Chương 310: Biên giới
Sau khi ăn xong một bữa thịt nướng chính tông Tề Tề Cáp Nhĩ, Cổ Dục cùng Khổng Hạo Văn lên tàu cao tốc đi tới thành phố Tuy Hóa. Thật ra nói đến chuyện tới cửa khẩu thì chợ đen gần hơn so với thành phố Tuy Hóa.
Nhưng không còn cách nào khác, thị trường chợ đen bên này được ngăn cách bởi sông Hắc Long Giang, muốn vận chuyển xe qua chỉ có thể đi bằng tàu. Mà bọn họ buôn lậu ô tô thì làm sao có thể đi bằng tàu được chứ? Cho nên chỉ có thể đến thành phố Tuy Hòa mà thôi.
Cổ Dục cùng Khổng Hạo Văn mua hai tấm vé hạng thương gia rồi lên tàu cao tốc.
Mặc dù đi bằng tàu cao tốc, thế nhưng nó chạy rất nhanh, tuy vậy thì khoảng cách này đúng là quá xa rồi.
Hơn 800 ki lô mét, đi tàu cao tốc cũng mất 5 tiếng đồng hồ. Nếu bọn Cổ Dục mà lái xe đi thì chỉ có quỷ mới biết chạy xe mất bao lâu thì mới đến nơi.
Cứ như vậy, hơn một giờ chiều lên tàu cao tốc, đến lúc đoàn tàu của bọn người Cổ Dục tiến vào trạm thì đã là 6 giờ tối rồi. Mặc dù sắc trời bên ngoài vẫn chưa có tối hẳn, nhưng đã có một chút cảm giác của hoàng hôn. Khi hai người đi ra trạm tàu cao tốc thì phía xa đã có người chạy tới đón.
“Này! Anh Khổng, ở đây, ở đây.” Người này đi về phía bọn họ, vừa cười vừa chào hỏi Khổng Hạo Văn.
“Chao ôi, Hưng tử.” Thấy người này Không Hảo Văn lập tức vui vẻ kêu lên.
Khi ở trên xe, Khổng Hạo Văn đã giới thiệu qua người này với Cổ Dục rồi.
Người này tên gọi là Trịnh Hưng, là một người thuộc con cháu của quan chức chính phủ. Lúc nhỏ ở chung một khu nhà lớn lên cùng với Khổng Hạo Văn, nhưng mà chức vụ của nhà người này có hơi thấp, cho nên cũng không tính là cái gì cả.
Hơn nữa tuổi của gã không lớn, năm nay mới hơn 30 tuổi. Vì không đến kịp thời điểm phân bổ tốt, cho nên sau khi tốt nghiệp trung học gã không học tiếp, cũng không tham gia quân đội mà đi theo họ hàng làm kinh doanh xuất nhập khẩu ở bến cảng.
Phải biết rằng phía bên nước Nga có không ít đồ tốt, tài nguyên lâm sản, tài nguyên khoáng sản, tài nguyên tự nhiên, tài nguyên ngành thuỷ hải sản các loại đều không tồi. Đồ vật công nghiệp nặng cũng không tệ, nhưng hết lần này tới lần khác bọn hắn chỉ coi trọng nền công nghiệp nhẹ.
Lúc nhỏ Cổ Dục được nghe nói, có một ít người đi buôn qua nước Nga, chỉ cầm khăn mặt giá ba tệ sau khi qua đó trao đổi một chút thì có thể kiếm được 200 tệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!