Nhưng bây giờ ai có thể đến cứu cô? Lâm Hiên sao?
Cô vừa mới gọi điện thoại cho Lâm Hiên, Lâm Hiên chắc hẳn biết cô ở chỗ này.
Lâm Hiên đã thực sự thể hiện khả năng phi thường.
Chỉ cần một cuộc điện thoại đã có thể khiến cho mấy lão tổng dương oai kia gọi mẹ tới bồi anh.
Nhưng những người này hoàn toàn không thể đối đãi bằng lẽ thường.
Đây là một đám quái vật, một đám ma quỷ!
Lâm Hiên tới, chỉ sợ cũng sẽ bị họ tàn nhẫn giết chết!
Vốn dĩ Khương Phán còn đang ảo tưởng Lâm Hiên đến cứu cô.
Nhưng nghĩ đến việc có khả năng Lâm Hiên cũng sẽ gặp phải độc thủ của những người này, cô biết cô nhất định là chết chäc, nên chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện, dù thế nào chăng nữa thì Lâm Hiên cũng đừng tới đây!
Biết được lớp trưởng mỹ nữ xảy ra chuyện, Lâm Hiên làm sao có thể bỏ qua.
Sau khi cúp máy, anh lập tức chạy về phía nhà xưởng.
Nhưng mà Lâm Hiên vẫn không thể chạy tới kịp thời.
Trang phục của Khương Phán đã bị xé nát toàn bộ.
Sau đó, cô bị ném vào bể nước!
Một lượng lớn chất lỏng màu đỏ tiến vào. khoang miệng Khương Phán, cô kịch liệt giãy dụa, điên cuồng đập vào bể nước.
Đáng tiếc, không có kết quả.
Dần dần, bể nước ngừng lắc lư.
Sau đó, nó lại được niêm phong bằng đất sét.
“Lớp trưởng! Lớp trưởng!” Cuối cùng Lâm Hiên đã chạy tới nhà xưởng, anh lớn tiếng kêu lên.
Tòa nhà này rất lớn và có rất nhiều nhà xưởng.
Trong lúc nhất thời, anh cũng không biết Khương Phán ở đâu.
“Ai?”
Bà lão gầy gò đi tới trước mặt Lâm Hiên, hai mắt lún sâu vào hốc mắt, gắt gao nhìn chăm chăm Lâm Hiên.
“Cô gái vừa rồi ở đâu!” Lâm Hiên lớn tiếng hỏi.
“Ngươi đang nói đến cô gái nào? Ở đây có rất nhiều cô gái!” Bà lão gầy gò nhếch miệng cười nói.
“Nói cho ta biết, cô gái vừa mới gọi điện thoại cho ta ở đâu!" Sắc mặt Lâm Hiên vô cùng âm trầm.
Anh vừa nghe giọng của bà lão gầy gò này trong điện thoại của Khương Phán.
“Ngươi nói cô gái tên Khương Phán kia sao? Ồ, ngươi đến trễ rồi, cô ta đã ngâm mình trong một cái bể nước." Bà lão cười nói.
Lâm Hiên không nói hai lời, trực tiếp động thủ, bắt đầu bóp cổ bà lão.
Đối phương không nghĩ tới tốc độ của Lâm Hiên lại nhanh như vậy, lập tức ho khan một tiếng.
“Nhanh nói cho ta biết cô ấy ở đâu, bằng không †a vặn đầu ngươi xuống!” Lâm Hiên quát lớn.
“Cô ta, cô ta ở đó!” Cuối cùng bà lão cũng vươn bàn tay khô héo, chỉ một hướng cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên một tay xách bà lão, sau đó chạy tới nhà xưởng bà ta vừa chỉ.
Khi anh bước vào nhà xưởng.
Liền nhìn thấy trước mắt có rất nhiều bể nước dày đặc. “Ở chỗ nào!” Trong ánh mắt Lâm Hiên tất cả đều là tơ máu, gầm gừ nói.
“Ở chỗ nào thì ngươi tự mà tìm, ha ha ha!” Bà lão cười to.
Lâm Hiên trực tiếp dùng sức, bóp đứt cổ bà ta, vặt đầu bà ta xuống.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt những người Huyền Minh Giáo nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó muốn chạy trốn.
Vút!
Lâm Hiên trực tiếp bắn mấy cây kim bạc xuyên qua đầu gối họ.
Tất cả chúng đều ngã xuống đất.
Tiếp theo, Lâm Hiên vọt tới những bể nước kia. Bùm!
Lâm Hiên đập vỡ một bể nước.
Ngay lập tức, một thân ảnh tóc trằng tuôn ra.
Nhưng không phải Khương Phán!
Bùm!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!