Mã Gia Kỳ sau đó ra khỏi phòng của Đinh Trình Hâm thì cũng là lúc Ngao Tử Dật hớt hải chạy từ cửa của Hắc Tư vào hấp tấp hỏi:
_ Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm sao rồi?
Mã Gia Kỳ nhìn anh lạnh nhạt trả lời:
_ Ổn rồi, không sao.
Ngao Tử Dật nghe thế mới thở phào một hơi vuốt vuốt ngực mình:
_ Vẫn may không sao là tốt rồi.
Mã Gia Kỳ ánh nhìn lạnh lẽo nhíu mày với Ngao Tử Dật mà hỏi:
_ Đinh Trình Hâm là người của Hắc Tư, cậu quan tâm cậu ta như vậy là có ý gì đây!?
Ngao Tử Dật nghe thế lập tức không do dự mà xua tay liên tục:
_ Tuyệt đối không có nha! Tôi đây chỉ cảm thấy tính cách của Đinh Trình Hâm tốt với lại còn là một cậu nhóc nên chơi nhiều một chút thôi. Không có gì nữa đâu nha, là người của dì Ngân mang đến lại đặc biệt thích nên chiếu cố chút thôi mà.
Mã Gia Kỳ nét mặt lạnh tanh nhìn Ngao Tử Dật rồi cũng không nghi ngờ gì, tên này phiền phức chứ sẽ không gạt hắn mấy chuyện thế này. Hắn có thể yên tâm về Ngao Tử Dật về khoản này.
Lúc này thì Ngao Tử Dật một hồi chối lên chối xuống xong thì cảm thấy không đúng:
_ Ây không đúng nha!
Mã Gia Kỳ hỏi lại:
_ Có cái gì không đúng?
Ngao Tử Dật sáp đến Mã Gia Kỳ, vẻ mặt cười cợt tiêu chuẩn của một tên đùa dai mà nói:
_ Mã Gia Kỳ, Tiểu Mã, Kỳ Kỳ..
Mã Gia Kỳ da gà nổi toàn thân lui lại hai bước nhìn Ngao Tử Dật với ánh mắt ghét bỏ cứ như nhìn vật gì đó lạ lắm vậy:
_ Ngao Tử Dật, câm miệng vào làm người đi!
Ngao Tử Dật vẫn cười hihi sáp tới chỗ hắn hỏi với vẻ bí hiểm:
_ Có phải là... cậu thích Đinh Trình Hâm rồi phải không!?
Mã Gia Kỳ trừng mắt ghét bỏ với Ngao Tử Dật lại không khỏi nhớ tới xúc cảm mềm mại lạ lẫm khi chạm vào khuôn mặt non mềm của Đinh Trình Hâm. Cuối cùng hắn cũng không nói được gì, hắn cũng chưa thể phát hiện được bản thân đối với Đinh Trình Hâm rốt cuộc là loại mong muốn nào.
Tình yêu!? Hắn chưa từng yêu qua ai sao mà biết được cảm giác sẽ thế nào!?
Mã Gia Kỳ đi vòng qua người Ngao Tử Dật, lúc này Trương Chân Nguyên đi vào chào một tiếng:
_ Nhị thiếu đã về.
Ngao Tử Dật cũng chào lại:
_ Trương Ca sáng hảo.
Trương Chân Nguyên cười hòa nhã với Ngao Tử Dật, chuyển sang nhìn hắn lại là nét mặt lạnh lẽo:
_ Đại thiếu, lũ cá đó đã đem giết hết vứt cho lũ mèo hoang xung quanh Hắc Tư ăn. Còn về Tuệ Nghiên, tôi nghĩ không nên dữ cô gái này lại. Cô ta sẽ lần nữa tổn thương thiếu gia mất.
Mã Gia Kỳ nheo mắt nghĩ nghĩ một chút rồi lạnh lẽo nói:
_ Lần này cô ta còn có cớ biện minh, lần sau... sẽ trực tiếp bắn chết cô ta.
_ Vâng.
_ Trương Ca, nữ hầu bên cạnh của Đinh Trình Hâm tên là gì?
_ Tên cô ấy là Huyên Yến, lần này có công rất lớn.
_ Cho cô ấy lên làm quản gia, chỉ có việc đi bên cạnh của Đinh Trình Hâm không dời nửa bước.
_ Vâng.
Ngao Tử Dật nghe thế thì cảm thấy kì quái mà càng khẳng định suy nghĩ của mình là đúng chuẩn rồi mà hỏi:
_ Mã Gia Kỳ nếu cậu không phải thích nhóc con đó thì quan tâm nhóc con đó thế làm gì!? Còn Huyên Yến đó, Tuệ Nghiên làm việc tỉ mẫn hơn 5 năm mới được lên hai chữ " quản gia ". Hiện tại Huyên Yến lại chỉ vì Đinh Trình Hâm mà được lên làm quản gia ngay lập tức. Không phải quá thiên vị rồi sao!?
