Chương 930
Không biết nó đang ở đâu.
Đao đâu rồi?
Đây chính là điều mà tất cả mọi người đều thắc mắc. Cây đao to mà hắn vẫn luôn xem trọng đâu mất rồi?
Một giây sau, đáp án hiện ra.
Trong màn bụi mù…
Một bóng người xuất hiện, trong tay người nọ cầm một thanh đao kiểu Nhật đã bị nhuộm đỏ, máu không ngừng men theo lưỡi đao nhỏ xuống.
Máu tươi từng giọt từng giọt nhỏ xuống như nước mưa, phút chốc ướt đẫm võ đài.
“Trần Bát Hoang!”
Nhìn thấy bóng người kia, một vài người quen, biết và có nghe qua tên Trần Đức đều vô thức thốt lên ba chữ kia.
Nhất thời, mọi người cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Đã xảy ra chuyện gì?
Huyết Lãnh…
Thất bại ư?
“A… a… a…”, vì kinh hãi quá đỗi mà toàn trường lặng ngắt như tờ, chỉ còn tiếng gào rú thảm thiết của Huyết Lãnh. Người hắn cong lại như con tôm luộc, cả người run lên từng hồi, dường như phải chịu đựng đau đớn khó có thể chấp nhận được.
Tiếng gáo rú thê thảm chói tai khiến da đầu mọi người tê rần, chỉ nghe thôi cũng có thể cảm giác được những đau đớn mà hắn phải chịu.
Lúc này, mọi người mới chú ý đến, trên người hắn không chỉ có vết đao trước ngực, mà vai trái còn có một lỗ thủng, rõ ràng là do đao đâm xuyên qua, lộ rõ cả xương trắng hếu, trông rất đáng sợ.
Dường như vết thương kia ở ngay động mạch chủ, cho nên máu không ngừng tuôn ra, thoáng chốc đã nhuộm đỏ nền nhà. Giờ phút này, trông Huyết Lãnh vô cùng thê thảm.
Hai mắt Trần Nguyên Bình giăng đầy tơ máu, đầu óc ông ta trở nên trì độn, trái tim như muốn nổ tung trong lồng ngực. Ông ta đứng như hóa đá, ngơ ngác nhìn thảm trạng của Huyết Lãnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!