Chương 239: Giới trẻ ngày nay giỏi vậy sao?
Khi Triệu Dật trở lại nhà của Phùng Tiếu Tiếu thì cô ấy vừa mới dừng phát sóng trực tiếp.
“Như thế nào, hôm nay có nhiều người xem trực tiếp không?”
Phùng Tiếu Tiếu vui vẻ nói: “Rất nhiều, rất náo nhiệt. Tất cả mọi người vẫn còn đang thảo luận về chuyện anh mở sự kiện quay thưởng. Em đã kiểm tra rồi, thậm chí trang web còn làm một quảng cáo đặc biệt, bởi vì buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm qua đã phá kỷ lục người xem và kỷ lục danh sách quý tộc,...
Ngừng một chút, mặt Phùng Tiếu Tiếu ửng đỏ: “Vẫn còn rất nhiều người không ngừng tra hỏi em là anh đã bắt được em chưa?
Triệu Dật bật cười nói: “Em nói thế nào?”
Phùng Tiếu Tiếu nhếch môi nói: “Đương nhiên là em nói không rồi, chẳng phải anh đã nhắc em nên chú ý đến hình tượng sao? Nếu không sau này rất dễ trở thành bằng chứng xấu.”
Triệu Dật vươn tay ôm lấy gương mặt Phùng Tiếu Tiếu, mỉm cười nói: “Hôm nay đến công ty một chuyến, tìm được một trợ lý.”
Phùng Tiếu Tiếu biết Triệu Dật có công ty, cho nên tuyển trợ lý cũng không có bất ngờ gì, cũng không cảm thấy có gì không ổn: “Tuyển người sao? Hài lòng không?”
“Hài lòng, chỉ là cô ấy quá đẹp.”
Phùng Tiếu Tiếu sửng sốt một chút, chợt mỉm cười nói: “Xinh đẹp còn không được sao? Đám đàn ông các anh chẳng lẽ không thích trợ lý của mình đẹp một chút sao?”
Triệu Dật cười nói: “Con thỏ còn không ăn cỏ gần hang, anh tìm người như vậy là để giúp anh làm việc. Chủ yếu là trình độ của cô ấy cũng khá tốt, tốt nghiệp khoa thư ký Đại học Sư Phạm Thủ đô nổi tiếng, còn là sinh viên tốt nghiệp điểm cao ở học viện quản lý quốc tế ở Hà lan. Chính là kiểu quản gia trong phim, tiếc là anh không có biệt thự để cô ấy quản lý, vì vậy chỉ có thể để cô ấy làm trợ lý riêng của anh trước…”
Phùng Tiếu Tiếu bật cười: “Vậy người ta không cảm thấy mình phải chịu thiệt sao?”
Triệu Dật cười nói: “Công việc ít, thời gian lại tự do, tiền lương một phần cũng không thiếu thì có gì mà không muốn? Hơn nữa, biệt thự sau này chắc chắn là sẽ có.”
Giờ đã có hệ thống, hai tháng lời một trăm triệu, còn sợ sau này không mua được biệt thự sao?
Cho dù bây giờ muốn mua, cũng hoàn toàn có thể mua được. Dù sao giá phòng ở Giang Châu cũng không bằng Thượng Hải hay Thủ đô, hai mươi ba mươi triệu là có thể mua được biệt thự lớn. Một trăm triệu là có thể mua một căn biệt thự siêu sang.
Bây giờ Triệu Dật chỉ là một học sinh, mua biệt thự cũng vô ích.
Vẫn nên tiếp tục với nhổ lông dê với hệ thống thôi. Lỡ như một ngày nào đó hệ thống thưởng thẻ hoàn tiền mua siêu biệt thự thì sao?
Năm triệu, mười lăm triệu, không biết có thẻ hoàn tiền hạn mức nào cao hơn không.
Lúc trước thì hệ thống chỉ đưa thẻ hoàn tiền sơ cấp, hiện tại bản thân hắn tư cách càng lớn thì khen thưởng cũng là thẻ hoàn tiền trung cấp, đã tăng lên gấp 10 lần. Hơn nữa nếu đã có thẻ trung cấp thì hiển nhiên cũng sẽ có thẻ cao cấp, vậy thì thẻ hoàn tiền tiêu phí cao cấp cũng phải có đúng không?
Triệu Dật ở lại đây một đêm với Phùng Tiếu Tiếu. Hôm sau rời đi, hắn nhận được điện thoại của Đặng Lâm mời hắn đến nhà ăn cơm tối.
Chuyện này đã nói từ trước, chỉ là lễ Quốc Khánh Triệu Dật vẫn luôn bận việc không thể rời đi được.
Triệu Dật đến nhà Đặng Lâm, được vợ chồng Đặng Lâm đón tiếp nhiệt tình.
Triệu Dật “dùng dao mổ trâu cắt tiết gà” dùng kỹ năng huấn luyện thú giúp bọn họ dạy dỗ con mèo đi vệ sinh bừa bãi khắp nơi sửa lại thói quen. Sau đó được Đặng Lâm mời đến phòng khách uống trà, Phương Nguyệt mang hoa quả tới cho Triệu Dật.
“Anh Đặng! Chị dâu, đừng khách sáo như vậy, anh chị như vậy lần sau em cũng không dám tới nữa.”
Phương Nguyệt cười nói: “Sau này đây chính là nhà của cậu, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm thì cứ đến đây, chị dâu sẽ làm cho cậu một bàn ăn ngon.”
Trò chuyện một hồi lâu, Đặng Lâm hỏi: “Gần đây cậu bận việc gì sao?”
Triệu Dật trả lời: “Em và anh Lượng và những người khác cùng nhau đi chơi, còn mua một căn nhà, sau đó lại cùng nhau kiếm chút tiền lời trên thị trường chứng khoán Mỹ…”
Đặng Lâm tò mò hỏi: “Cậu mua nhà sao? Mua ở đâu?”
“Là tòa nhà Đức Phong, cùng anh Lượng ở tầng trên tầng dưới làm hàng xóm của nhau.”
Vẻ mặt Đặng Lâm có chút kinh ngạc: “Lớn vậy sao? Cậu mua ngôi nhà lớn như thế nào? Trước đây anh cũng để ý đến tòa nhà đó…”
Triệu Dật cười nói: “Là một căn hộ ba trăm bốn mươi mét vuông, giống như anh Lượng.”
Phương Nguyệt kinh ngạc nói: “Căn hộ đó giá cũng không rẻ, phải hơn mười triệu.”
“Vâng, là mười lăm triệu.”
Đặng Lâm cảm thán: “Xem ra cậu chơi cổ phiếu lời không ít nha.”
Triệu Dật cười nói: “Cũng được! Lễ Quốc Khánh làm một chút, kiếm được một nửa mục tiêu nhỏ.”
Nửa cái mục tiêu nhỏ?
Cả Đặng Lâm và Phương Nguyệt đều kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!