Nhất là khi ánh mắt Khương Phán nhìn Lâm Hiên đã thay đổi một cách rõ rời.
Ở thời sinh viên, Khương Phán cũng có chút động tâm với Lâm Hiên.
Hiện tại anh lại trưởng thành, trở nên cường đại như vậy.
Cô còn nhớ rõ, khi đó Lâm Hiên thổ lộ tình cảm với cô, đã từng nói là sẽ đối xử tốt với cô cả đời, đánh bất cứ ai dám bắt nạt cô.
Tuy rằng, lúc đó Lâm Hiên có thể chỉ là nói nhảm. Nhưng trong lòng Khương Phán lại có một chút ngọt ngào.
Bây giờ, Lâm Hiên đã thực sự trở thành một người đàn ông có thể che mưa che nằng cho cô.
Buổi tối ngày hôm nay, cô đã chuẩn bị để buông bỏ tất cả, nhưng Lâm Hiên đã giúp cô bảo vệ được tự tôn cuối cùng của mình.
“Cho nên... Lâm Hiên, lời cậu nói lúc còn đi học, vẫn còn tính chứ?” Khương Phán nhìn Lâm Hiên hỏi.
“Tôi đã nói cái gì nhỉ?” Lâm Hiên sờ sờ đầu.
Năm đó vì đuổi theo Khương Phán, hẳn cái gì cũng nói, hiện tại thì một câu cũng không nhớ được.
“Cậu đã nói, chỉ cần tôi là bạn gái của cậu, cậu sẽ đối tốt với tôi cả đời. Ai dám bắt nạt tôi, cậu sẽ đánh người đó.” Khương Phán ôm lấy Lâm Hiên, nhỏ giọng nói.
Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng. Hương thơm nhàn nhạt trên người Khương Phán không ngừng kích thích Lâm Hiên. Hơn nữa còn là nữ thần trong mộng một thời sinh viên của hắn.
Kỳ Lân Hỏa trong lòng Lâm Hiên lại mơ hồ muốn đi ra ngoài làm loạn.
Nhưng Khương Phán cũng không thể so với u Dương Băng Tình.
Nếu anh thực sự nuông chiều bản thân mình, Khương Phán chắc chắn sẽ chết.
"Lớp trưởng, cậu không cần làm bạn gái của tôi, tôi cũng sẽ bảo vệ cậu." Lâm Hiên nhẹ giọng trả lời.
“Vậy nếu tôi muốn làm thì làm sao?” Khương Phán ngẩng đầu, dùng một đôi mắt to xinh đẹp yên lặn nhìn Lâm Hiên.
Lông mi thật dài nhẹ nhàng lây động, giống như hai yêu tinh nghịch ngợm.
"Lớp trưởng, thật ra... cậu không cần như vậy..." Lâm Hiên nuốt nước miếng.
"Lâm Hiên, tôi biết, cậu nhất định cho răng bởi vì tôi thấy cậu trở nên giàu có, có năng lực mới làm như vậy. Nhưng cậu biết không, thật ra từ lúc đi học, tôi đã thích cậu rồi...” Khương Phán nói xong khẽ phở phào một cái.
Tình cảnh này, hơn nữa góc độ này, nếu như Lâm Hiên không làm chút gì, quả thật có chút cô phụ đêm tốt đẹp như vậy rồi.
Nếu như chỉ là cọ cọ... chắc là không sao chứ? Lâm Hiên trong lòng thầm nghĩ.
Dáng người Khương Phán quá tốt, thêm sự hỗ trợ của lụa đen, đủ để khiến bất kỳ người đàn ông nào phát cuồng.
Ngay tại thời điểm Lâm Hiên sắp phát cuồng thì điện lại anh lại reo lên.
Là Lý Thiết Trụ gọi tới. Tên gia hỏa này, thật đúng là biết chọn thời điểm! "Cậu nhận điện thoại đi.”
Khương Phán cũng không có buông Lâm Hiên ra, mà nhẹ giọng nói với anh.
Lâm Hiên ấn xuống nút kết nối, có chút tức giận nói: “Cậu tốt nhất là có việc gấp. Nếu không, cậu liền xong đời!”
“Lâm Hiên, cứu mạng đi!”
Trong điện thoại, truyền đến tiếng Lý Thiết Trụ khóc lóc.
“Cậu gặp vấn đề gì thì gọi cho Hồng Diệp là được. Không thì báo với Ngạn và Lãng Tâm cũng được.” Lâm Hiên có chút nói không nên lời.
“Không được. Chuyện này chỉ có cậu đích thân đến mới giúp được. Coi như người anh em này van xin cậu đó, được không?” Lý Thiết Trụ cầu xin.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!