Mã Gia Kỳ ném cho Ngao Tử Dật một ánh mắt ghét bỏ cùng lạnh lẽo chất chứa sát khí:
_ Cậu rảnh rang quá phải không!?
Ngao Tử Dật nghe giọng nói này thì da đầu tê dại lập tức lùi lại:
_ Ahaha, tôi vừa thoát khỏi móng vuốt của Hạ Nhi, cậu không cần phải đe dọa tôi kiểu đó đâu cảm ơn, tôi lên thăm Đinh Trình Hâm.
Ngao Tử Dật định dùng cái tốc độ chạy biến của mình để tẩu thoát lên phòng của cậu thì Mã Gia Kỳ lạnh giọng nói lớn:
_ Đứng lại! Em ấy ngủ rồi, đừng tới làm phiền!
Cả Trương Chân Nguyên lẫn Ngao Tử Dật đều khựng lại nhìn chằm chằm hắn.
Mã Gia Kỳ không để ý ánh mắt của hai người mà nói với Trương Chân Nguyên một câu sau đó rời khỏi:
_ Trương Ca, ở lại đây trông chừng Đinh Trình Hâm, cơ thể em ấy yếu Huyên Yến lại đang nghỉ ngơi. Nhờ cả vào anh.
Trương Chân Nguyên nghe tới thất thần gật đầu theo bản năng chủ nhân ra lệnh rồi lại nhìn bóng dáng hắn rời khỏi.
Ngao Tử Dật biểu tình cũng thất thần như Trương Chân Nguyên mà đi đến bên cạnh anh hỏi:
_ Mã Gia Kỳ... vừa xưng hô cái gì thế nhỉ Trương Ca?
Trương Chân Nguyên biểu tình thất thần như cũ trả lời Ngao Tử Dật:
_ Nhị thiếu, hình như... chúng ta sinh ảo giác rồi, chuyện đó... không có đâu.
Hai người nhìn nhau lại gật đầu lia lịa như hai con người ngốc nghếch. Dáng vẻ đẹp mắt cũng không thể che đi vê ngô nghê hiện tại của hai người. Người khác nhìn vào mà biết đây Nhị thiếu Mã Gia đồng thời là Ngao thiếu gia Ngao Gia cùng với Trương quản gia danh tiếng vang dội của Hắc Tư có vẻ mặt thế này chắc cười chết!
Hai người họ đều nhất trí là mình nghe nhầm rồi, sao lại có chuyện hắn xưng hô với cậu là “ em ” được, không thể nào, nhất định là họ đã nghe lầm!
______________
Đinh Trình Hâm thân thể yếu ớt bị thương lại tiếp xúc với nước bị cảm mạo, cậu ngủ một hơi liền lúc tỉnh dậy là ngày thứ 6 của tuần. Có nghĩa là cậu đã hôn mê 3 ngày rồi.
Thấy Đinh Trình Hâm mở mắt Trương Chân Nguyên lập tức lộ ra nét mặt vui mừng mà nhẹ giọng:
_ Thiếu gia tỉnh rồi, em đã ngủ 3 ngày rồi, ai cũng lo lắng cho em hết.
Nét mặt Đinh Trình Hâm vẫn trắng bệch xanh xao như cũ nhìn anh rồi đột nhiên nhớ ra gì đó mắt đẹp run rẩy lập tức bám lấy tay của anh mà hỏi:
_ Chị Yến... chị Yến đâu rồi..? Chị ấy không sao chứ!?
Trương Chân Nguyên cười:
_ Huyên Yến không sao, cô ấy rất lo cho em, để anh gọi cô ấy đến cho em nhé.
Đinh Trình Hâm đôi mắt xinh đẹp run rẩy ầng ậc nước gật đầu.
Trương Chân Nguyên nhìn mà thấy thương lập tức
đứng dậy đi ra ngoài mà đi gọi Huyên Yến tới.
Phòng của Huyên Yến hiện tại không phải là dãy phòng của hạ nhân nữa mà đã đổi thành phòng của quản gia, đãi ngộ không khác gì Tuệ Nghiên. Còn đặc biệt được đặt phòng ở dãy nhà chính của hắn. Phòng của Tuệ Nghiên vẫn nằm trong dãy nhà của hạ nhân. Còn phòng của Huyên Yến nằm gần với phòng của Trương Chân Nguyên.
