Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!



Rõ ràng là đang ở trong thế giới trò chơi kinh dị, nhưng Hạ Nhạc Thiên lại cảm thấy mình giống như đang đi du lịch, đương nhiên, loại ảo giác này rất nhanh đã biến mất sau khi đến nơi.

Sau khi xuống xe, nhân viên công tác tựa hồ một giây cũng không muốn dừng lại, vọt nhanh phóng đi.

Thích Lệ Phi đút tay vào túi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Hạ Nhạc Thiên, nói: "Nhìn gì vậy?"
Hạ Nhạc Thiên lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ nói: "Không có gì, chỉ là cảm thấy nhân viên công tác kia hình như hơi sợ anh."
Thích Lệ Phi nhàn nhạt nói: "Vẫn ổn."
Hạ Nhạc Thiên lập tức nhìn Thích Lệ Phi bằng ánh mắt kính ngưỡng.

Thích Lệ Phi tựa hồ rất hưởng thụ ánh mắt này của Hạ Nhạc Thiên, cố gắng ngăn khóe miệng đang muốn nhếch lên, liều mạng duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, "Còn không đi?"
Hạ Nhạc Thiên à một tiếng rồi đuổi kịp.

Sau khi đến lối vào công viên trò chơi, Thích Lệ Phi ngừng lại, Hạ Nhạc Thiên cũng không hỏi Thích Lệ Phi vì sao dừng lại, mà tự mình đi lên trước vài bước, sau đó bị vách tường không khí đập trở về.

Hạ Nhạc Thiên ngẩn người, cẩn thận giơ tay chạm phía trước, sờ đến một vách tường có cảm xúc như thạch trái cây, vô cùng đàn hồi.

Cậu dùng lực khá mạnh vẫn không thể đánh vỡ vách tường thạch này, xem ra vách tường này có tác dụng cấm người chơi rời khỏi công viên từ lối vào.

Cậu tìm kiếm xung quanh thêm một lần, không phát hiện bất kỳ manh mối nào.

Hạ Nhạc Thiên quyết định không cần lãng phí thời gian ở đây nữa, ngược lại đem ánh mắt dừng ở một ngã rẽ, nơi đó chính là vị trí các người chơi xuất hiện ở thế giới này.

"Tôi qua đó nhìn xem." Hạ Nhạc Thiên nói với Thích Lệ Phi.

Cậu cố gắng nhớ lại vị trí của cửa lồng không khí, do dự sờ sờ tìm tìm, thẳng đến khi sờ trúng cửa lồng mới thử bước vào.

Hạ Nhạc Thiên nhìn cảnh tượng xung quanh, vẻ mặt chợt sửng sốt, thậm chí có chút khó tin nổi.

Nơi vốn nên là ớt bộ phận của công viên trò chơi, thế nhưng biến thành một căn phòng ngủ, vách tường trắng tinh cùng màu với sàn nhà, còn có chăn gối màu nữ tính, có vẻ như chủ nhân nơi này là một cô gái.

Hạ Nhạc Thiên chần chừ lùi chân về, cảnh vật trước mắt lại biến thành công viên trò chơi, du khách xung quanh vui đùa ầm ĩ xuyên qua tường không khí rời khỏi công viên, giống như không hề có vách tường không khí nào cả.

Hạ Nhạc Thiên lại lần nữa thử sờ vào xung quanh, xác định nơi này quả thật có tường không khí, lần đầu tiên cậu gặp được tình huống quỷ dị như vậy, theo tiềm thức quay đầu nhìn về phía Thích Lệ Phi, "Chỗ này......!Hình như có chút không đúng."
Thích Lệ Phi đi tới, cẩn thận quan sát một phen, nói: "Tạm thời không nhìn ra vấn đề gì.

Đi vào nhìn kỹ rồi nói."
Hạ Nhạc Thiên nói: "Được."
Tựa hồ vì có Thích Lệ Phi đi theo mình, Hạ Nhạc Thiên bỗng có cảm giác an tâm lạ lùng, chẳng sợ khung cảnh bên trong vừa quỷ dị vừa khiến người khác sởn tóc gáy.


Hai người một trước một sau bước vào trong, khung cảnh trước mắt lại thay đổi thành căn phòng ngủ tràn đầy hơi thở sinh hoạt, chăn gối trên giường vẫn còn hỗn loạn không được xếp chỉnh tề.

Quan trọng nhất là, máy tính trên bàn đang mở ra, cùng với khung ảnh chụp một gương mặt khá quen thuộc.

