Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Sau đó hai ngày Đinh Trình Hâm cũng thấp thỏm lo âu căng thẳng.

Hai ngày nay cậu luôn ở Hắc Tư với Tô Tân Hạo. Mã Gia Kỳ chưa từng trở về. Tuy hắn nói với cậu rằng không cần phải lo lắng nhưng cậu cảm nhận rõ ràng được sự căng thẳng của tình hình hiện tại.

Cậu và Tô Tân Hạo ở Hắc Tư nhìn thấy rõ được sự căng thẳng không tên mấy ngày qua. Xung quanh Hắc Tư cũng đột nhiên huy động rất nhiều người canh chừng. Hạ Tuấn Lâm và Tống Á Hiên cũng được gọi đi mất. Huyên Yến thì trông chừng hai người không dời một khắc. Hiện tại, chỉ có đi vệ sinh thì hai người mới thoát khỏi tầm mắt của Huyên Yến trong chốc lát mà thôi. Còn thời gian còn lại hai người đều trong tầm mắt của cô. Đi ngủ hiện tại cô cũng sắp hai người vào một phòng. Chính là cái phòng trước kia cậu được sắp xếp, là cái phòng cạnh thư phòng của hắn. Hiện tại đã được chua chuốt để phù hợp với địa vị của Tô Tân Hạo và Đinh Trình Hâm của hiện tại.

....

Đinh Trình Hâm thức giấc ngồi dậy nhìn Huyên Yến đang ngủ gục rồi thở dài, cậu đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Giữa tháng 12, đêm hôm qua tuyết rơi dày đặc phủ kín cả sân của Hắc Tư. Những hạ nhân đang lục đục dọn tuyết ngoài đó. Những cành cây đã trơ trọi không còn một chiếc lá nào.

Nếu như với hoàn cảnh bình thường thì cậu sẽ thức dậy ở trong lòng hắn rồi vui vẻ năn nỉ hắn xem mình có được đắp người tuyết hay không, tại vì cậu suốt 18 năm nay chưa làm bao giờ.

Nhưng mà, hiện tại...

Đã 5 ngày trôi qua hắn không về Hắc Tư. Những người còn lại cũng vậy. Chỉ có Huyên Yến đều đặn dặn dò với cậu hắn nói mọi thứ đều ổn, sẽ sớm quay trở về với cậu.

Tô Tân Hạo nằm bên cạnh cậu vẫn còn ngủ, hôm qua cậu đã cùng y ngồi khóc đến ngủ vùi mới thôi. Có lẽ là do mang thai ham ngủ, nếu không cậu nghĩ y còn thức trước cậu nữa.

Cả hai đều lo lắng cho người mình yêu. Nhất là Tô Tân Hạo, y mang thai, rất khó tiếp nhận đả kích. Đã thế thai mới được một tháng mấy tuần, còn chưa ổn định. Y nhất định sẽ không chịu được Chu Chí Hâm có chuyện. Mà hai người đều biết được tính chất công việc của Hắc Đạo. Đinh Trình Hâm cậu ngây ngô không biết bao nhiêu còn rõ ràng được bất cứ ai trong những người yêu thương cậu sẽ phải bỏ mạng.

Không ai là không lo lắng tới ruột gan lộn cả lên.

Đinh Trình Hâm buồn bã cảm thán:

_ Mùa đông, thật lạnh!

Mùa đông thật lạnh lẽo, cô quạnh và não lòng.

Huyên Yến thức giấc khi nghe cậu nói:

_ Thiếu gia, ngài tỉnh rồi?

Cậu quay người nhìn cô rồi cười gượng:

_ Vâng, em dậy rồi ạ.

Huyên Yến đứng dậy đi đến bên giường cậu nhìn Tô Tân Hạo vẫn còn ngủ bên cạnh, dưới mi mắt y còn đọng lại giọt nước.

_ Thiếu gia, tôi biết ngài lo cho Đại thiếu. Nhưng ngài phải tin tưởng ngài ấy. Chắc chắn ngài ấy sẽ không có chuyện gì cả.

Đinh Trình Hâm gượng gạo cười mà không nói gì.

Tô Tân Hạo cũng thức dậy:

_ Chị Yến, Đinh Nhi.

Huyên Yến cười dịu dàng:

_ Hai vị mau mặc đồ ấm rồi chúng ta xuống dưới lầu ăn sáng thôi.

____________________

Tuyết rơi đầy sân vườn Hắc Tư đã được dọn gần như hết. Chỉ còn lâu lâu sẽ có một đống tuyết nhỏ rụng từ trên cành cây xuống mà thôi.

Đinh Trình Hâm ôm Bạch Hổ trên người mắt thơ thẩn nhìn ra ngoài cửa sổ của phòng khách. Ánh mắt của cậu chẳng hề có tiêu cự. Đầu óc cậu trống rỗng bởi những suy nghĩ vẩn vơ.

