------------
Tay cậu cuối cùng cũng khỏi hẳn vào thời điểm đó tuyết cũng không ngừng rơi trên khắp Bắc Kinh lễ giáng sinh cuối cùng cũng đã đến. Trước ngày 24 Vương Nguyên cùng mọi người trong nhà đang chuẩn bị đón giáng sinh. Cậu đã được anh cho phép muốn trang trí như thế nào cũng được nhưng cây thông Noel thì phải để anh cùng làm. Đây là thời điểm gần cuối năm nên công ty của anh có khá nhiều việc phải làm anh thường về nhà rất trễ tuy mỗi ngày đều mệt mỏi nhưng chỉ cần bước chân vào cửa anh sẽ nhận được sự chào đón niềm nở đầy vui vẻ của cậu khiến cho mọi mệt mỏi đều tan biến trong không trung.
Vào lúc này khi ánh hoàng hôn buông xuống đã khá lâu cũng chính là lúc Vương Tuấn Khải trở về nhà. Như thường ngày khi anh trở về đều nói câu "Anh về rồi."
"Tuấn Khải..." Từ đằng xa một thân hình nhỏ bé lao tới phía anh, anh dang tay ra đón vợ nhỏ vào lòng tham lam ngửi mùi hương trên tóc cậu Vương Nguyên híp mắt nói "Anh xem có đẹp không em cùng mọi người trong nhà làm đó cả Tiểu Hổ cũng giúp một tay ."
Vương Tuấn Khải nhìn quanh nhà những sợi dây ruy băng đủ màu treo khắp nơi cùng những trái châu treo lủng lẳng trên trần nhà cao tít hay trên những sợi tuy băng. Đèn neon giăng khắp nơi,.... Anh ôn nhu hỏi cậu "Quả châu trên trần nhà là do em treo sao ?"
"Không phải là những vệ sĩ treo đó. Tuấn Khải...anh nói đi. Có đẹp không?." Cậu lắc mạnh cái tay anh nũng nịu hỏi.
"Rất đẹp Bảo bối của anh thật giỏi." Anh cưng chiều nhéo cái mũi của cậu khóe miệng giương lên tạp một đường cong hoàn hảo.
"Anh đi tắm đi. Rồi xuống trang trí cây thông với em."
"Được." Vương Tuấn Khải bước lên phòng. Cậu cùng Tiểu Hổ lấy từ trong hộp giấy ra những đề trang trí cây thông đủ loại khác nhau. "Tiểu Hổ xem nè là một con bạch hổ đồ chơi."Cậu cầm con hổ bằng nhựa đưa cho Tiểu Hổ xem.
"Grừ..." Con bạch hổ to lớn đưa chân trước chạm vào món đồ chơi grừ một tiếng.
Vương Nguyên ngồi bệt xuống sàn chăm chú sắp xếp mọi thứ.
Ít phút sau Vương Tuấn Khải đi xuống dưới sảnh anh đưa tay vuốt tóc cậu dịu dàng nói "Ăn cơm trước rồi trang trí."
"Ừm." Vương Nguyên gật đầu sau đó cùng anh đi vào phòng ăn.
"Xem ra em rất có hứng thú với giáng sinh." Vương Tuấn Khải đưa chén cơm cho cậu. Anh cất tiếng.
"Phải giáng sinh ai cũng rất thích mà."
"Không hẳn là vậy." Anh lạnh nhạt nói. Thật ra anh không có hứng thú với mấy ngày lễ như vậy mỗi năm đều vùi đầu vào công việc cho hết ngày rồi đến bar cùng hai tên kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!