Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bé Cưng Tinh Quái MaMi Của Tui Tự Tui Sẽ Giành Full

Chương 377 Bám dính lấy cô

Đêm qua cởi bỏ hiểu lầm, ngày hôm sau Giang Tiêu Tiêu và Cận Tri Thận lại thức dậy trong sự ngọt ngào hạnh phúc.

Bà Cận vừa dậy sớm liền nhìn thấy dáng vẻ thân thiết của hai người họ thì hiểu ngay ra. Điệu bộ không quan tâm đối phương của bọn họ hôm qua quả nhiên là vợ chồng cãi nhau thôi, đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa ấy mà.

“Mau lại đây ăn sáng đi.” Bà Cận nói với hai người trẻ tuổi đang ngồi trên ghế sô pha.

Nghe bà gọi, bọn họ lập tức đi đến bàn ăn. Trong lúc dùng bữa, Giang Tiêu Tiêu bỗng nghĩ đến Cận Tri Dực vẫn đang ở trong bệnh viện, bèn hỏi: “Không biết hai ngày nay Tri Dực thế nào rồi.”

Bà Cận cười nhẹ: “Cháu không cần lo cho nó, nó ở đó thoải mái lắm ấy chứ.”

Cận Tri Thận nghe vậy cũng nói: “Em còn không hiểu chú ấy rồi, dù ở đâu Tri Dực cũng sống tốt được. Trong bệnh viện không có ai trông chừng chú ấy, lại có Tổng Thanh Uyển nữa mà, nên em không cần lo lắng.

Bọn họ nói rất đúng, lúc này Cận Tri Dực đang ngồi trên giường bệnh đợi Tống Thanh Uyển đút.

Tống Thanh Uyển cầm bữa sáng, đút cho anh ta ăn từng miếng một.

“Anh có bị thương ở tay đâu, sao lại không thể tự ăn được hả?” Đút một lúc lâu Tống Thanh Uyển bắt đầu không chịu được.

Cận Tri Dực bĩu môi: “Giờ tôi là bệnh nhân, cô chăm sóc tôi một chút thì có sao!”

Thậm trông anh ta có vẻ như đang làm nũng, làm cho Tổng Thanh Uyển không đỡ được, hơn hết trong lòng cô ấy còn hơi ngọt ngào.

“Tôi còn muốn ăn trái cây nữa. Dường như Cận Tri Dực nghiện sai khiến Tổng Thanh Uyển luôn rồi, không hề tị hiềm chút nào.

Tổng Thanh Uyển không chút lưu tình mà cầm một quá táo lên nhét thẳng vào trong miệng Cận Tri Dực, cũng không thèm rửa trước.

Cận Tri Dực vội nhổ ra, bất mãn nói: “Tổng

Thanh Uyển cô độc ác quá đấy, không sợ giết chết tôi à?”

“Chết cũng đáng đời anh, đỡ cho anh ở đây hành hạ tôi.” Nói xong cô ấy giận dữ bỏ đi, trước khi đi còn mang cả bát cơm của anh đi nữa.

Cận Tri Dực nhìn bóng lưng cô ấy, khẽ nở nụ cười.

Ở một bên khác, Cận Tri Thận và mọi người ăn sáng xong, định đi làm cùng với Giang Tiêu Tiêu.

Nào ngờ thu dọn xong đồ đạc xong xuôi, anh lại thấy Giang Tiêu Tiêu đứng yên một chỗ không nhúc nhích, hơn nữa còn cau mày trông khá căng thẳng.

“Em sao thế?” Thấy được sự khác thường của cô, Cần Tri Thân hỏi.

Giang Tiêu Tiêu ngẩng mặt lên, trông có vẻ lo lắng: “Gần đây không được yên ổn, em đang nghĩ hay là đừng cho Tiểu Bảo đến trường nữa, mang thằng bé theo bên mình sẽ tốt hơn.

Cô nghĩ đến chuyện xảy ra với mình ngày hôm qua, cảm giác vẫn sợ hãi không thôi, cô thật sự không muốn Tiểu Bảo cũng phải trải qua chuyện như thế. Hơn nữa hôm qua là do cô phát hiện ra sớm mới may mắn thoát khỏi tai họa lần này, nhưng Tiểu Bảo chỉ là một đứa trẻ, nếu bé gặp phải chuyện như thế thì phải làm sao đây?

Cận Tri Thận nghe cô nói cũng cảm thấy có lý, trả lời ngay: “Đều theo ý em.”

Thấy Cận Tri Thận đồng ý, cô lại nói tiếp: “Hơn nữa chỗ mẹ em cũng cần cử người bảo vệ, chẳng biết bọn họ sẽ

Cô không nói tiếp, bởi vì cô biết, thật ra Cận Tri Thận đều hiểu cả.

Quả nhiên Cận Tri Thận vẫn gật đầu: “Anh hiểu ý của em, em yên tâm đi, anh sẽ xử lý việc này.

Đúng lúc này Tiểu Bảo đi ngang qua chỗ bọn họ, thấy ba mẹ mình vẫn chưa đi thì hỏi với vẻ tò mò: “Ba mẹ, sao ba mẹ vẫn chưa đi làm a?”

Giang Tiêu Tiêu xoa đầu bé, thấp giọng nói: “Ba mẹ đang bàn việc mang con đến công ty cùng với ba mẹ

Tiểu Bảo nghe cô nói thì mở to mắt, vội hỏi: “Thật không ạ mẹ? Vậy là con không cần đi học nữa sao a?”

Giang Tiêu Tiêu gật đầu khẳng định, rồi chìa tay ra định dắt bé, bé giơ tay ra rồi tung tăng đi theo cô.

Thế là một nhà ba người cùng đi đến công ty.

Đến tầng dưới của công ty, Giang Tiêu Tiêu kéo tay Tiểu Bảo, nói: “Tiểu Bảo, lát nữa con theo ba con đến văn phòng được không?”

Tiểu Bảo cự tuyệt ra mặt, nói: “Không, con muốn ở với mẹ cơ

Con trai mình hoàn toàn không thèm để ý đến ba nó, Cận Tri Thận không biết nên khóc hay cười.

Giang Tiêu Tiêu lại nói: “Văn phòng của ba rất rộng, con có có thể chạy nhảy ở đó, chỗ mẹ làm bé quá, con chơi không vui.

Vốn dĩ cô cho rằng nói thế Tiểu Bảo sẽ ngoan ngoãn đi theo Cận Tri Thận, ai dè đứa nhóc này tinh ranh mà nói: “Vậy thì tốt quá, con có thể ở cạnh mẹ rồi.

Giang Tiêu Tiêu cũng dở khóc dở cười, thấy Tiểu Bảo khăng khăng đòi đi theo mình thì cũng không đành lòng phản đối, thế là cô đành phải dẫn bé đến phòng làm việc cùng với mình.

Cận Tri Thận nhìn hai mẹ con đi xa, nhún vai bất đắc dĩ, quả nhiên thằng bé này có mẹ quên ba, sau này cưới vợ thì nguy rồi.

Giang Tiêu Tiêu vốn nghĩ mình mang trẻ con đến đây thì sẽ có nhiều người phàn nàn, nhưng không ngờ thái độ của phần lớn người đều hết sức cung kính hô: “Cậu chủ nhỏ”

Dọc đường đi, câu mà Tiểu Bảo nghe được nhiều nhất là: “Chào câu chủ nhỏ.

“Cháu chào cô chủ.” Tiểu Bảo cũng không tỏ ra thờ ơ mà đều lễ phép chào lại.

Mọi người đều thầm cảm thán: Con trai của chủ tịch đúng là không lạnh lùng như ba mình.

Một lát sau, một cô gái trong phòng làm việc lại gần, nói với Tiểu Bảo: “Cậu chủ nhỏ, có đồ ăn đây, cậu có muốn ăn không?”

Tiểu Bảo nhìn cô ấy, cười ngọt ngào: “Cảm ơn chị xinh đẹp

Cô gái ấy được cậu chủ nhỏ khen một câu, thế là đỏ mặt chạy đi.

Không ngờ sức hấp dẫn của Tiểu Bảo vẫn chưa dừng lại ở đó, chỉ chốc lát sau lại có rất nhiều người tự nguyện đưa đồ ăn cho bé.

Tất cả mọi người bị chết chìm trong sự đáng yêu của cậu chủ nhỏ.

Vốn dĩ còn trông mong cậu chủ nhỏ ăn đồ mà mình đưa đến, ai ngờ Tiểu Bảo lập tức lại đưa hết đồ ăn cho Giang Tiêu Tiêu, nói: “Mẹ ơi, những món ăn vặt này cho mẹ nè.” Nói xong bé còn chớp chớp mắt.

Cứ tưởng rằng Tiểu Bảo chỉ là một đứa bé đáng yêu thôi, không nghĩ tới bé lại còn hiểu thảo nữa, làm cho mọi người đều hâm mộ Giang Tiêu Tiêu có được một đứa con hiểu chuyện nhường ấy.

Tử Vũ đứng ở cửa nhìn hành động của hai người bọn họ với vẻ khó tin, không hiểu sao tình cảm của bọn họ lại tốt như thế được,

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận