“A, anh ấy tên là Lâm Hiên, là bạn của tôi, tôi đặc biệt nhờ. anh ấy đến hỗ trợ” Hà Tiểu Manh vội vàng nói.
Tuy rằng Hạ Đại Lực này thổi phồng bản thân rất cường đại. Nhưng Hà Tiểu Manh dù sao cũng chưa từng thấy Hạ Đại Lực ra tay. Cũng không biết thực lực của hẳn rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Mà thực lực của Lâm Hiên, Hà Tiểu Manh đã chính mắt nhìn thấy.
“Hỗ trợ? Tôi cần người khác hỗ trợ sao?” Ánh mắt Hạ Đại Lực đã không còn thân thiện như trước.
“Anh Hạ, anh đừng nóng giận, tôi chỉ cảm thấy là thêm một người thì càng thêm một phần bảo đảm nha." Hà Tiểu Manh nhỏ giọng nói.
"Tiểu Manh, đây là cô không đúng, cô đây không phải là đang xem thường anh Đại Lực sao?"
“Đúng vậy, đối phó Mạnh Bà cái gì đó một mình anh Đại Lực là đủ rồi!”
Hai nữ cảnh sát không biết Lâm Hiên. Mặc dù rất đẹp trai, nhưng cảnh sát bọn họ đều tôn trọng kẻ mạnh.
Không có thực lực, lớn lên xinh đẹp đến đâu cũng không thể lọt vào mắt xanh của họ.
“Anh Lâm rất lợi hại!” Hà Tiểu Manh vội vàng nói.
"Lợi hại? Có thể lợi hại hơn anh Đại Lực sao?” Nữ cảnh sát Trần Bội khinh thường nói.
“Tiểu tử, thức thời một chút, đi đi. Chuyện nơi này sắp xảy ra không phải là chuyện ngươi có thể xen vào. Đến lúc đó lại mất mạng oan uổng!” Một nữ cảnh sát khác tên là Chân Sảng cũng nói.
Được hai nữ cảnh sát tâng bốc làm cho Hạ Đại Lực rất hưởng thụ.
"Không sao, nếu hắn muốn ở lại thì có thể ở lại, nhưng chờ khi Mạnh Bà kia đến, nhớ trốn ở phía sau ta, đừng để Mạnh bà giết chết." Hạ Đại Lực cười tủm tỉm nói.
Đương nhiên Hạ Đại Lực có thể nhìn ra Hà Tiểu Manh nhìn Lâm Hiên với ánh mắt khác thường.
Hà Tiểu Minh là người phụ nữ hắn nhìn trúng. Lâm Hiên này nếu dám ở lại, đến lúc đó hắn liền cố ý đem Mạnh Bà dẫn đến trước mặt Lâm Hiên, để Mạnh Bà giết chết Lâm Hiên.
Như vậy, hẳn liền có thể loại bỏ được một đối thủ cạnh tranh rồi.
"Được, anh Đại Lực, lát nữa anh phải bảo vệ tốt cho em nha." Lâm Hiên cười như không cười.
“Yên tâm đi, có anh Đại Lực ở đây, chỉ cần ngươi không tự mình tìm chết, Mạnh Bà kia sẽ không thể đả thương ngươi!" Một nam cảnh sát chưa rời đi liền nhanh miệng nói.
"Tiểu Manh, lát nữa đánh nhau, nhớ theo sát tôi, tốt nhất đừng rời xa tôi một bước, để tôi bảo vệ cô.” Hạ Đại Lực không để ý tới Lâm Hiên nữa, mà là cười hì hì nói với Hà Tiểu Manh.
“Ồ. Được!" Hà Tiểu Manh gật đầu. “Anh Đại Lực, anh không thể chỉ bảo vệ một mình Tiểu
Manh được. Tôi cũng cần được bảo vệ mà.” nói.
"Đúng vậy, anh Đại Lực, người ta cũng cần được bảo vệ đó." Chân Sảng cũng phụ họa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!