"Ta sẽ không có việc gì đâu. Cô ở đây sẽ quấy rầy người ta chữa bệnh đó.” Kim Linh Khê nói với nữ võ quan Anh Đào.
"Vậy, được rồi... Lâm Hiên, ngươi nhất định phải trị tốt cho thành chủ. Nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Lúc Anh Đào rời đi còn vung nắm đấm nhỏ về phía Lâm Hiên, vẻ mặt uy hiếp.
“Được rồi. Cậu đến chữa trị đi.” Kim Linh Khê năm trên giường bệnh.
“Được” Lâm Hiên lấy ra Cửu Chuyển Kim Châm đi tới.
Nhìn thấy kim châm trong tay Lâm Hiên, Kim Linh Khê lập. tức nhíu mày, nói: "Nhất định phải dùng thứ này sao?"
“Thế nào? Cô sợ à?” Lâm Hiên buồn cười hỏi.
“Ta, ta làm sao có thể sợ!” Kim Linh Khê ra vẻ kiên cường nói.
“Vậy năm xuống đi!" Lâm Hiên nói xong thì đem ngân châm trong tay đâm xuống.
"A!" Kim Linh Khê lập tức kêu lên một tiếng.
Thân thể cũng trở nên căng thẳng. Bàn tay trực tiếp bảt lấy chân Lâm Hiên. Giống hệt như khi một đứa trẻ sợ tiêm.
“Tôi nói này chị gái, cô tốt xấu gì cũng gần như là Thiên Cấp Võ Vương, còn là người đứng đầu một châu, châm nhỏ như vậy cũng sợ hãi là sao?” Lâm Hiên có chút không nói nên lời.
“Ta, ta sợ hồi nào? Chẳng qua là do chưa từng bị tiêm thôi. Làm lại, cậu cứ tùy tiện đâm đi.” Kim Linh Khê vẻ mặt cứng rẳn nói.
Lâm Hiên nghe vậy khóe miệng cong lên.
Sau đó Lâm Hiên đẩy một cái, Kim Linh Khê lập tức nằm sấp lại, đưa lưng về phía hắn.
Tiếp theo ngân châm liền đâm thẳng vào bờ mông kiêu hãnh của Kim Linh Khê.
“Cậu, cậu đâm nơi đó làm gì?” Mặt của Kim Linh Khê trong nháy mắt đỏ như trái táo.
"Là cô bảo tôi tùy tiện đâm mà" Lâm Hiên cười nói. "Khốn kiếp, ta giết ngươi!" Kim Linh Khê nổi giận.
“Đừng lộn xộn, không muốn bị rớt cảnh giới thì liền ngoan ngoãn phối hợp đi.”
Kim Linh Khê lập tức không dám động đậy.
Đương nhiên, nếu không phải tận mắt chứng kiến Lâm Hiên chữa khỏi cho Tây Môn Vô Song. Thì cô chắc chắn đã động thủ đánh người.
May mẫn là khi nãy cô đã nhanh trí đuổi võ quan của mình ra ngoài.
Nếu bị Anh Đào nhìn thấy cảnh này, Kim Linh Khê có thể chết ngay tại chỗ.
Cuối cùng, Lâm Hiên ở trên người Kim Linh Khê đâm 9 châm.
Tất cả châm của Cửu Chuyển Kim Châm đều được sử dụng.
“Thành chủ, tôi có một vấn đề cần phải giải thsich trước một chút. Tôi đã giúp cô ổn định thương thế. Nhưng chân khí trong người cô đang hỗn loạn, cần phải truyền nội lực nào mới có thể khôi phục bình thường... Cái đó, cô hiểu ý tôi chứ?” Lâm Hiên mở miệng hỏi.
Bản thân Kim Linh Khê chính là một cao thủ võ đạo, nàng đương nhiên biết Lâm Hiên đang có ý gì.
Khi nội lực rối loạn, cần một cao thủ khác giúp nàng bức chân khí rối loạn kia ra ngoài.
Và trong quá trình này, không thể mặc quần áo.
Nếu không, chân khí hỗn loạn không cách nào phóng thích ra, ngược lại sẽ làm thương thế nặng thêm.
"Không cần, ta tự mình xử lý được!" Kim Linh Khê vội vàng nói.
Vốn đã đủ mất mặt rồi. Nếu như lại không mặc quần áo để cho Lâm Hiên giúp nàng khơi thông chân khí. Còn không bằng giết nàng đi.
"Được, dù sao với thể chất của cô, cũng không chết được." Lâm Hiên nhún vai, cũng không có ép buộc.
Anh vừa kiểm tra cơ thể của Kim Linh Khê. Thân thể của cô gái này, phi thường cường tráng.
Mặc dù không có cơ bắp, đường nét cũng rất đẹp. Nhưng cơ thể này chắc chắn mạnh hơn nhiều so với Võ Vương bình thường.
Anh Đào nói nàng cùng cấp vô địch, tuyệt đối không phải khoác lác.
"Nhưng tôi phải nhắc nhở cô một chút, trong vòng ba ngày tốt nhất không nên sử dụng chân khí. Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!" Lâm Hiên tiếp tục nói.
“Hừi” Kim Linh Khê kiêu ngạo hừ một tiếng, không nói gì.
Lâm Hiên cũng không nói nhiều nữa, läc đầu, sau đó đi ra khỏi phòng.
Sau khi Lâm Hiên rời đi, điện thoại của Kim Linh Khê lại reo lên.
"Cái gì, có ba gã Thập Nhận tiến vào Giang Đô? Có biết thập nhận cấp bậc nào không?" Sắc mặt Kim Linh Khê khẽ biến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!