Biết cô gan thỏ đế, hắn doạ:
"Em mà không tới thì đêm nay tôi thao em đến chết!"
Giọng điệu hắn có phần hung dữ, doạ nạt. Lam Du có chút hoảng rồi, cô bán tính bán nghi đi đến ngồi vào lòng hắn.
Cô nhỏ gọn, ngồi vừa vặn trong tay hắn, Kiều Hiển Nông vừa đọc sách vừa hít hà hương thơm từ tóc Lam Du.
Vật nhỏ này thơm thơm lại mềm mềm, như một con gấu bông nhỏ vậy, khiến người ta chơi mãi không chán.
Lam Du ngồi đằng trước sởn hết vai gáy, đôi tay nhỏ không ngừng run lên, cô cảm thấy thật ghê tởm!
Cô bấu chặt tay vào váy, cắn môi ấm ức.
Đang là buổi sáng nên dục vọng Kiều Hiển Nông càng lên cao, phần phía dưới đã nhô lên cao vút. Hắn không kiềm chế được nữa, lấy tay ôm chặt lấy eo nữ nhân, tay còn lại kéo khoá xuống.
"Không được đâu mà!"
Mặc kệ sự van xin, hắn vẫn một mực làm đến cùng, Lam Du ngọ nguậy tay chân, trong lòng thầm khán cự.
Kiều Hiển Nông mạnh bạo kéo chiếc bra xuống, bàn tay hư hỏng nắn bóp ng*c Lam Du, hai tay se lấy hai đầu t* một cách đầy thô bạo. Hắn hôn nhẹ lên cổ vật nhỏ, tận hưởng từng chỗ một trên cơ thể.
"A, đau lắm. Làm ơn dừng lại."
Tay hắn chuyển hướng xuống nơi tư mật, những ngón tay thô to tà ác nhẹ nhàng xoa xoa hoa h*yệt. Chỉ cách một lớp quần mỏng mà Lam Du đã cảm thấy sướng đến điên đảo.
Hắn xoay người cô lại, hung hăng ngậm lấy môi Lam Du. Cô bị hắn hôn đến nỗi không thể thở nổi, hắn luồn cái lưỡi tinh nghịch của mình vào quấn lấy đầu lưỡi cô, khoang miệng Lam Du thật ngọt ngào và thơm tho, đến nỗi hắn chơi đùa mãi không thôi!
"Ứm, không... buông... ra!"
Lam Du đến cực hạn, dùng tay đánh vào bả vai hắn, nhưng ngặt nỗi hắn không dừng lại mà còn hôn cô sâu hơn.
Sức cô yếu, lực đánh cũng chỉ như đuổi muỗi hộ hắn.
Thấy cô không chịu nổi nữa, Kiều Hiển Nông mới luyến tiếc buông tha, lúc rời khỏi còn dính một sợi chỉ bạc mỏng.
Lam Du như được giải thoát, cô hít lấy thật nhiều không khí, mắt đã trực trào muốn khóc. Mặt tiểu thỏ đỏ bừng bừng như trái cà chua chín.
Những tưởng mọi chuyện đã xong, cô với tay kéo lại khoá chuẩn bị về phòng
thì bị hắn đẩy mạnh xuống ghế.
"Chúng ta còn chưa xong mà, phải không?"
"Nhưng... nhưng chẳng phải hôm qua chúng ta đã làm rồi sao!"
Môi mỏng của người đàn ông tà mị nhếc lên. Kiều Hiển Nông xé toạc bộ váy, tay hắn nhanh chóng cởi bỏ những thứ không cần thiết trên cơ thể hai người.
Lam Du còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì hắn đã xoay người cô lại, đem cô nằm giữa hai chân mình theo tư thế quỳ gối.
Kiều Hiển Nông đưa c*n th*t cọ xát với **** *****, d*m thủy giữa hai chân nữ nhân chảy ra càng nhiều, mùi hương ngào ngạt giống như hương hoa không ngừng phân tán trong không khí.
"Ah... ngứa lắm, anh đút nó vô đi mà!"
"Em nói đút gì vào cơ?"
Kiều Hiển Nông đáng ghét, cô đã khó chịu đến mức này mà hắn còn trêu chọc!
Cả người Lam Du bây giờ rất khó chịu, những cơn ngứa râm ran cứ chạy dọc khắp cơ thể, ở nơi tiểu h*yệt lại càng rõ. Cô không kìm được mà cọ
xát hai đùi, mông cứ ngọ nguậy liên tục.
Hắn thấy cô không chịu được nữa, trực tiếp đút cây gậy của mình vào trong, hôm nay Lam Du không còn đau như hôm qua nữa mà ngược lại cô còn cảm thấy rất sung sướng.
Những cú nhấp cứ đều đều như nhịp điệu một bản nhạc, đi ra rồi lại đi vào.
____
Mọi người thấy hay thì ủng hộ mình một follow và một vote nhé. Như vậy mik sẽ có động lực để ra truyện hơn!!!!❤️❤️❤️❤️