Nếu như không có Thẩm Ngạo Tuyết, anh cũng sẽ không gặp được Sát Đế, càng sẽ không học được bản lĩnh này.
Hơn nữa, dựa theo lời Thẩm Ngạo Tuyết nói, lúc trước cho dù Đế gia đào đi thận của Thẩm Ngạo Tuyết thì ba năm sau, tất nhiên cũng sẽ đến đào thận của anh.
Chỉ là sống thêm ba năm nữa thôi.
Nếu như anh vẫn là một người bình thường, thì anh sẽ không có bất kỳ cách nào để phản kháng.
Ít nhất hiện tại, anh đã có sức mạnh để chống lại nó.
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên từ từ mở miệng nói: “Thẩm Ngạo Tuyết, ta tha thứ cho ngươi.”
“Thật sao? Lâm Hiên, ngươi thật sự tha thứ cho †a sao?” Thẩm Ngạo Tuyết ngây ngẩn cả người.
Cô cho rằng cả đời này Lâm Hiên cũng không thể tha thứ cho mình.
Lâm Hiên tha thứ cho Thẩm Ngạo Tuyết chủ yếu vẫn là vì những gì Thẩm Ngạo Tuyết đã nói.
Cô lựa chọn tự mình ra tay, để cho dù anh có chết cũng biết hận ai.
Thay vì biến thành một cô hồn dã quỷ cô đơn không thể siêu sinh..
Lúc trước, tuy rằng Sát Đế thay nội tạng kỳ lân cho Lâm Hiên.
Nhưng trên thực tế quá trình này cũng rất nguy hiểm.
Lâm Hiên chỉ là người bình thường.
Mà kỳ lân là thượng cổ thần thú, máu của nó chứa một năng lượng vô cùng khủng bố.
Mặc dù đối với kỳ lân mà nói, nó đã đi đến cuối sinh mệnh.
Nhưng kỳ lân vốn là sự tồn tại của Thọ và Thiên Tà.
Là bất tử, bất diệt.
Nếu như không phải bị trọng thương thì với gia tốc lão hóa của nó, nói không chừng nó còn có thể sống hơn một triệu năm.
Mà cho dù nó đã đi đến cuối sinh mệnh thì thọ nguyên còn sót lại của nó cũng đủ để Lâm Hiên sống một trăm đời.
Năng lượng khủng bố kia cơ hồ muốn nghiền nát linh hồn Lâm Hiên.
Lâm Hiên thiếu chút nữa đã không gánh vác được.
Sở dĩ anh có thể gánh vác được là dựa vào toàn bộ sự căm hận của anh đối với Thẩm Ngạo Tuyết.
Có thể nói, nếu như không có lòng căm hận với Thẩm Ngạo Tuyết lúc ấy, rất có thể anh đã sớm chết rồi.
Bởi vì anh không hiểu, anh đã hết lòng đối xử với Thẩm Ngạo Tuyết, thì vì sao Thẩm Ngạo Tuyết lại đối xử với anh như vậy?
Có lễ, lúc trước không phải là do Thẩm Ngạo Tuyết ra tay, mà là người của Đế gia động thủ.
Anh cũng vừa vặn nện được lên người Kỳ Lân kia.
Anh cũng không nhất định có thể chống đỡ được ý chí khủng bố trong thần huyết.
Là Thẩm Ngạo Tuyết đã tạo ra anh. Điều này là không thể xóa nhòa.
Cho nên cuối cùng Lâm Hiên cũng tha thứ cho Thẩm Ngạo Tuyết.
Hơn nữa, trước đây anh ta đã trừng phạt Thẩm Ngạo Tuyết rất nặng.
Để Thẩm Ngạo Tuyết tự mình trải nghiệm cảm giác bị mổ bụng hai lần.
“Ừ, ta tha thứ cho ngươi, cho nên ngươi không cần làm như vậy nữa.” Lâm Hiên gật gật đầu.
Được Lâm Hiên tha thứ, Thẩm Ngạo Tuyết rất vui vẻ, nhưng ngay sau đó cô liền lắc đầu, nói: “Không, ta không cần ngươi tha thứ cho ta, ta muốn ngươi ngủ với ta một lần!”
“Không được!” Lâm Hiên từ chối. “Tại sao? Lâm Hiên, ngươi cũng không hận ta,
vì sao lại không muốn?” Vẻ mặt Thẩm Ngạo Tuyết khó hiểu hỏi.
“Không muốn chính là không muốn, không có vì sao!" Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Vậy thì ngươi là còn chưa tha thứ cho tai” Thẩm Ngạo Tuyết cắn răng, cắn môi, tỏ vẻ đáng thương.
“Việc ta tha thứ cho ngươi và ta ngủ cùng ngươi có liên quan gì sao?” Lâm Hiên không nói nên lời.
“Đương nhiên có liên quan, nếu như ngươi tha thứ cho ta, vậy sao ngươi lại không có hứng thú với †a? Chẳng lẽ là do ta không đủ xinh đẹp, dáng người của ta không đủ tốt sao?” Thẩm Ngạo Tuyết không cam lòng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!