ngài có muốn một bông hoa không ạ?
Đinh Trình Hâm những người khác thì gật gật đầu đến nữ hầu cuối cùng thì dừng lại và nhận hoa của cô:
_ Cảm ơn chị ạ!
_ Phu nhân vui vẻ là được rồi, hoa này tuyệt đối an toàn!
Đinh Trình Hâm cười vui vẻ rồi cài bông hoa hồng đỏ lên tai. Cậu thật ra cũng thích hoa lắm nhất là bỉ ngạn ý, cơ mà Hắc Tư hiện tại đã không còn bông hoa nào rồi. Cậu cũng rất là sầu luôn ấy.
Cuối cùng đi một vòng thì cậu dừng lại ở một căn phòng ở cuối hành lang dãy phòng của hắn và cậu.
Đinh Trình Hâm nhìn căn phòng này, căn phòng mà cậu chưa từng vào bâo giờ cũng chỉ có căn phòng này thôi. Không hiểu vì sao đến hôm nay cậu mới tò mò nó nữa.
Cuối cùng cậu cũng mở cửa căn phòng và đi vào bên trong.
Cậu lập tức bị choáng ngợp bởi cảnh tượng bên trong.
_ Oa!!
Khắp căn phòng này đều là đồ chơi cho trẻ nhỏ, xích đu, ngựa gỗ, kiếm gỗ, mô hình, tranh vẽ và còn có sách nữa. Tất cả đều là của Mã Gia Kỳ, trên tường còn có treo ảnh của hắn trưởng thành từng ngày nữa.
Thế nhưng điều thu hút cậu lại là một thứ khác, một món đồ rất lạc quẻ ở trong một đống đồ chơi toàn là mô hình hay kiếm gỗ này.
_ Đẹp thật đấy!
Đinh Trình Hâm bê một cái ghế trong góc tường ta rồi leo lên, với tay lên nóc tủ và mang nó xuống.
Nó là một con búp bê đẹp giống như người thật vậy. Bộ váy trên người búp bê rất đẹp chỉ là có lẽ đã nhiều năm không được giặt giũ nên nó đã đóng một lớp bụi bên trên.
_ Kỳ Kỳ... sẽ chơi búp bê sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!