Chu Hoa quay đầu lại, lập tức nhìn thấy khuôn mặt mang theo nụ cười của Lâm Hiên.
Hắn nuốt nước bọt nói: "Lâm Hiên, ta và Lâm tiểu thư đã ký thỏa thuận với nhau!”
"Ồ? Thật sao? Nó ở đâu? Để ta xem thử!" Lâm Hiên nói. Chu Hoa lấy bản thỏa thuận mà Lâm Nhược Hi vừa ký ra. Lâm Hiên ngay cả nhìn cũng không nhìn, trực tiếp xé bỏ.
“Hiện tại đã không còn rồi!" Lâm Hiên nhe răng cười, lộ ra một ngụm hàm răng trắng noãn.
Nhìn thấy một màn này, mặt Chu Hoa trở nên xanh mét.
Đây không phải là quá hống hách sao? Trực tiếp đem thỏa thuận xé nát.
Nhưng thì sao? Lâm Hiên muốn xé thì cứ xé đấy! Ai dám phản đối?
Mặc dù, lúc này Lâm Nhược Hi vẫn không thể nói chuyện. Nhưng ánh mắt cô nhìn Lâm Hiên lại tràn ngập cảm kích.
Ngay từ lần đầu tiên cô nhìn thấy người đàn ông này, anh đã thể hiện vô cùng cường thế bá đạo.
Luôn luôn có một loại cảm giác hẳn là chí tôn thiên hạ.
"Lâm tiểu thư nói muốn ở cùng một chỗ với ta, ngươi có phản đối sao?” Lâm Hiên híp mắt nhìn về phía Chu Hoa.
Hắn đương nhiên biết, Chu Hoa hạn chế năng lực hành động và nói chuyện của Lâm Nhược Hi.
"Không, không có ý kiến... Chu Hoa đầu đầy mồ hôi nói. Những người khác không nói nên lời. Lâm Nhược Hi nói từ lúc nào?
Lâm Hiên không chút khách khí, trực tiếp ôm lấy Lâm Nhược Hi từ trong tay Chu Hoa.
Sau đó chạm vào người cô một cái, Lâm Nhược Hi lập. tức khôi phục.
"Cám ơn anh, Lâm Hiên!" Lâm Nhược Hi cảm kích nói.
“Chờ tôi chữa khỏi cho ông nội rồi cô cảm tạ luôn một lần đi” Lâm Hiên phất phất tay nói.
“Nhưng mà, ông nội tôi đã... Lâm Nhược Hi còn chưa nói xong, nước mắt đã “Là tôi hại chết ông rồi.”
Lâm Hiên lấy ra Cửu Chuyển Kim Châm, đi về phía Lâm lão gia tử.
Lâm Càng Vũ vội vàng ngăn cản.
“Ta không cho phép ngươi động thi thể lão gia tử!” Lâm Càng Vũ lấy hết can đảm nói.
Tuy rằng ông ta cũng không tin Lâm Hiên có thể khiến người chết sống lại.
Nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nếu lão gia tử sống lại, như vậy mọi chuyện đều xong rồi!
"Ồn ào!" Lâm Hiên lười nói nhảm, trực tiếp phất tay.
Thân thể của Lâm Càng Vũ lập tức bay ra ngoài.
"Còn ai muốn ngăn cản ta?"
Ánh mắt Lâm Hiên nhìn chung quanh một vòng người trong phòng. Ánh mắt nhìn tới đâu, mọi người cũng chủ động tránh né.
Thấy không có ai nói nhảm nữa, Lâm Hiên lúc này mới hài lòng đi tới trước giường bệnh.
Anh kiểm tra tình huống của lão gia tử một chút. Biểu hiện dấu hiệu của lão gia tử, đích thật là đã chết. Nhưng Lâm Hiên vẫn còn có cách cứu được.
Anh liếc nhìn những người phụ nữ trong phòng, rồi hỏi:
“Ai trong số các ngươi còn là xử nữ?” "Ta, ta không phải!" Lâm Nhược Lan lắc đầu. "Ta, ta cũng không phải."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!