Chương 581: Khổng Hi mới Triệu Dật vào nhà
Dù sao đều đã là quá khứ nên cũng không có gì không thể nói. Hơn nữa, Ông cụ Khổng cũng là trưởng bối của Khổng Hi. Mà hắn muốn ‘bắt cóc’ Khổng Hi, vậy dĩ nhiên phải ứng phó với trưởng bối của cô ấy, khiến cho trưởng bối cô ấy hài lòng mới tốt. Nếu không thì chẳng phải là làm cho gia đình người ta trở nên mâu thuẫn hay sao?
Ông cụ Khổng ghi nhớ tên cổ phiếu trong đầu, ngẫm một chút cũng coi như hiểu rõ thao tác yêu nghiệt của Triệu Dật.
Khó trách Triệu Dật lại kiêu ngạo như vậy. Tính cả cổ phần tập đoàn Thiên Hà trong tay, lượng tài sản của hắn ít nhất phải lên đến tám tỷ. Khó trách Triệu Dật nói tiền của hắn so với mình cũng không ít hơn bao nhiêu…
Trong lòng Ông cụ Khổng không khỏi sinh ra cảm giác Trường Giang sóng sau cao hơn sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát bùi ngùi.
Đúng là già rồi!
Sau một lúc trò chuyện, Ông cụ Khổng cuối cùng cũng ngừng nói, ông vô cùng hài lòng đối với Triệu Dật.
Hôm nay ông đã hồi phục không ít, có thể ăn uống bình thường. Cho nên Khổng Hi đã bảo hộ lý đi gọi một chút đồ ăn sau đó mọi người cùng nhau ăn trong bệnh viện.
Lúc ăn cơm, ông cụ Khổng ăn ở bàn nhỏ trên giường còn Triệu Dật và Khổng Hi ăn ở bàn nhỏ bên cạnh.
Triệu Dật ăn một cách nhanh chóng, cũng không gọi là ăn như hổ đói nhưng lại rất nhanh gọn lẹ. Nhưng khi gắp thức ăn, hắn lại cẩn thận gặp thịt nạc cho Khổng Hi mà cô thì sẽ đem thịt mỡ gắp vào trong bát của hắn.
Hai người cứ như vậy mà gắp thức ăn cho nhau, ngược lại còn nếm ra vài phần tương nhu dĩ mạt.
(Tương nhu dĩ mạt: Nương tựa vào nhau. Là một thành ngữ nằm trong Nam Hoa Kinh của Trang tử có nghĩa là lúc hoạn nạn thì giúp đỡ nhau.)
Ông cụ Khổng nhìn một màn như vậy càng công nhận Triệu Dật thêm mấy phần.
Ăn uống xong, Ông cụ Khổng lại nằm xuống nghỉ ngơi còn Khổng Hi thì kéo Triệu Dật ra ngoài tản bộ cho tiêu cơm.
“Hồi nãy sao anh nói chuyện thẳng thắn như vậy, ngày bình thường cũng không có như thế…”
Đối mặt với nghi hoặc của Khổng Hi, Triệu Dật cười tủm tỉm nói: “Là cố ý đó, không phải là vì sợ ông nội em ngăn cản em qua lại với anh sao, cho nên anh chụp cho ông ấy một cái mũ lớn trước. Do em nói ông ấy là người ngay thẳng, vậy nên khi ông biết mình nợ một ân tình lớn mà không thể trả, tự nhiên cũng sẽ không ngăn cản chúng ta quen nhau.”
Khổng Hi hừ một tiếng: “Tâm tư nhỏ của anh nhiều quá nhỉ!”
Triệu Dật nắm lấy bàn tay mềm mại trắng nõn của Khổng Hi: “Cái này rất cần thiết! Vì tương lai của chúng ta, anh cũng không ngại dùng mấy cái tâm tư nhỏ này. Dù sao nó cũng không tổn hại đến lợi ích của ai, hơn nữa em cũng xem đi, hiệu quả của nó rất rõ ràng mà.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!