Màu máu của nàng không còn là màu đỏ tươi, mà đã chuyển sang màu đỏ sẫm.
Thân thể của nàng lăn lộn trên mặt đất thật xa mới ngừng lại.
Trên làn da trắng như tuyết xuất hiện rất nhiều vết thương.
Nhưng nàng nhanh chóng lau máu tươi trên khóe miệng, lại vọt tới chỗ Hắc lão lần nữa.
"Thẩm Ngạo Tuyết, ngươi không phải là đối thủ của ta!" Hắc lão lại cách không tung một chưởng, đánh Thẩm Ngạo Tuyết bay ra ngoài lần thứ hai.
'Thẩm Ngạo Tuyết lại lần nữa hộc máu.
Lúc này, Lâm Hiên cũng không có hỗ trợ mà chỉ nhàn nhạt nhìn.
Ân oán của hắn và Thẩm Ngạo Tuyết đã tiêu tan.
Nói cách khác, lúc này cho dù Thẩm Ngạo Tuyết bị Hắc lão đánh chết, cũng không có liên quan gì tới hẳn.
Thẩm Ngạo Tuyết lại đứng lên. Một lần nữa xông về phía Hắc lão. Ầm!
Thân thể Thẩm Ngạo Tuyết lại bay ra ngoài.
Chênh lệch thực lực giữa hai người, quả thực khác nhau như trời và đất.
Cho dù nàng thử một trăm lần, một ngàn lần, kết quả cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi gì.
Trên thực tế, Hắc lão còn chưa dùng đến dù là một phần vạn lực lượng.
Bị tấn công nhiều lần liên tiếp. 'Thẩm Ngạo Tuyết đã bị thương không nhẹ. Nàng thậm chí đứng cũng lắc lư.
Quần áo cả người cũng rách nát, nhìn qua có vẻ vô cùng chật vật.
Nhưng nàng không bỏ cuộc. Lại một lần nữa xông về phía Häc lão. Hắc lão hơi nhíu mày.
Lúc này đây, hắn không có đánh bay Thẩm Ngạo Tuyết, mà bắt lấy một cánh tay của Thẩm Ngạo Tuyết.
Xoay mạnh một cái. Rắc rắc, cánh tay Thẩm Ngạo Tuyết trực tiếp bị chặt đứt. Dù sao Đế gia chỉ cần bụng của Thẩm Ngạo Tuyết.
Cho dù tứ chỉ của nàng không còn, cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì với việc sinh con.
"Ưm!"
Rốt cục, trên mặt Thẩm Ngạo Tuyết đã hiện lên vẻ thống khổ, kêu rên một tiếng.
Nhìn ra được, khả năng chịu đựng đau đớn của Thẩm Ngạo Tuyết vô cùng mạnh mẽ.
Nếu đổi lại là những người khác, cánh tay bị bẻ gãy khẳng định sẽ đau đến chết đi sống lại.
Bị bẻ gãy một cánh tay, thế mà Thẩm Ngạo Tuyết còn muốn dùng một cánh tay khác công kích Hắc lão.
Hắc lão trực tiếp bẻ gãy cánh tay còn lại của nàng.
Nhìn thấy một màn này, Đế Dực Thiên cũng không có ngăn cản.
Hai cánh tay của Thẩm Ngạo Tuyết đều vô lực rũ xuống. Nhưng, nàng vẫn cố chấp lảo đảo đi về phía Hắc lão.
"Thẩm Ngạo Tuyết ngươi điên rồi sao?" Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lâm Hiên cảm thấy rất nghỉ hoặc.
Cô ta biết rõ, với thực lực của mình, căn bản không xứng. làm đối thủ của Häc lão.
Vậy mà tại sao còn phải liều chết xông lên? Nghe được lời nói của Lâm Hiên, Thẩm Ngạo Tuyết quay đầu lại nhìn, khuôn mặt vì đau đớn mà trở nên nhăn nhó cũng thoáng hiện lên một chút tươi cười.
"Có phải ngươi đang đau lòng vì takhông?" Thẩm Ngạo. Tuyết đư ánh mắt đầy chờ mong nhìn Lâm Hiên.
Lâm Hiên: "Không có!”
Trên gương mặt Thẩm Ngạo Tuyết vẫn tươi cười như trước, nhưng nụ cười của cô lại đầy nét buồn thương.
Cô ngừng nói chuyện với Lâm Hiên, quay lại và tiến về phía Hắc lão thêm lần nữa.
Hắc lão chỉ búng một cái, một đạo khí kình trực tiếp xuyên qua đầu gối chân trái của nàng.
Trên đầu gối Thẩm Ngạo Tuyết lập tức xuất hiện một vết thương đầy máu đỏ tươi, thân thể của nàng bất ngờ ngã khuyu xuống đất.
'Thẩm Ngạo Tuyết ngã xuống, nàng quay đầu lại, lần nữa nhìn về phía Lâm Hiên.
Nàng hỏi: "Ngươi có cảm thấy chút đau lòng nào không?” “Không có!” Lâm Hiên trả lời giống như lúc trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!