Hạ Nhạc Thiên sửng sốt, đi qua quan sát cẩn thận, sau đó kinh ngạc phát hiện cô gái trong ảnh chụp này, tựa hồ rất giống Trần Khả Mạn ở độ tuổi học sinh.

Một suy đoán không thể tưởng tượng nổi chợt hiện lên trong đầu.

Không lẽ...!
Nơi này là phòng của Trần Khả Mạn?
Anh mắt Hạ Nhạc Thiên lại rơi xuống mặt bàn bên cạnh, phía trên ngoại trừ bày một khung ảnh ra, còn có túi khoai lát chỉ còn một nửa, và một chai Coca đã vặn nắp.

Những chi tiết này đều muốn nói chủ nhân căn phòng chỉ rời khỏi đây trong chốc lát.

Hạ Nhạc Thiên cảm thấy vô cùng quái dị, vì sao cảnh tượng trong lồng không khí lại biến thành phòng ngủ của Trần Khả Mạn, không lẽ phòng ngủ này có manh mối liên quan đến Trần Khả Mạn?
Hạ Nhạc Thiên nhìn qua máy tính, ánh mắt chợt khựng lại, giống như nhìn thấy thứ gì đó kỳ lạ.

Cậu lập tức khom lưng nhấp chuột lướt màn hình xuống.

Chương 1.

Chương 2.

......!
Chương 5.

Sau đó không thể lướt xuống nữa.

Hạ Nhạc Thiên lập tức truy cập lại trang web, phát hiện phía trên vẫn chỉ có năm chương, chương 6 và chương 7 mà các người chơi để Trần Khả Mạn dùng giọng nói chuyển thành văn bản đã không cánh mà bay.

Tại sao lại như vậy?
Không lẽ những gì trong phòng này đều ảo giác của quá khứ? Hay internet chỗ này không thể kết nối với thế giới Trò Chơi.

Dĩ nhiên, ngoài hai khả năng này ra, Hạ Nhạc Thiên còn nghĩ tới một nguyên nhân thứ ba.

Đó là thế giới trong lồng không khí hoàn toàn cách biệt với thế giới Trò Chơi, nói cách khác, trong lồng không khí là một thế giới nhỏ độc lập riêng biệt.

Thảo nào ba dấu chấm hỏi trên đầu Thích Lệ Phi lại biến mất.


Bởi vì nơi này không thuộc về thế giới Trò Chơi.

Nhưng vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn được, Hạ Nhạc Thiên cần tìm nhiều manh mối hơn để chứng minh suy đoán này.

Nếu toàn bộ trò chơi đều có dây mơ rễ má với Trần Khả Mạn, Hạ Nhạc Thiên ngẫm nghĩ, quyết định xem lại tiểu thuyết của Trần Khả Mạn một lần nữa.

Chỉ là vừa định mở chương 1, góc phải bên dưới màn hình chợt nhảy ra một tin tức.

Hạ Nhạc Thiên lập tức ngẩn người.

Thời gian tin tức này xuất hiện thật trùng hợp, phảng phất như là Trò Chơi Tử Vong đang nhắc nhở cậu về một manh mối nào đó.

Hạ Nhạc Thiên nhìn kỹ tiêu đề viết về tin tức dân sự, cùng với những tin tức linh tinh khác, thẳng đến một tin cuối cùng mới khiến Hạ Nhạc Thiên chú ý.

[Buổi chiều ngày 7 tháng x, cư dân phát hiện một cô gái họ Trần đột nhiên chết giữa đường --]
Ngày 7?
Đó không phải là chuyện bảy ngày trước sao?
Hạ Nhạc Thiên lập tức click chuột vào tin tức này, một trang web hiện ra, miêu tả kỹ càng tỉ mỉ về tin tức của cô gái họ Trần.

[-- Cô gái họ Trần năm nay 24 tuổi, giữa trưa ngày 7 đã rời khỏi khu chung cư, qua camera giám sát thì thấy được trạng thái tinh thần của cô không có vấn đề gì, nhưng đến một ngã rẽ thì đột nhiên tử vong, trên người không có bất kỳ vết thương nào, pháp y cũng tiến hành kiểm tra, cô gái này cũng không có bất kỳ bệnh tật nào, nguyên nhân chết đến nay vẫn chưa được xác minh.

Theo phóng viên phỏng vấn, bạn bè của cô Trần cho biết tính cách cô hướng nội nhát gan, không muốn tiếp xúc với người xa lạ, chỉ thích trạch ở nhà, nghe nói còn từng viết tiểu thuyết, hiện đang đăng bài trên một trang web.

Một cô gái nhát gan không tiếp xúc với bên ngoài như cô Trần, vì sao lại chết bất đắc kỳ tử như vậy?
Cảnh sát vẫn đang tiến hành điều tra, phóng viên sẽ tiếp tục theo dõi và đưa tin mới nhất.]
******
Bài báo chỉ viết tới chỗ này, nhưng cũng đủ khiến Hạ Nhạc Thiên vô cùng khiếp sợ.

Chết ngày 7...!
Hôm nay là ngày 14, nói cách khác Trần Khả Mạn đã tử vong vào bảy ngày trước! Vậy Trần Khả Mạn xuất hiện trước mặt bọn họ.....!là quỷ sao?
Không lẽ vẻ mặt khiếp sợ của Nhậm Minh Lượng trước khi chết là vì hắn phát hiện Trần Khả Mạn thật ra là quỷ?
Nhưng nếu là vậy, Nhậm Minh Lượng trước khi chết biểu tình liền không nên là khiếp sợ, mà là hoảng sợ mới đúng, quan trọng nhất là dù có hoảng sợ đến cỡ nào, cũng tuyệt đối không thể so với nguy cơ sắp bị lệ quỷ giết chết.

Chuyện này căn bản nói không thông.

Hạ Nhạc Thiên chợt đăm chiêu, có phải Thích Lệ Phi đã biết Trần Khả Mạn là quỷ, cho nên mới ngăn cản mình xông ra cứu Trần Khả Mạn hay không?
Hạ Nhạc Thiên rất muốn hỏi Thích Lệ Phi, nhưng lại nhịn xuống.


Nếu cậu thật sự hỏi ra, vậy chẳng khác nào tố giác Thích Lệ Phi lấy quyền mưu tư, lỡ như bị quy tắc trò chơi phát hiện thì sao bây giờ.

Cậu chỉ có thể đè xuống nghi vấn này, tiếp tục tìm kiếm manh mối.

Hạ Nhạc Thiên hít sâu, sau đó nhấn chuột mở chương 1, đoạn mở đầu hoàn toàn trùng khớp với câu chữ cậu đọc trong điện thoại Trần Khả Mạn.

Cũng miêu tả một nữ chính tên Trần Khả Mạn, không cẩn thận tiến vào Trò Chơi Tử Vong khủng bố.

Mà thế giới này cũng có tên là [Công Viên Tử Vong]
Còn có tám người chơi cũng xui xẻo như nữ chính, bọn họ đều bị tuyển tham gia trò chơi, yêu cầu phải chơi xong ba hạng mục ở Công Viên Tử Vong, cầm ba tấm vé in dấu hoàn thành mới có thể ra khỏi cổng công viên để rời đi.

Sau đó trò chơi kết thúc.

Khoan đã......!
Có chỗ nào đó không đúng.

Hạ Nhạc Thiên cau mày đọc lại một lần nữa.

Một cái nữ chính tên là Trần Khả Mạn, không cẩn thận tiến vào thế giới trò chơi........!Còn có tám người chơi cũng xui xẻo như nữ chính --
Hạ Nhạc Thiên chợt sửng sốt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm ba chữ "tám người chơi"
Tám người?
Sao chỉ có tám người?
Trong điện thoại Trần Khả Mạn rõ ràng viết là mười người chơi tham gia, mà máy tính chỉ viết tám người, nếu tính luôn cả nữ chính Trần Khả Mạn, tổng cộng có chín người chơi tham gia.

Thiếu một người.

Mà trên thực tế, trò chơi mà Hạ Nhạc Thiên tham gia cũng có mười người.

Nếu bỏ qua Trần Khả Mạn là quỷ, như vậy vừa lúc là chín người chơi, nhưng hai phiên bản này đều có nữ chính Trần Khả Mạn.

Nói cách khác người bị thiếu kia không phải cô ta.

Hạ Nhạc Thiên vội vàng mở Trò Chơi Tử Vong trong điện thoại mình, nhìn kỹ nhiệm vụ trò chơi, phía trên cũng không hiển thị số người chơi, nói cách khác, điện thoại và máy tính của Trần Khả Mạn có hai phiên bản tiểu thuyết khác nhau.

Chỉ một cái là thật.

Hạ Nhạc Thiên nghiêng về phía giả thiết máy tính mới là thật, tham gia trò chơi chỉ có chín người, trong đó Trần Khả Mạn là quỷ, mà người thứ mười bỗng dưng lòi ra kia, cũng là quỷ sao?
Nhưng "người chơi" đột ngột nhiều ra này là ai?
Là Trần Đỉnh?
Hay là người suýt chút nữa bị Trần Khả Mạn hại chết, Bùi Anh? Hoặc là hai tân nhân kia?
Từ từ --
Cậu đã quên mất một người, là Thích Lệ Phi.

