Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị - Cổ Dục (FULL)

Chương 129: Định giá  

             Không biết có phải thói quen được hình thành ở thôn Cổ Gia hay không mà hôm nay Cổ Dục dậy rất sớm. Nhưng may ở đây không phải thôn Cổ Gia, Cổ Dục còn có nhiều việc có thể làm. Không cần rời giường, hắn cầm điện thoại tra xem chỗ nào ăn ngon, chỗ nào đáng đi dạo, trong vô thức đã hơn bảy giờ. Kêu một phần bữa sáng vào phòng, ăn xong Cổ Dục lập tức xách vali rời khách sạn, đón một chiếc taxi. Cổ Dục không đi tới phòng đấu giá, mà đi tới cửa hàng của người họ Triệu được Khổng Hạo Văn nhắc tới.  

             “Anh Cổ, những đồng tiền vàng này của ngài, cho dù xét về chất lượng hay là cách bảo quản đều không có vấn đề. Đúng là rất tốt! Thế này đi, tôi đưa ra hai phương án. Nếu đồng ý thì ngài để lại những thứ này ở đây, tôi có thể giúp ngài bán chúng. Bán được bao nhiêu tiền thì tôi cũng sẽ không lấy một xu, đây chính là vì kết giao bạn bè. Dù sao thì ngài cũng là bạn của Khổng Hạo Văn giới thiệu tới. Tuy nhiên thời gian bán ra sẽ kéo dài hơn một chút. Nếu không, ngài có thể chọn phương án là bán trực tiếp cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình bán ra bên ngoài.”  

             Ở trong phòng VIP tiệm đồ cổ Bảo Trai, ông chủ Triệu Đại Bảo sau khi kiểm tra những đồng tiền vàng của Cổ Dục, lập tức mỉm cười rồi nói với hắn.  

             Triệu Đại Bảo, tên thật gọi là Triệu Văn Quang. Bởi vì mắt nhìn đồ vật rất tốt, chưa từng đánh giá sai đồ vật. Cho nên trong ngành hắn cũng được gọi là Đại Bảo. Vẻ ngoài hơn 40 tuổi, dáng vẻ có chút hèn mọn, đặc biệt nhất chính là hàm răng có chút lớn, rất khiến người ta chú ý.  

             Nhưng cách làm việc của người này thì rất chuyên nghiệp. Lúc Cổ Dục đến nơi này thì ông ta đã đứng chờ ở cửa. Mặc kệ là thái độ, cách nói chuyện hay tác phong làm việc đều rất chuẩn mực, một giọt nước cũng không lọt.  

             Việc này cũng khiến Cổ Dục phải lau mắt mà nhìn. Dạng người thế này bất kể là ở trong bất cứ nhóm người nào, đều chính là một nhân tài, ở bất cứ nơi nào hắn đều có thể lẫn vào bên trong được. Chỉ là người này có thiên phú về việc giám định, cho nên mở một tiệm đồ cổ cũng là điều dễ hiểu.  

             “Cho tôi một cái giá đi, nếu phù hợp thì tôi sẽ bán cho ông, giảm bớt phiền phức.” Nhìn Triệu Đại Bảo, Cổ Dục mỉm cười đứng lên nói. Nghe thấy Cổ Dục nói như vậy, đối phương cũng gật đầu một cái, tiếp đó từ bên trong cái rương lấy ra một đồng tiền vàng.  

             “Loại này là đồng tiền vàng 5 bảng Anh phát hành năm 1887, hiện tại số lượng còn lại cũng không ít. Bởi vì trước đây không chỉ có Vương quốc Anh phát hành, mà còn có công ty Đông Ấn phát hành cho nên giá trị lịch sử cũng không có cao lắm. Nhưng mà dù sao thì nó cũng là vàng thật, một đồng nặng 39,89 gram, dựa theo giá vàng hiện tại cũng đáng 12 - 13 ngàn tệ. Thế này đi, những đồng vàng này tôi ra giá 16,500 tệ một đồng. Tôi nói thật, những đồng vàng này nếu như tôi vận chuyển đến châu  Âu, có thể bán được 2,300 - 2,500 Euro một đồng.” Nghe thấy Cổ Dục nói ra chuyện giá cả, ở bên này Triệu Văn Quang cũng nói ra cái giá của mình.  

             Cái giá 2,500 Euro dựa theo tỷ giá hiện tại, một Euro tương đương với 7,5 tệ. Vậy tính ra cũng hơn 18,000 tệ. Thế nhưng trong này còn phải tính phí vận chuyển, làm thủ tục, còn phí vất vả lao động ở bên trong thì 16,500 tệ đã là một cái giá không hề thấp.  

             “Vậy được! Tổng cộng 7,500 đồng tiền này tôi đồng ý bán hết cho ông.” Đối với cái giá được báo ra này, Cổ Dục rất vừa ý. Sau đó hắn lớn tiếng nói.  

             Nghe được Cổ Dục đồng ý, Triệu Văn Quang cũng rất vui vẻ lập tức bắt đầu kiểm kê. 7,500 đồng tiền nhanh chóng được kiểm đếm. Sau khi xác nhận số lượng, hắn cũng trực tiếp thông qua Online Banking chuyển tiền cho Cổ Dục.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận