Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Đinh Trình Hâm được hai người Hạ Tuấn Lâm và Tống Á Hiên đưa tới Hoàng Kim Hội an toàn. Cậu vừa mới bước xuống Mã Gia Kỳ đã ôm lấy cậu vào lòng, siết chặt giống như sợ cậu biến mất vậy. Tô Tân Hạo cũng được Chu Chí Hâm siết chặt trong lòng sau đó lập tức lôi đi Lý Thiên Trạch để kiểm tra thai.

Đinh Trình Hâm đầu đặt trên vai Mã Gia Kỳ bắt đầu khóc nức nở:

_ Hức... Chị... Yến... hức.. huhu... chị Yến còn có hai chị.... các chị ấy chết rồi!! A...a..a... còn có Tiểu Bạch nữa Huhuhu....!!!

Mã Gia Kỳ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cậu trấn an:

_ Huyên Yến và hai người còn lại có công rất lớn, còn Tiểu Bạch đã mất tôi sẽ cho em con khác, chúng ta... nhất định sẽ báo thù cho ba người đó, em đừng khóc, tôi đau.

Đinh Trình Hâm tiếp tục khóc không ngừng.

Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm đứng ở đó cúi mặt cắn răng.

Lưu Diệu Văn nắm lấy tay Tống Á Hiên an ủi:

_ Anh đã cố hết sức rồi.

Nghiêm Hạo Tường cũng ôm lấy Hạ Tuấn Lâm:

_ Cố gắng hết sức rồi thì không việc gì phải khóc cả.

Cuối cùng cả ba người đều bật khóc lên, không thể nào kìm nén được nỗi đau đớn này.

Ôm người thương một hồi hắn hạ lệnh:

_ Đưa quân tới Mã Gia đón lão phu nhân mau!

Phong Thiên cũng hạ lệnh:

_ Yểm trợ đưa lão phu nhân trở về!

_ Rõ!!

_____________

Mã Gia vẫn còn đang cố thủ, Sinh Tuyết Ngân ở trong Mã Gia vẫn an toàn không sứt mẻ. Bên ngoài các sát thủ của bà đều đang chiến đấu không màng tính mạng. Thanh Lục, Sinh Phương Vũ, Trần Tứ Húc người đều đã không lành lặn nữa mà có những vết thương chồng chéo nhau. Chỉ là không quá nặng mà thôi.

Trong đại sảnh Mã Gia, Sinh Tuyết Ngân mặt mày lạnh lẽo đang ngồi trên ghế sofa. Lúc này đột nhiên có một giọng nói vang lên khắp các loa đài ở Mã Gia:

_ Sinh Tuyết Ngân, người giết Tiểu Tương, xin chào bà.

Sinh Tuyết Ngân lạnh lùng cảnh giác:

_ Hoàng Nhất Thái, đã lâu không gặp. Ông vẫn cố chấp như ngày nào nhỉ?

Hoàng Nhất Thái cười gằn nói ở trên loa:

_ Tôi tưởng bà sống tốt đến mức quên cả tôi là ai rồi chứ!?

Sinh Tuyết Ngân nhếch miệng:

_ Làm sao quên được một tên chó điên không bao giờ chấp nhận sự thật như ông được chứ!?

Hoàng Nhất Thái lạnh lùng nói:

_ Chấp nhận sự thật? Chẳng có sự thật nào hết! Bà đã giết chết Tiểu Tương! Đây mới là sự thật!!

Sinh Tuyết Ngân thong thả nói:

_ Tiểu Thiên đã nói cho ông nghe rồi phải không? Thằng bé còn đã tỉnh ngộ, chỉ có ông là buông không nổi mà thôi. Bức thư Tiểu Tương viết trong tay Tiểu Thiên, ông tìm nó mà mượn đọc đi.

" Hahahahaha " tiếng cười quái dị vang lên trong loa vang vọng khắp Mã Gia.

_ Nực cười! Bà nghĩ tôi dễ bị dắt mũi như Thiên Nhi sao?

_ Sự thật luôn chỉ có một, ông không muốn chấp nhận cũng phải chấp nhận. Đừng vì hiểu lầm này mà làm tổn thương tới hai đứa con trai của ta.

_ Con trai? Chỉ có Mã Gia Kỳ là con của bà, còn Tiểu Thiên vốn là con của tôi!!

_ Ăn nói ngông cuồng! Tiểu Thiên là huyết mạch của Mã Gia, ai dám cướp thằng bé từ tay ta đều phải chết! Năm đó là bất đắc dĩ, ông tưởng thằng bé làm gì bao năm qua ta không biết sao? Mọi thứ đều có bàn tay Mã Gia giúp đỡ. Đem thằng bé từ tay ta đi sao!? Nằm mơ!!

_ Được, bà nói thế nào thì là thế đó. Nhưng.. bà nghĩ mình có thể an toàn trong Mã Gia này bao lâu đây?

ĐOÀNG! BÙM! BÙM!

Tiếng bom nổ liên hoàn ở khắp bên ngoài Mã Gia khiến cho Sinh Tuyết Ngân nhíu mày.