Hạ Nhạc Thiên chợt quay đầu nhìn về phía Thích Lệ Phi, sau đó lập tức phủ định phỏng đoán này.


Không đúng, không có khả năng là Thích Lệ Phi.

Mặc dù Thích Lệ Phi không phải "người chơi", mà là NPC, nhưng cũng chính vì hắn là NPC, nhiệm vụ của hắn là xâm nhập vào đoàn người, bảo đảm trò chơi sẽ không có sai sót hoặc xuất hiện Bug.

Giống như trò [Quỷ Đặt Đơn] lần trước, từ đầu tới cuối Thích Lệ Phi đều không đưa ra bất kỳ ý kiến và hành động nào, hoàn toàn làm lu mờ đi sự tồn tại của mình, thẳng đến lúc Quỷ Đặt Đơn bỗng nhiên vi phạm quy tắc trò chơi, thậm chí còn muốn tập kích chính mình, Thích Lệ Phi mới ra tay giết chết nó.

Cho nên quy tắc trò chơi tuyệt đối không để lộ thân phận của Thích Lệ Phi, ngược lại sẽ phán định Thích Lệ Phi là "người chơi chân chính".

Hạ Nhạc Thiên cẩn thận nhớ lại biểu hiện ban đầu của tất cả người chơi, loại trừ cậu và Thích Lệ Phi, còn có Trần Khả Mạn là quỷ ra, dư lại bảy người chơi, tất nhiên có một người chơi không nên tồn tại.

Đúng rồi.

Vương Phương cùng Triệu Đức là vợ chồng, cho nên có khả năng bọn họ là người chơi thật sự, như vậy chỉ còn Trần Đỉnh, Bùi Anh, còn có Nhậm Minh Lượng và hai tân nhân.

Trong những người này, khả nghi nhất là -- Nhậm Minh Lượng.

Tính cách trước sau của hắn biến hóa rõ rệt, vừa lúc chứng minh điểm này, rõ ràng là người chơi lâu năm có được Không Gian Bao Vây, vì sao hành vi cử chỉ và tư duy lại vô cùng mâu thuẫn cùng quái lạ như vậy.

Giọng như chưa bao giờ chơi qua trò chơi.

Không lẽ......!
Hạ Nhạc Thiên chợt quay đầu nhìn chằm chằm Thích Lệ Phi, một suy nghĩ loé sáng trong đầu.

Nhậm Minh Lượng......!Có phải cũng giống như Thích Lệ Phi hay không?
Cũng là một NPC?
Liên hệ với việc lúc trước hắn đột nhiên nảy sinh sát ý với Trần Khả Mạn, sự tồn tại của hắn có lẽ là vì nhiễu loạn phán đoán của người chơi, thuận tiện yểm trợ, bảo đảm người chơi sẽ không hoài nghi Trần Khả Mạn là quỷ, ngược lại còn theo tiềm thức bảo hộ Trần Khả Mạn.

Cẩn thận nghĩ lại, mỗi lần Trần Khả Mạn tìm đường chết đều suýt chút nữa hại chết người chơi khác, nếu không có Nhậm Minh Lượng cứ sửng cồ muốn giết Trần Khả Mạn, các người chơi đã sớm hoài nghi Trần Khả Mạn.

Dù sao thì tiểu thuyết của Trần Khả Mạn lại bị trò chơi tái hiện lại, chuyện này đã không bình thường, thân phận của cô ta tuyệt đối cũng không bình thường.

Chỉ là Hạ Nhạc Thiên lại không ngờ mọi chuyện lại đi xa như vậy, Trần Khả Mạn không phải người mà là quỷ.

Nhưng vẫn còn một vấn đề, vì sao Nhậm Minh Lượng lại lộ ra vẻ khiếp sợ trước khi chết như vậy?
Không lẽ...!
Nhậm Minh Lượng -- không biết mình là NPC?
Thế Trần Khả Mạn thì sao?
Cô ta có biết mình là quỷ không? Hay từ đầu tới đuôi cô ta vẫn luôn biết mình là quỷ, chỉ là che giấu quá sâu? Nhưng mọi người đã hoàn thành ba trò chơi, theo lý mà nói, Trần Khả Mạn không cần tiếp tục ngụy trang mới đúng.

Chỉ có một khả năng có thể giải thích chuyện này.

Đó là, các người chơi còn chưa kích phát cơ hội biến thành quỷ của Trần Khả Mạn, cho nên cô ta vẫn đang chờ, luôn dụ dỗ người chơi kích phát cơ hội này.

*****.


Nhấn Mở Bình Luận