Chương 721: Anh là địa chủ, ai giám trút giận với anh
Bếp điện và nồi lẩu đã được bày sẵn trên bàn ăn, hương thơm và hơi nóng tỏa ra khắp phòng, xung quanh là các loại nguyên liệu tươi ngon.
Quan Tâm rót rượu và đồ uống cho mọi người rồi đứng nghiêm trang ở một bên.
Triệu Dật nhìn Quan Tâm một cái rồi cười nói: "Đứng đó làm gì? Ngồi xuống ăn cùng đi. Hôm nay không có người ngoài, về sau có lẽ nơi này cũng không tiếp người ngoài nên cô đừng khách sáo. Cô đứng như vậy, sao chúng tôi có thể ăn uống tự nhiên được…"
Quan Tâm hơi do dự một chút, làm gì có quản gia nào lại ăn cơm cùng chủ nhà cơ chứ?
Triệu Dật thấy cô đứng im lặng thì cười nói: "Tôi là ông chủ, tôi ra lệnh cho cô ngồi xuống ăn thoải mái."
Phùng Tiếu Tiếu cũng cười nói: "Anh Dật nói đúng đó. Tuy chị là quản gia nhưng bây giờ ở đây không có người ngoài hay khách lạ. Đều là người một nhà nên chị đừng khách sáo nữa, lẽ nào chúng tôi lại để chị phải lủi thủi ăn sau, như vậy thật không hay."
Quan Tâm hết cách đành ngồi xuống rồi nói: "Quy tắc của nghề quản gia không cho phép tôi được ngồi ăn chung với chủ nhân…"
Triệu Dật cười nói: "Chúng tôi không phải danh gia vọng tộc gì nên không cần nhiều quy tắc như vậy. Chỉ cần không có người ngoài thì chúng ta đều là người một nhà, mau ăn đi đừng ngại nữa."
Quan Tâm gật đầu nói: "Cảm ơn ông chủ."
Quan Tâm hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Triệu Dật. Nếu có người ngoài hay có khách lạ thì tất nhiên Quan Tâm phải giữ đúng bổn phận quản gia của mình. Còn nếu chỉ có người nhà thì không cần khách sáo, càng không cần phân biệt chủ tớ rõ ràng như vậy.
Chỉ là Quan Tâm cũng biết, sợ là sẽ không có quá nhiều khách khứa lui tới nơi này.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!