Huyên Yến nghe được cậu tỉnh dậy thì vuu tới vứt cả phép tắc đi mà chạy nhanh còn bỏ cả Trương Chân Nguyên phía sau mà chạy tới phòng của cậu. Thấy cô gái tận tâm như vậy Trương Chân Nguyên thầm cảm thấy cô gái này đây không biết là thông minh hay đơn thuần nữa. Chắc hẳn phải là vế sau rồi, Huyên Yến làm việc ở đây cũng không lâu lắm.
....
Huyên Yến chạy đến phòng cậu lập tức quỳ xuống cạnh giường cậu nắm lấy tay cậu, nước mắt cô đã chạy tận cằm rồi:
_ Thiếu gia... là tôi không tốt, không bảo vệ được người.
Đinh Trình Hâm mắt đã khóc tới đỏ rồi, nước mắt rơi xuống hai bên gối đã ươn ướt một mảng rồi nhìn Huyên Yến dường như tầm mắt cũng nhòe đi:
_ Chị Yến... em liên lụy chị... chị có bị thương phải không? Hức... hu... em vô dụng khiến chị bị thương rồi.. huhu
Nghe cậu khóc nấc lên thì Huyên Yến thấy hoảng lập tức dỗ dành cậu:
_ Thiếu gia đừng khóc nữa, tôi không sao đâu, thân thể người chưa hẳn khỏe lên nếu còn khóc sẽ rất mệt mỏi.
Đinh Trình Hâm ngoan ngoãn nghe lời nín khóc dần, chỉ còn vài tiếng nấc mà thôi.
Ngao Tử Dật cùng Trương Chân Nguyên bên ngoài ngó vào thấy một màn này thì cũng cảm động theo, nét mặt ai cũng trở nên ôn nhu dịu dàng.
Mã Gia Kỳ thính giác nhạy bén, hắn nghe được tiếng khóc trong trẻo thanh thoát kia của cậu mà nhíu mày. Thanh âm của cậu rất hay nhưng hắn không muốn nghe thấy cậu khóc, lại càng không muốn nhìn thấy cậu khóc.
Trương Chân Nguyên đi xuống cùng Huyên Yến mang đồ ăn lên phòng cho cậu rồi đi xuống ngồi vào bàn ăn cùng hắn và Ngao Tử Dật.
Mã Gia Kỳ hỏi:
_ Đinh Trình Hâm ổn rồi phải không?
Trương Chân Nguyên đáp lời:
_ Lý thiếu gia sáng hôm nay có tới khám và nói tĩnh dưỡng mấy ngày nữa thì Đinh thiếu gia sẽ hoàn toàn khỏe lại. Chỉ là không được tiếp xúc với nước quá lâu, cũng không được ra trời gió. Hiện đã tháng 9, ra ngoài cần mặc đồ ấm. Tại thể chất của Đinh thiếu hơi yếu một chút.
Mã Gia Kỳ nghe xong day day thái dương mà nghĩ:
_" Gầy không có miếng thịt nào như thế hèn gì thể chất lại yếu. "
Lúc này từ bên ngoài Thanh Lục đi vào bên trong chào hỏi:
_ Đại thiếu, Nhị thiếu, Chân Nguyên sáng hảo.
Mã Gia Kỳ nhíu mày nhìn Thanh Lục hỏi:
_ Cô tới đây có chuyện gì?
Thanh Lục cười với vẻ mặt vui vẻ nói:
_ Lão phu nhân nhớ Đinh Nhi, muốn tôi tới đón Đinh Nhi trở về. Nơi này nguy hiểm, mấy hôm trước lão phu nhân đã bị dọa một trận rồi muốn tôi tới đón Đinh Nhi sớm.
Nghe thế Ngao Tử Dật khẩn trương đầu tiên:
_ Sao đã đón về rồi, tôi còn muốn chơi với Đinh Trình Hâm nữa mà!?
Tiếp tới chính là Trương Chân Nguyên khẩn trương vội nói:
_ Mã quản gia, còn chưa được 1 tuần nữa mà, sao đột nhiên đón về sớm như vậy? Lần này là ngoài ý muốn mà thôi.
Hai người đều cảm thấy thân thiết với cậu, cho dù hắn không thích cậu thì hai người cũng sẽ nguyện bồi cậu chơi.
Thanh Lục không để ý tới hai người lắm mà nhìn sang hắn hỏi:
_ Đại thiếu, ngài không thích Đinh Nhi thì trả lại cho lão phu nhân không phải chuyện tốt sao? Lão phu nhân cũng sẽ rất vui.
Mã Gia Kỳ ánh mắt phức tạp không có tiêu điểm, không tập trung nhìn vào Thanh Lục mà nheo mày suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!