Chương 730: Dáng vẻ trung niên
“Ông chủ, ăn cơm thôi!”
Triệu Dật đi vào phòng ăn đã thấy trên bàn bày xong hai món mặn một món chay cùng một chén canh, tất cả đều là đồ ăn thường ngày nhưng hương vị lại không tệ chút nào.
Thịt heo hầm cọng tỏi, tôm đất luộc, bông cải xanh xào, canh cà chua trứng.
Triệu Dật ngồi xuống, nhìn nói: “Không tệ nha, nhìn thôi cũng đã muốn ăn, lại nói quản gia tư nhân các cô cũng học thêm cả nấu nướng sao?”
Quan Tâm vừa lấy cơm cho Triệu Dật vừa trả lời: “Đương nhiên là được học qua, dù sao thì đôi khi chúng tôi vẫn phải đối mặt với tình huống không có đầu bếp nhưng ông chủ hay người trong nhà muốn thêm đồ ăn, hoặc trong một vài trường hợp đặc biệt nào đó. Tuy nhiên kỹ năng bếp núc không thể bằng đầu bếp chuyên nghiệp được.”
Triệu Dật nhận lấy bát cơm, nhìn Quan Tâm ngồi ở một bên cười nói: “Ngồi xa như thế là sợ tôi ăn mất cô hay gì, hiện tại chỉ có hai người tôi với cô thì cứ thoải mái đi.”
Quan Tâm đổi chỗ ngồi, chuyển thành ngồi đối diện Triệu Dật.
Đối với ông chủ này của mình, Quan Tâm không có gì để nói cả. Đối phương vừa hào phóng lại tương đối tùy tiện, không hề có cái giá ông chủ lớn chút nào, chỉ cần cô hoàn thành tốt những việc hắn giao cho là được, tựa hồ xem cô như một người bạn bình thường.
Triệu Dật ăn một miếng cơm, cười nói: “Người khác làm quản gia thì đều chỉ cần phụ trách quản lý, còn cô ở chỗ tôi thì cái gì cũng phải làm.”
Quan Tâm mỉm cười đáp: “Nhưng ông chủ của họ lại không hào phóng như ông chủ của tôi, lại không hề kiêu ngạo.”
Triệu Dật cười nói: “Cô nói thế này là đang khen tôi phải không? Không tệ, biết nói chuyện như thế thì cô nói nhiều thêm mấy câu nữa đi.”
Quan Tâm nghiêng đầu sang một bên, cố gắng nén ý muốn bật cười
Cô sợ mình cười đến sặc mất.
“Ông chủ, tôi đang ăn cơm đấy.”
Triệu Dật cười ha ha nói: “Tâm tình của ông chủ cô hiện đang rất vui vẻ cho nên cũng muốn mọi người vui vẻ cùng nhau.”
Quan Tâm cười nói: “Ông chủ, anh trực tiếp tăng gấp đôi tiền lương của tôi là tự động tôi sẽ cảm thấy vui vẻ. Đúng rồi ông chủ, nếu như mấy cô Tiếu Tiếu đều không cần đến đầu bếp linh tinh thì tôi có thể tiếp nhận thêm một chút chuyện trong nhà, tôi chuẩn bị tuyển trợ lý để bình thường giúp tôi làm chân chạy việc vặt, ví dụ như đưa đón các cô ấy, mua thức ăn hay làm một ít chuyện mà anh phân phó.”
Triệu Dật cảm thấy sao cũng được nói: “Cũng được, cô tự xem rồi tuyển thêm đi, việc này tôi không quản. Đãi ngộ tự cô định ra đi, cô cảm thấy ổn là được, tôi chỉ có một yêu cầu đó chính là miệng phải chặt.”
Quan Tâm gật đầu: “Tôi biết rồi, ông chủ.”
Triệu Dật suy nghĩ một chút: “Người cô tuyển không cần đến công ty mà tiền lương hằng tháng cô cứ trực tiếp trả cho họ, bây giờ tôi chuyển cho cô một triệu trước, cô ghi thống kê khoảng chi vào sổ là được, khi nào dùng hết thì lại bảo tôi.”