Chương 196: Không ngờ rằng mua nhà cũng được thưởng
Giám đốc Chu hiển nhiên không biết Tống Lượng, nhưng thái độ của Giám đốc Chu đối với Tống Lượng và Triệu Dật rất nhiệt tình. Có thể thấy người mà Tống Lượng liên hệ hẳn là nhân viên cấp cao trực tiếp quyết định. Giám đốc Chu chẳng qua chỉ là một nhân viên bị phân phó làm việc thôi.
Căn nhà tuy rằng nhất định phải mua nhưng cũng không ngại nhìn trước một chút.
Như Ngụy Xuyên đã nói, nơi này tầm nhìn rộng có thể quan sát 270 độ nhìn ra hướng sông. Mặt bằng rộng 340m2 một tầng. Làm ngôi nhà trông rất thoáng và không hề chật chội chút nào.
Đứng trong phòng có thể nhìn bao quát toàn bộ bến tàu Thiên Môn. Nhìn xuống có thể thấy nơi giao nhau của hai con sông, thấy được một khu vực rộng lớn, tầm nhìn rất rộng cũng làm cho lòng người cảm thấy thoải mái.
"Tôi rất thích. Ký hợp đồng đi!"
Sau khi nghe giới thiệu, Triệu Dật không nói nhảm. Trực tiếp mở miệng nói thẳng ý định.
"Được rồi! Mời hai vị!"
Giám đốc Chu dẫn hai người đi vào một căn phòng bên cạnh. Hợp đồng đã chuẩn bị xong từ sớm. Triệu Dật đưa chứng minh thư, ký tên theo lời nhắc nhở.
Bởi vì là thanh toán toàn bộ nên thủ tục không quá phức tạp.
Hai người Tống Lượng và Triệu Dật một người ở tầng trên, một người ở tầng dưới. Nếu không có gì thay đổi thì về sau hai người thực sự phải làm hàng xóm của nhau.
Tống Lượng cũng đã ký đầy đủ hợp đồng. Chỉ là Tống Lượng mua căn nhà với khoản trả trước 40% và 60% còn lại là khoản vay.
Tống Lượng cười nói: "Người anh em cậu thật kiêu ngạo! Hơn 10 triệu tệ mà nói thanh toán là sẽ trả toàn bộ, tôi thì không thể như cậu được, phải kiềm chế một chút. Trong tay lúc nào cũng cần có chút vốn lưu động để đề phòng có chuyện gì đó phải dùng đến.”
Triệu Dật cười nói: "Về lâu dài thì vay mua sẽ tốt hơn. Nói cho cùng, giữ tiền trong tay tiến hành đầu tư thì vẫn kiếm được hơn là gửi tiết kiệm. Chỉ là tôi không muốn phiền phức cho nên thanh toán một lần thì tốt hơn."
Tống Lượng cảm thán nói: "Vậy thì cũng phải có thực lực mới làm được!"
Sau khi hai người hoàn tất thủ tục thì đi nộp tiền. Triệu Dật từ hệ thống rút ra toàn bộ 32 triệu tệ, trong thẻ lập tức có hơn 40 triệu tệ tiền mặt.
Mối quan hệ mà Tống Lượng tìm được thật sự được ưu đãi giảm giá rất lớn.
Đơn giá của căn lớn nhất 340m2 là 460.000/m2. Tổng cộng 340 m2 tính ra là 15 triệu 640 ngàn, nhưng ở đây lại được chiết khấu 97% xem như đã được giảm hơn 500 ngàn. Tiếp đó là thuế trước bạ 3% và các loại tiền đặt cọc tu sửa và trang trí. Tổng cộng hơn 15,7 triệu.
Triệu Dật quẹt thẻ và thanh toán mà không hề cau mày.
Hơn 15 triệu cứ vậy mà bay mất. Cảnh tượng này rơi vào mắt của Tống Lượng và Giám đốc Chu trong lòng họ tràn đầy cảm khái.
Tống Lượng biết Triệu Dật tự mình kiếm được tiền thì càng thêm khâm phục. Về phần Giám đốc Chu không biết chuyện bên trong, đương nhiên ghen tị với Triệu Dật vì được trời sinh vào gia đình tốt.
"Hệ thống! sử dụng thẻ hoàn tiền mua bất động sản!"
"Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ hoàn tiền mua bất động sản.”
“Số tiền mua nhà của ký chủ là 15,7 triệu. Vì vượt quá hạn mức cao nhất nên tính toán theo hạn mức cao nhất, đơn vị tính là triệu.”
“Bội số từ 0,5 - 3 lần.”
“Tính toán bội số là… 2 lần.”
“Số tiền hoàn lại là 30 triệu.”
“Tiền đã được lưu vào hệ thống, ký chủ có thể rút tiền ra bất cứ lúc nào. ”
Hai lần!
Không tính là tốt nhất nhưng cũng không quá kém. Dù sao thì kém nhất là 0,5 mà.
Triệu Dật kiểm tra lại một chút số tiền của mình. Có 30 triệu trong hệ thống, tiền mặt trong thẻ có 25 triệu. Tổng tài sản là 55 triệu.
Đạt được một nửa mục tiêu!
Lúc này chính mình mới khai giảng được một tháng thôi.
Đối với việc tăng trưởng tiền bạc, Triệu Dật cũng không quá khẩn cấp. Rốt cuộc thì nhiều tiền hơn cũng chỉ là một con số, thân phận hiện tại của hắn là một sinh viên. Ngoài việc đầu tư thì hưởng thụ sinh hoạt có thể tiêu bao nhiêu tiền chứ?
Chưa tính đến tiền tiết kiệm. Phần thưởng theo cấp của hệ thống cho hắn mỗi ngày còn có hơn 70, cũng đủ để hắn tiêu xài hoang phí.
Thật tiếc vì mua xe và nhà không thể tính vào tiêu phí. Nếu không thì lúc này hắn cũng đủ để nâng cấp rồi.
Triệu Dật suy nghĩ vẫn nên mua nhiều hơn và mua nhiều hơn nữa. Để có thể thu thập đủ danh sách tiêu phí 5 triệu, như vậy thì hệ thống có thể thăng thêm một cấp. Đến lúc đó mỗi ngày có thể thu vào 140 ngàn rồi đúng không?
Cảm giác nằm cũng kiếm được tiền hoàn toàn không giống nhau!
Ngay khi Triệu Dật đang kiểm tra số tiền, một lời nhắc của hệ thống xuất hiện trong đầu Triệu Dật.
"Chúc mừng ký chủ sở hữu bất động sản đầu tiên đứng tên mình. Từ đây đã có nhà riêng thuộc về chính mình. Đặc biệt ban thưởng 01 gói quà. "
Triệu Dật lập tức vui mừng, là ban thưởng gói quà!
Lần đầu tiên sao?
Triệu Dật thấy rằng hệ thống có vẻ thích thưởng cho hắn, khi hắn làm điều gì đó hoặc lúc lãnh hội được cái gì đó vào lần đầu tiên thì sẽ được ban thưởng. Xem ra để nhận được nhiều phần thưởng hơn thì dường như hắn sẽ phải trải qua một ít chuyện mà trước đây hắn chưa trải qua.
Gói quà của hệ thống mở ra vật phẩm cũng là ở trong hệ thống hoặc xuất hiện ở một nơi nào đó, cũng sẽ không bất thình lình xuất hiện trước mặt. Cho nên Triệu Dật không chút do dự mà lựa chọn mở ra gói quà.
"Hệ thống, mở ra gói quà!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!