Chương 593
“Anh… hắn bị diệt khẩu rồi sao?”, Tiêu Mạn Y nhẹ giọng hỏi.
“Ừm, có kẻ không muốn tôi biết một số chuyện”, sâu trong mắt Trần Đức có gì đó u ám, trong lời nói của anh lộ ra vẻ tức giận rõ rệt.
“Anh đừng nóng lòng quá”, Tiêu Mạn Y trầm ngâm một chút, nhẹ nhàng nói: “Không phải hắn nói rồi sao, kẻ ra tay với những người anh em của anh không chỉ một mình hắn…”
“Em nghĩ, trước khi tên bắn tỉa chết, hắn chắc chắn đã báo tin rồi. Đám người đó biết anh vẫn còn sống, hơn nữa còn mạnh như vậy, bọn chúng nhất định sẽ tìm cách tấn công anh lần nữa”.
“Em nói đúng”, Trần Đức hít sâu một hơi: “Tôi thề, nhất định sẽ tìm được bọn chúng, khiến bọn chúng chết thảm hơn Tà Vô Cương gấp trăm lần, để lễ tế linh hồn đã khuất của của các anh em trên trời!”
Trái tim Trương Thiên Dương khẽ run lên, ông ta cách Trần Đức rất gần, có thể cảm nhận rõ ràng sát khí trong lời nói, loại sát khí đó dường như đã được hiện thực hóa, khiến ông ta cảm thấy sợ hãi một cách kỳ lạ.
Chỉ có điều, cảm giác đó đến và đi rất nhanh chóng, trong tích tắc, nó đã biến mất.
“Còn có một manh mối nữa. Không phải hắn nói kẻ đứng sau có liên quan đến thân thế của anh sao? Anh nghĩ kỹ xem, từ đây có thể nghĩ ra thêm manh mối nào không?”, Tiêu Mạn Y không biết chút gì về thân thế của Trần Đức, thậm chí còn không biết anh lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
Nghe Tiêu Mạn Y nhắc nhở như vậy, trong đầu Trần Đức lập tức nghĩ đến một người.
“Mạn Y”, Trần Đức chân thành nói: “Cảm ơn!”
“Anh à, cho dù em không nói thì anh cũng có thể nghĩ ra, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi”, đôi mắt Tiêu Mạn Y cong lên, như thể biết cười, đối với Trần Đức cô ta vẫn luôn ôn nhu như vậy.
“Đúng vậy, là anh đã đánh mất lý trí”, Trần Đức cười khổ.
Quả thực, từ lúc nhìn thấy Tà Vô Cương, anh đã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ còn lại sự tức giận, chỉ nghĩ đến việc moi thêm một số tin tức từ miệng Tà Vô Cương, sau đó tiêu diệt toàn bộ để báo thù cho những người anh em đã khuất!
Ngoài suy nghĩ này ra, anh không có tâm tư nào để nghĩ đến chuyện khác, đến khi Tà Vô Cương chết rồi, ngay cả năng lực phân tích cơ bản nhất cũng không thể nhanh chóng khôi phục được.
Có điều, anh đã biết tiếp theo phải làm gì.
“Trương Thiên Dương, ông ở lại giải quyết chuyện ở đây, thuận tiện tìm người đưa Lâm Dao và Ngữ Yên trở về”, Trần Đức quay lại nhìn Trương Thiên Dương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!