Lần đầu tiên cậu dám đe dọa anh. Tim cậu đập thình thịch ngày càng mạnh . Vương Tuấn Khải híp mắt nhìn cậu. Bảo bối của anh hôm nay lại dám lớn tiếng hù dọa anh sao ? Thật thú vị "Em dám sao ?"
"Ư...ưm. Phải !"
"Vậy nếu như....anh vẫn không ra ngoài thì tối nay em nghĩ...em có thể không cho anh ngủ chung giừơng được không ?" Vừa nói anh vừa nhích lại gần Vương Nguyên từ từ lùi ra sau.
Cậu hít một hơi đôi mắt ngấn lệ nhăn mặt nói "Vương Tuấn Khải...anh...anh ăn hiếp em !"
"Có sao ?" Anh cười tà ngón tay thon dài nâng cằm cậu lên. Nhu tình nói.
"Chính là như vậy ."
"Haha...không cần phải khóc. Ngoan ngoãn thay đồ. Anh xuống dưới chờ em."
Dứt lời anh bước xuống giường đưa tay mở cửa bước ra ngoài Vương Nguyên ấm ức nhìn theo bóng lưng anh cậu cầm gối quăng mạnh vào cánh cửa và....
*Cạch
"Nguyên Nhi...em" *Bốp..." Vương Nguyên sững người. Cái gối...cái gối đập thẳng vào mặt anh. Cậu sợ hãi .. Run rẩy hỏi "Tuấn ... Tuấn Khải...có...anh có sao ?"
Vương Tuấn Khải trầm mặc nhìn cậu Vương Nguyên sợ đến nỗi ngay cả thở cũng không dám. Chính là lúc anh mở cửa quay lại thì từ xa nguyên cái gối màu trắng bay thẳng vào mặt anh. Vương Tuấn Khải hiện tại không biết nên nói gì. Nên chỉ đứng lặng người chờ xem hành động của cậu.
"Em không cố ý ! Anh à.." Vương Nguyên lên tiếng cậu không thể chịu sự im lặng này được nên đành phải lên tiếng trước.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!