"Đại tỷ, có thể làm thủ hạ của ngươi, là chuyện vui vẻ nhất đời này của ta..."
Nói xong, đôi mắt Lam Nguyệt, chậm rãi khép lại.
Nhìn thấy một màn này, người của La Sát Đường cũng đều bi thương.
Mặc dù Lam Nguyệt chết là đáng tội. Nhưng đó cũng là chị em đồng sinh cộng tử với họ, không thể không đau lòng.
Đúng lúc này. Một vài ánh sáng đột nhiên bay về phía Lam Nguyệt. Là Lâm Hiên ra tay.
"Lâm Hiên, ngài đang?" Hồng Diệp có chút khó hiểu nhìn về phía Lâm Hiên.
"Dù sao, cô ta cũng từng vì ta liều mạng. Cứ xem như: công bù tội đi” Lâm Hiên thản nhiên nói.
Lâm Hiên vẫn nhận ra được. Dù khi giết Lâm Nguyệt trên mặt Hồng Diệp không có biểu tình gì.
Nhưng từ ánh mắt của cô có thể nhìn ra được sự luyến tiếc.
Trên thực tế, Lam Nguyệt cũng không phải là phản bội Hồng Diệp.
Cô ta chỉ không muốn hy sinh tính mạng của mình cho Lâm Hiên mà thôi.
Dưới sự trị liệu của Lâm Hiên, Lam Nguyệt rất nhanh liền tỉnh táo lại. Có chút mờ mịt nhìn Lâm Hiên, không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Lam Nguyệt, là Lâm thiếu cứu ngươi!” Liễu Hồng nói với Lam Nguyệt.
Lam Nguyệt nhìn về phía bụng mình, phát hiện vết thương trên bụng mình vậy mà đã biến mất.
Thật kỳ diệu! Người nào của La Sát Đường cũng đều kinh ngạc. Không nghĩ tới Lâm Hiên lại có bản lĩnh lớn như vậy.
Vậy chẳng phải là nếu bọn họ sau này bị thương nặng hơn nữa, Lâm Hiên cũng có thể chữa khỏi bọn họ sao?
"Cám ơn Lâm thiếu cứu mạng, nếu Lâm thiếu không ghét bỏ, từ nay về sau, Lam Nguyệt thề chết đi theo ngài!" Lam Nguyệt quỳ gối trước mặt Lâm Hiên.
“Tốt!” Lâm Hiên gật đầu.
“Nguyệt, ngươi không có việc gì, quá tốt rồi!”
Lam Nguyệt chưa chết, người của La Sát Đường cũng rất vui vẻ.
"Được rồi, mọi người lập tức thu dọn chiến trường đi!"
Hồng Diệp hạ lệnh.
"Lâm Hiên, cám ơn ngài đã tha cho người của La Sát Đường” Phân phó xong, Hồng Diệp tới bên cạnh, nói với Lâm Hiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!