Chương 24
Xảy ra chuyện rồi, sắp xảy ra chuyện rồi!
Các học sinh xung quanh đều sợ hãi, bọn họ biết Hạ Kiệt là kẻ chuyên gây chuyện, học sinh mới chuyển trường tới hôm nay có lẽ sắp phải đổ máu rồi!
Tống Ngữ Yên hừ lạnh, sau sự việc này, có lẽ Trần Bát Hoang có thể sẽ biết khó mà lui, đến lúc đó cùng lắm nhà cô chỉ cần đền bù ít chi phí thuốc men thôi.
“Đẹp trai quá”, Lâm Dao ngây ngốc nhìn Trần Bát Hoang, đương nhiên cô biết mấy tên kia chẳng làm gì được Bát Hoang, năm đó bất kể khu vực nào, mưa bom bão đạn, Trần Bát Hoang đều vượt qua, mấy tên này có là gì?
Mọi người đều nghĩ Trần Đức sẽ bị đánh.
“Ôi anh Kiệt, đừng mà, đừng mà, tôi là học sinh mới tới, đừng bắt nạt tôi!”, đột nhiên Trần Đức vốn đang nhàn nhã thoải mái chợt thay đổi 360 độ, trở nên sợ hãi, không ngừng lùi lại phía sau: “Các cậu đừng lại đây, nếu… nếu cô Hoàng biết sẽ không bỏ qua cho các cậu đâu”.
“Bây giờ biết sợ rồi à? Muộn rồi, dám đánh ông đây, hôm nay ông đây sẽ cho mày biết ai mới là bố!”, Hạ Kiệt mỉa mai: “Mày yên tâm, Hoàng Tố Tố sẽ không biết đâu, mà dù biết thì thế nào? Cho dù biết, cô ta cũng chỉ có thể ngoan ngoãn quỳ trước mặt ông đây thổi…”
“Hạ Kiệt, cậu đang nói gì vậy hả?”
Đúng lúc này, bên tai truyền đến tiếng giày cao gót va chạm với nền đất, không tới ba giây, một thân hình đẫy đà xuất hiện trước mắt mọi người.
Hoàng Tố Tố vừa đi họp đã quay về, cô lạnh lùng nhìn mấy người đang đứng cách đó không xa, cuối cùng nhìn vào Hạ Kiệt: “Cậu là bố của ai? Muốn tôi thổi cái gì?”
Hoàng Tố Tố đứng ở cửa lớp học, mặt đỏ phừng phừng, lồng ngực phập phồng lên xuống.
Tục ngữ có câu ‘ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, năm mươi ngồi đất cũng chơi’.
Năm nay Hoàng Tố Tố ba mươi tư tuổi, đang đúng độ tuổi như sói như hổ, vô cùng nhạy cảm đối với một số vấn đề của bản thân, những lời nói thô tục của cậu ta đã kích thích dây thần kinh của cô khiến cô tức giận tột đỉnh.
Huống hồ, học sinh mới đến từ vùng nông thôn lại bị Hạ Kiệt bắt nạt, ấn tượng của cô về Hạ Kiệt thoáng chốc tụt xuống đáy cốc, khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ.
Cô vừa xuất hiện, cả lớp đều trở nên im ắng.
Cuối cùng các bạn cũng hiểu vì sao vừa nãy Trần Bát Hoang còn kiêu ngạo, ngông nghênh, nói đánh là đánh, đột nhiên lại chịu khuất phục, hoá ra là biết Hoàng Tố Tố đã đến.
Không ai nghiên cứu xem khả năng cảm nhận của Trần Đức đáng sợ đến mức nào, họ chỉ thấy anh thật sự quá gian xảo.
Không gian đột nhiên yên tĩnh.
Hạ Kiệt và bốn tên cùng phe mới vừa rồi còn ngông cuồng tự đại, lúc này đều đã dừng lại, vẻ mặt lúng túng, nhục nhã.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!