Mã Gia Kỳ cùng với Tống Á Hiên, Hạ Tuấn Lâm, Lý Thiên Trạch được đưa về Hắc Tư chữa trị. Là bác sĩ của Huyên Yến tới làm. Hắn được gắp đạn ra, băng bó vết thương kĩ càng.
Ba ngày sau, trong một căn phòng xa hoa của một căn biệt thự rộng lớn trừ ba người bị thương và Phong Thiên đang nghỉ ngơi thì còn lại đều đang ở phòng của hắn.
Không khí yên ắng tới không tưởng. Đinh Trình Hâm nằm cạnh Mã Gia Kỳ mà yên giấc ngủ nên không bị không khí này ảnh hưởng. Còn lại mọi người đều không ai biết mình nên nói gì với tình cảnh này.
Ai ai cũng nhìn Huyên Yến, không phải kiểu nhìn chằm chằm mà giống như lén lút nhìn hơn.
Lúc này Phong Thiên bước từ ngoài cửa vào, chần chừ một lát rồi cầm trên tay một cái thiệp mời màu đỏ được thiết kế tinh xảo tỉ mỉ đưa đến trước mặt của chị:
_ Thiệp mời...
Huyên Yến ngước mắt nhìn Phong Thiên, gã lập tức né đi ánh mắt của chị, Huyên Yến bật cười nhận lấy tấm thiệp:
_ Hôn lễ của Ngũ thiếu với Lạc Thiếu một quản gia như tôi cũng được tham dự à?
Phong Thiên cứng nhắc nói:
_ Chị... đừng nói như thế.
Huyên Yến cười lên, vung vẩy cái thiệp mời, tay còn lại bị thương đã băng bó thì không động tới mà cười:
_ Chị là chị của em, lẽ nào chị còn có thể ăn em sao? Làm gì mà sợ chị thế?
Phong Thiên không nói, vẫn như cũ tránh né ánh nhìn của Huyên Yến.
Huyên Yến đứng dậy bước đến bên giường hắn nhẹ vuốt vuốt mái tóc của cậu còn đang say giấc ôn nhu nói:
_ Đinh Nhi vừa qua chịu không ít khổ cực rồi, hiện tại Đại thiếu bồi em ấy nhiều một chút.
Mã Gia Kỳ nhăn mày một hồi liền nói:
_ Xưng hô Đại thiếu này... tôi... nhận không nổi.
Huyên Yến khẽ cười, uầy, mấy đứa nhóc nhà chị dễ thương thế!
Chị không nói, quay người tiến đến Chu Chí Hâm. Anh theo phản xạ của cơ thể khi không thể tiến lên đánh người thì làm gì? Thì lùi lại chứ còn làm gì nữa!
Huyên Yến ép Chu Chí Hâm lên tường trước con mắt trợn tròn của tất cả mọi người, chị dùng thiệp mời của Phong Thiên nâng cằm Chu Chí Hâm lên cười " nham hiểm " hỏi:
_ Sao lại lùi lại? Chị sẽ ăn em à... Tiểu Chu?
Chu Chí Hâm mồ hôi hột chảy đầy lưng, nuốt nước bọt đáp:
_ Không... không ăn.
Huyên Yến lại hỏi:
_ Thế em lùi lại làm gì?
Chu Chí Hâm không dám đáp, chả lẽ lại đáp là mình sợ à? Tuyệt đối không có khả năng!
Lúc này Sinh Tuyết Ngân bước vào nhìn thấy tình cảnh này thì thở dài:
_ Yến Nhi, con dọa Tiểu Chu kìa.
Huyên Yến thôi trêu đùa Chu Chí Hâm mà đi đến cạnh bà cười ngoan ngoãn:
_ Mẹ, Thanh Lục đã khỏe chưa?
_ Con bé khỏe rồi.
Sau đó bà nhìn sang mọi người rồi nói:
_ Các con ai về nhà nấy, chăm sóc cho tốt phu nhân nhà mình đi. Ngồi ở đây trợn mắt làm cái gì hả? Trừ ba đứa con của ta ở đây còn lại về chăm người nhà đi!
Như đợi được câu này từ lâu, nhanh như cắt Ngao Tử Dật, Nghiêm Hạo Tường, Lưu Diệu Văn, Trương Chân Nguyên lập tức vội vã chạy mất.
Sinh Tuyết Ngân thở dài:
_ Không có tí tiền đồ nào!
Nói xong bà nhìn hắn đang ngồi trên giường, Phong Thiên đang đứng cạnh Chu Chí Hâm rồi lại nhìn Huyên Yến đứng trước mặt mình. Bà thở dài:
_ Tiểu Chu với Tiểu Thiên ngồi cả đi, còn Tiểu Yến qua đây ngồi với ta, không thì con lại dọa hai đứa nó bây giờ!
Huyên Yến cười ngoan ngoãn ngồi cạnh bà, Chu Chí Hâm và Phong Thiên ngồi đối diện. Bốn người ngồi đối diện giường hắn hai người một bên.
Sinh Tuyết Ngân ôn tồn nói:
_ Hiện tại các con cũng đã biết Huyên Yến là chị của các con. Tên khai sinh của nó là Mã Gia Yến, khác Tiểu Mã một chữ. Ta ở đây muốn hỏi các con một chút về quyết định khôi phục thân phận đại tiểu thư cho chị các con.
Ba người còn chưa lên tiếng thì chị đã lên tiếng trước:
_ Không cần đâu mẹ, con không cần thân phận. Chờ Hắc Tư mới được xây xong con sẽ tiếp tục ở đó an ổn là Huyên quản gia. Cái tên Mã Gia Yến này không cần thiết cho lắm. Toàn bộ tài sản của Mã Gia đều là của Mã Gia Kỳ và Chu Chí Hâm, con không tranh nên không cần công bố thân phận. Chúng ta ngầm hiểu với nhau là được rồi, Phong Thị toàn quyền là của Phong Thiên. Cũng coi như đã ổn định rồi.
Mã Gia Kỳ cau mày nói:
_ Cần công bố thân phận.
Huyên Yến cười:
_ Tiểu Mã, gọi một tiếng chị xem nào!?
Mã Gia Kỳ thành thật gọi:
_ Chị.
Huyên Yến hơi bất ngờ chút, thế mà hắn gọi chị là chị thật kìa, có hơi ngoài ý muốn một chút.
Phong Thiên cũng lên tiếng:
_ Quả thật nên khôi phục thân phận.
Chu Chí Hâm gật đầu phụ họa, anh mới 17 tuổi thôi đấy! Chị gái này cũng quá khủng bố đi! Còn kinh khủng hơn hắn nữa!
Huyên Yến cười nhẹ rồi nói:
_ Tùy mọi người, con không muốn nhận phỏng vấn. Còn nữa, khôi phục thì khôi phục một lần cho đúng đi. Tiểu Thiên khôi phục thành Tam thiếu gia, bên ngoài cũng nên biết Tiểu Thiên chỉ đứng sau Tiểu Mã. Còn trong nhà gọi ngũ thiếu cũng không vấn đề gì. Ngao Tử Dật và Hiên Hiên cũng không phải huyết mạch của Mã Gia, chỉ coi như chăm sóc từ bé mà thôi. Việc nào nên ra việc nấy.
_ Trước kia xếp Tiểu Thiên xuống Ngũ thiếu cuối cùng là bởi không phải do mẹ sinh ra, hiện tại liền bỏ đi. Hiểu lầm đã được giải quyết rồi, gia phả cái gì cũng đem ra ghi lại đi, còn không ghi lại được thì xé đi làm cái mới.
Ba người đều có chung một suy nghĩ hiện:
_" Nữ nhân này quả không hổ là huyết mạch Mã Gia. Thật bá đạo! "
Sinh Tuyết Ngân thở ra:
_ Quyết định vậy đi!
Bên ngoài Lệ Tuyên và Dương Viên bước vào cúi đầu một lượt với mọi người xong, Lệ Tuyên hướng chị cung kính nói:
_ Bà trùm, Hắc Đạo bên khu vực Châu Âu sắp có môt buổi tiệc lớn. Thư mời đã được đưa đến chỗ chúng ta.
Mã Gia Kỳ ánh mắt kinh động:
_ Khu vực Châu Âu!?
Dương Viên cười nói:
_ Bên khu vực Châu Âu, bà trùm là đứng đầu. Chỉ là không giao thiệp với Châu Á mà thôi. Đều là lo lắng sẽ lộ thân phận trước mặt thiếu gia.
Huyên Yến phất tay:
_ Sắp tới là hôn lễ của Tiểu Thiên, không đi!
Lệ Tuyên gật đầu:
_ Vâng, thư mời sẽ trả lại bên đó.
Huyên Yến ra lệnh:
_ Lui ra đi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!