Tô Tân Hạo hiện tại ngồi đối diện cậu:

_ Đinh Nhi, em nghĩ... mọi chuyện có ổn không?

Đinh Trình Hâm lắc đầu:

_ Em không biết.

Tô Tân Hạo than thở:

_ Anh muốn gặp Chu Chí Hâm.

Đinh Trình Hâm thẫn thờ:

_ Em muốn gặp Kỳ Kỳ.

Huyên Yến đứng gần đó nhìn tình trạng ngẩn ngơ của hai người thì cũng đau lòng không kém gì hai người. Cô hiểu được tâm trạng lo lắng nôn nóng của hai người. Chính cô cũng đang vô cùng căng thẳng và chuẩn bị cho mọi tình huống xảy đến. Cô đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất rồi.

Lũ người đó quay trở lại khẳng định là không có gì tốt lành. Cô có thể đoán được tại sao chúng lại tấn công Hoàng Kim Hội. Thế nhưng cô cũng tin, “ người đó ” cũng là một người hiểu lý lẽ. Sẽ không mù quáng đi theo con đường mình không có lợi ích. Ít nhất là lúc này có thể nghĩ như thế.

Nhưng nếu “ người đó ” không thể suy nghĩ thông suốt thì.... cô phải chuẩn bị tiếp chiến.

.....

Phong Thị, Phong Thiên ngồi trong phòng chủ tịch thì nhận được tình báo của thuộc hạ.

_ Lão đại, Hoàng Kim Hội hiện đang bị tấn công rất gắt gao. Đã sắp được một tuần rồi, có người đã cố ý dìm tin tức xuống khiến cho chúng ta không thể cập nhật tình hình kịp thời. Đợi lệnh ngài!

Phong Thiên lập tức vội vàng hạ lệnh:

_ Bang Joker nhận lệnh! Tập hợp quân lực tiếp viện cho Hoàng Kim Hội ngay lập tức!

_ Đã nhận lệnh!!

Phong Thiên lập tức rời khỏi Phong Thị rồi gọi điện cho người thân cận của mình:

_ Thông báo lệnh cấp cao, bảo vệ cẩn mật Phong Gia cho tôi!!

_ Đã rõ!!

Phong Thiên định sẽ lập tức phóng tới Hoàng Kim Hội tiếp viện cho hắn. Thế nhưng nghĩ một hồi gã quyết định đi tới Mã Gia.

Mã Gia, Sinh Tuyết Ngân ngồi trong phòng khách, tâm trạng bà não nề thấy rõ.

Thanh Lục đi vào báo cáo:

_ Lão phu nhân, Phong... Ngũ Thiếu tới.

Sinh Tuyết Ngân bất ngờ nhưng nhanh chóng nói:

_ Cho nó vào đây đi.

Thanh Lục lui ra và Phong Thiên bước vào.

Sinh Tuyết Ngân nhìn thấy Phong Thiên thì cười dịu dàng:

_ Mừng con trở lại Mã Gia, Tiểu Thiên.

Phong Thiên cứ tưởng bản thân sẽ không biết phải đối mặt với bà thế nào, hóa ta ra khi gặp rồi mọi thứ lại dễ dàng như thế:

_ Mẹ... lâu rồi không gặp ngài.

Sinh Tuyết Ngân cười dịu dàng một hồi rồi lạnh mặt quay đi:

_ Con trở về đi, ta biết con đến đây vì chuyện gì. Tiểu Mã bị tấn công ta đã biết, ta tin thằng bé sẽ ổn thôi, nếu ta bị giết thì cũng không có gì lạ. Con hãy trở về đi.

Phong Thiên gấp gáp:

_ Ngài biết hết mọi chuyện?

Sinh Tuyết Ngân thở dài:

_ Ừ, ta biết hết. Ta đã chuẩn bị cho ngày này lâu rồi, bọn họ trở về ta đã biết. Nếu có gì bất trắc ta sẽ dùng mạng của mình để đổi lấy cuộc sống cho Tiểu Mã.

Phong Thiên lập tức trở nên lo lắng:

_ Sao ngài có thể chết được! Mau theo con rời khỏi đây đi!

Sinh Tuyết Ngân gọi lớn:

_ Thanh Lục, tiễn khách!

Thanh Lục đi vào bên trong:

_ Ngũ thiếu, mời ngài rời khỏi đây.

Phong Thiên đứng như trời trồng ở đó nhất quyết không chịu đi.

Sinh Tuyết Ngân nở nụ cười:

_ Tiểu Thiên, ta lường trước được mọi chuyện rồi. Con đi đi, họ sẽ không làm hại con.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận