Bởi vì Hắc Tư và Mã Gia chưa được hoàn thành nên tạm thời một thời gian cả Sinh Tuyết Ngân, hắn, cậu, Chu Chí Hâm và Tô Tân Hạo đều cùng ở biệt thự đó của Huyên Yến.
Có lẽ là hôm qua trời đã rơi tuyết, trên cành cây lẫn mặt sân của biệt thự được nhìn thấy từ cửa sổ phòng hắn và cậu đang nằm vẫn còn đọng một lớp tuyết dày.
Đinh Trình Hâm thức trước Mã Gia Kỳ, cậu nằm trong lòng hắn nhìn lên đường quai hàm hoàn Mỹ của hắn. Ánh mắt của cậu tràn ngập sự vui vẻ.
Mọi chuyện đã qua rồi, hiện tại không ai gặp nguy hiểm hết. Quá tốt rồi!
Cảm thấy người trong lòng mình động đậy hắn cũng nheo mày chốc lát rồi tỉnh dậy cúi xuống cười nhẹ:
_ Em thức sớm như vậy sao?
Đinh Trình Hâm cười lên xinh đẹp:
_ Kỳ Kỳ ngủ thêm một lát đi, Kỳ Kỳ bị thương mà.
Mã Gia Kỳ cười ôn nhu cúi đầu xuống hôn lên cánh môi mềm mại của Đinh Trình Hâm. Hắn đã rất lâu không được nếm mùi vị cánh môi hồng hào mềm mại này của cậu rồi, hắn rất nhớ, rất nhớ. Mã Gia Kỳ nhanh chóng tách hàm cậu càn quét bên trong khoang miệng của cậu một vòng.
Đinh Trình Hâm cậu không phản kháng còn phối hợp với hắn. Cậu cũng rất nhớ hắn, cũng muốn được gần gũi với hắn.
Dây dưa môi lưỡi một hồi cậu sắp đến cái ngưỡng không thể thở được nữa thì hắn mới buông cậu ra, theo đó là một sợi chỉ bạc mỏng manh trong suốt.
Mã Gia Kỳ nhìn giương mặt phiếm hồng của cậu thì trong lòng không nhịn được nổi lên ham muốn.
Hắn luồn tay vào trong áo của cậu, mầm từ eo dần dà lên đến hai *** *** *** nhắn trước ngực cậu. Hắn thoải mái cảm nhận thân thể cậu khẽ run rẩy theo từng nơi mà hắn đi qua.
Cuối cùng cậu nhịn không được kìm cái tay hư hỏng của hắn lại run rẩy hỏi :
_ Kỳ Kỳ... đang... đang làm gì thế?
Mã Gia Kỳ cười khẽ nhấm nháp cái tai đã trở nên đỏ như rỏ máu của cậu tà mị nói:
_ Tôi muốn em sinh con cho tôi, được không?
Nghe tông giọng trầm khàn tà mị của hắn thân thể cậu một trận run rẩy không báo trước tập kích, mặt cậu đã đỏ nay lại càng đỏ hơn.
Mã Gia Kỳ lúc này không ngừng dụ dỗ:
_ Chỉ cần em ngoan ngoãn thì tôi sẽ không làm em đau, được không?
Đinh Trình Hâm không hiểu lắm nên không biết nên lắc hay nên gật, cân nhắc một hồi khoảng một phút cuối cùng cậu cũng gật đầu.
Như chỉ đợi thời khắc này Mã Gia Kỳ cười lên mấy tiếng lật chăn ra đè lên người cậu, chiếc áo ngủ nhung đen của cậu đã lập tức bị lột ra ngoài, lộ ra thân thể nuột nà, làn da trắng ngần cùng hai *** *** *** xinh hồng hào.
Mã Gia Kỳ ánh mắt đen láy toát lên sự hài lòng rồi cởi áo của mình ra:
_ Đinh Nhi, en thật đẹp.
Nói xong hắn không để cho cậu kịp đáp mà cúi người tiếp tục công cuộc càn quét đôi môi của cậu.
Đinh Trình Hâm lần nữa bị hôn đến ngạt thở thì dần ý thức được hắn muốn làm gì.
Mã Gia Kỳ hôn từ môi xuống cổ rồi xuống xương quai xanh của cậu, cường điệu ở đó vài cái nốt đỏ thật lớn và nổi bật.
Cơ thể Đinh Trình Hâm run lên từng đợt, đôi mắt của cậu đã mông lung mờ sương rồi.
Mã Gia Kỳ hôn tới bụng cậu thì dừng lại, hắn ngước mặt lên hỏi cậu:
_ Đinh Nhi, em có sợ không?
Cậu đầu óc trống rỗng đột nhiên bị hỏi như vậy theo bản năng gật đầu rồi sau đó lại lắc đầu.
Mã Gia Kỳ thấy bộ dạng ngốc nghếch của bảo bối nhà mình thì cười lên. Hắn hiểu ý cậu, cậu sợ nhưng sẽ không sợ đối với hắn.
Mã Gia Kỳ hôn một cái trấn an lên tai của cậu, giọng tràn ngập yêu thương nói:
_ Cảm ơn em, đã tin tưởng tôi.
Mã Gia Kỳ nhanh gọn lột xuống cái quần ngủ lụa của cậu, lộ ra chính là cái quần lót trắng ngần che đi thứ đẹp đẽ ấy của cậu.
Hắn ngắm nhìn mà cười đến hài lòng:
_ Bảo bối, em thật đẹp.
Đinh Trình Hâm lập tức theo phản xạ che đi cơ thể, giọng nói tràn ngập uất ức:
_ Đừng... đừng nhìn.
Hắn cười, cầm lên đôi bàn tay tinh xảo của cậu đưa vào miệng mà nhấm nháp tà mị nói:
_ Cục cưng, đến bàn tay của em cũng đẹp như vậy, thật gợi tình đấy~
Đinh Trình Hâm bị nói tới run người, tay không thu được tiếp nhận một đợt kích thích thân thể điên cuồng:
_ Ưm... đừng mút... Kỳ Kỳ...
Mã Gia Kỳ cười, hắn buông tha cho đôi tay này lại chồm người lên cắn lấy tai cậu càn quét thêm một đợt nữa. Đôi tay của hắn không an phận rảnh rỗi mà vuốt một đường từ cổ cậu xuống tận bụng dưới.
Quả nhiên,cơ thể cậu run càng kịch liệt hơn, cậu chịu không nổi mà rên lên:
_ Ưm! ~
Mã Gia Kỳ nghe thấy tiếng rên của cậu, hắn như được bật công tắc lập tức lột ra chiếc quần lót che chắn cuối cùng. Hắn cầm vào cậu bé nhỏ nhắn của cậu.
Đinh Trình Hâm mắt đẹp trợn lớn lên, tay khẽ siết chặt ga giường.
Mã Gia Kỳ cúi người nhẹ nhàng hết sức mà vuốt ve giọng hắn khàn nhẹ nói:
_ Tôi sẽ nhẹ nhàng.
Đinh Trình Hâm ánh mắt chấn động vừa định nhìn xuống thì cơ thể cậu lại cong lên, hắn đã mút xuống cậu bé của cậu.
_ Ư! A... ưm... Kỳ Kỳ...
Mã Gia Kỳ nhấm nháp một hồi thì hỏi cậu:
_ Thoải mái không Đinh Nhi?
Mắt cậu đã ngấn nước mà gật đầu, gương mặt phấn điêu nhuộm đỏ vì làm tình. Ôi thật mĩ lệ ~
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!