_ Sinh Tuyết Ngân, con gái bà...

Sinh Tuyết Ngân giơ súng lên bắn vỡ tất cả những loa đài trong nhà khi chưa nghe hết câu nói của Hoàng Nhất Thái.

Lúc này Thanh Lục, Trần Tứ Húc và Sinh Phương Vũ chạy vào bên trong:

_ Lão phu nhân, chạy thôi chúng ta thất thủ rồi!!

Sinh Tuyết Ngân hít một hơi rồi nói:

_ Đi thôi!

Bà biết Mã Gia thế nào cũng thất thủ, đều đã ở trong dự liệu cả rồi.

Những sát thủ còn sống của Mã Gia đều lần lượt rút lui và nhanh chóng chạy trốn khỏi nơi này.

_ Không được để bất kì ai sống sót!

Hiệu lệnh được đưa ra, đám sát thủ kia bắt đầu điên cuồng lùng sục khắp ngóc ngách của Mã Gia. Chúng quyết không để người sống nào đi khỏi đây.

Bốn người đang nấp bên dưới một đường hầm được đào sẵn là nơi ẩn nấp. Hiện tại họ không còn đường lui nữa, nếu như bị phát hiện thì chắc chắn sẽ chết cả bốn người. Trần Tứ Húc, Sinh Phương Vũ và Thanh Lục đều đã bị thương, họ hiện đang mất máu. Nếu còn không chữa trị khả năng mất máu mà chết rất cao.

Đám sát thủ kia đi đi lại lại tìm một hồi cuối cùng nhìn thấy được nắp đậy của đường hầm bí mật.

Trong lúc chúng chuẩn bị lật lên thì " Đoàng Đoàng " hai phát súng ghim đến thẳng vào đầu hai tên sát thủ kia khiến chúng tử vong tại chỗ.

Ngao Tử Dật và Trương Chân Nguyên biết rõ đường hầm này nên nhanh chóng chạy đến, lật nắp lên gọi:

_ Lão phu nhân, mọi người!

Sinh Tuyết Ngân nghe được liền biết đây là giọng ai bèn đẩy ba người kia lên trước còn bà lên sau cùng.

Trương Chân Nguyên đau xót ôm lấy Trần Tứ Húc thân người đầy vết thương vào lòng:

_ Húc Nhi, em vất vả rồi.

Trần Tứ Húc cười yếu ớt:

_ Không sao, em ổn, anh không cần lo.

Thanh Lục và Ngao Tử Dật đỡ lấy Sinh Tuyết Ngân lên:

_ Chúng con đến đón ngài đây.

_ Đi!

Mọi người đã đưa được bà về Hoàng Kim Hội an toàn. Những sát thủ còn sống của bà cũng đi cùng mọi người tới Hoàng Kim Hội. Bà có 100 sát thủ cao cấp, hiện chỉ còn sống 45 người. Lực lượng của Hoàng Nhất Thái không quá khủng nhưng chúng rất đông.

Đến nơi thì Đinh Trình Hâm lập tức bổ nhào lên ôm lấy Thanh Lục, Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm nhào vào ôm lấy Sinh Phương Vũ. Còn Hắn, Chu Chí Hâm và Phong Thiên lập tức ôm lấy Sinh Tuyết Ngân.

Bà vuốt ve tấm lưng kiên cường của ba đứa con của mình:

_ Ta không sao, các con khổ cực nhiều rồi.

Phong Thiên quỳ xuống đất:

_ Tất cả là vì con nên mọi người mới chịu khổ.

Bà đỡ lấy Phong Thiên lên:

_ Con không có lỗi Thiên Nhi ạ.

Bà hôn trán lần lượt ba người, đều là những đứa con ngốc nghếch của bà mà thôi.

Lúc này Đinh Trình Hâm cũng chạy đến ôm lấy bà:

_ Lão phu nhân! Con nhớ người!

Bà cười dịu dàng:

_ Ta cũng rất nhớ con, Đinh Nhi.

Sau một hồi hỏi thăm thì Sinh Tuyết Ngân nhận ra còn thiếu người, nét mặt bà thoáng lạnh xuống rồi trắng bệch hỏi hắn:

_ Tiểu Mã, Huyên quản gia của Hắc Tư, cô ấy là người của ta, cô ấy... đâu rồi?

Mã Gia Kỳ lắc đầu:

_ Cô ấy... đã chết rồi, nổ tung cùng Hắc Tư.

Lập tức Sinh Tuyết Ngân đứng sững người, ánh mắt bà chấn động run rẩy kịch liệt. Chẳng mấy chốc, hốc mắt bà đỏ hoe, từng dòng nước mắt ấm nóng của sự đau đớn chảy xuống gò má bà. Thân người bà run rẩy đến mức đứng không vững. Thanh Lục lập tức vươn tay ra đỡ bà.

Bà hỏi lại bằng giọng nghẹn ngào:

_ Con nói... thật không?

Mã Gia Kỳ khó hiểu đôi chút nhưng cũng gật đầu:

_ Phải ạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận