- A...
Cô bị hắn ôm ghì vào ngực, nhấc lên đổi vị trí khoá ngồi trên đùi hån.
Môi hắn xông tới ngoạm môi cô, hai tay điên cuồng sờ soạng, bóp ngực, tuột dây áo cô xuống.
Hơi thở của hắn phả vào mặt hun cô ngạt thở, sự xao xuyến rung động lan khắp lồng ngực. Cảm xúc mãnh liệt đến nỗi cảm tưởng tim cô sắp nhảy ra ngoài, đập điên cuồng muốn vỡ tung.
Họ vừa vội vã ngấu nghiến hôn hít vừa cởi quần áo hắn ra.
Môi lưỡi quen thuộc ngon ngọt đến mê mẩn. Quần áo bị ném qua một bên, hai thân thể trần trụi áp sát, xúc động tăng thêm một tầng, hơi thở hỗn loạn.
Khổng Tư nắm chày thịt, xóc xóc, phát hiện nó đã cứng như đá, lập tức kề nó vào cửa động, ngồi mạnh.
- A...
Tiếng rên bật ra. Chày thịt khủng bố xông vào lấp đầy mật động đã giãn to, Khổng Tư dập mông, ẩn lút cán.
Cả hai đồng thời thở ra thoả mãn, nhìn nhau ở tầm gần.
Cô thóp bụng, bóp chặt vách động, cảm nhận cự vật khổng lồ đang nằm trọn trong người mình, đâm lút cán, chọc tới nơi sâu nhất, nhồi mật động căng đét sướng tê sống lưng, sự khoan khoái nhấn chìm tất cả.
Mỗi kề môi, hơi thở giao hoà.
Bốn mắt nhìn nhau, tà hoả cháy rực, rung động xốn xang.
Sự nhớ mong thèm khát được giải toả, hai thân thể trần trụi nóng bừng dán sát không kẽ hở, thăng hoa mê mẩn.
Cự vật giật giật trong âm đạo, lưỡi Lăng Việt xông vào khoang miệng cô, hai bàn tay vội vã xoa khắp eo lưng, sờ đùi, bóp ngực. Khổng Tư ngấu nghiến mút môi lưỡi hắn, ôm cổ hắn nhún nhảy cật lực.
- A... a... um...
Cự vật cọ xát vách động, ấm nóng tê sướng đến nỗi cô rên rỉ không ngừng, hùng hục nhún.
thèm.
Lăng Việt đỡ eo hỗ trợ, ngậm nhũ hoa mút mát liếm láp cho thoả cơn
Khổng Tư ưỡn ngực, cảm nhận lưỡi hắn sục sạo đầu ngực, cự vật đâm thùm thụp vào lỗ nhỏ.
Lăng Việt chơi đùa hai bầu ngực, hít hà, ghì đầu cô xuống hôn rồi lại ngậm đầu ngực mút như kẻ đói khát lâu ngày. Hắn nắm eo cô nhấc lên dập xuống, hông đỉnh bạch bạch dữ dội, thúc cự vật lúc cán, đâm chọc không ngừng nghỉ.
Cả hai mê mẩn tận hưởng nhục dục, tốc độ nhún mỗi lúc một nhanh, hông đỉnh ngày càng mạnh, chày thịt đâm chọc thô bạo.
Khoái cảm dâng lên, phun trào như núi lửa khiến Khổng Tư rên lớn: - Sướng quá... *** mạnh ... Mạnh nữa... nữa...
Lăng Việt phát rồ, chồm lên đè cô xuống sofa, hông điên cuồng nắc phành phạch, đâm cự vật thô trướng vào động phủ ướt nhẹp, bức ái dịch tuôn ra. Mị thịt bị tàn sát, cày bừa, dày xéo thảm thương, đau đớn êm dịu hoà cùng tê tái dồn dập xông lên đại não.
Khổng Tư ôm chặt lưng Lăng Việt, chân quặp mông hắn, hông ưỡn lên đón sóng dữ vùi dập xóc lắc đảo điên.
Sướng muốn chết.
Sướng cả thân thể lẫn tinh thần.
Ham muốn nhớ nhung khao khát đều được thoả mãn.
Da thịt dính chặt, động tác giao hợp tràn đầy thú tính. Toà bộ sức lực
của Lăng Việt đều dồn xuống mông đùi, mỗi cú dập mang theo hung bạo
ghê rợn như đóng đinh, thân thể cô nảy tưng tưng, bầu ngực lúc lắc không
ngừng.
Cự vật banh cửa mình trắng bệch, chui ra chui vào. Dâm dịch chảy dầm
dề kéo nhớt loang loáng trên mông, rớt xuống ướt sofa.
Thèm khát lâu ngày được thoả mãn, mật động chẳng khác nào nắng
hạn gặp mưa. Nhớ thương ngập tràn trong ánh mắt, lồng ngực nôn nao xúc động bồi hồi.
Nước mắt cô rơm rớm như sương đọng trên mi, khoái cảm nhục dục
được cảm xúc thôi thúc càng cháy dữ dội.
Tiếng rên rỉ nức nở nghẹn ngào của Khổng Tư khiến Lăng Việt nhíu mày,
mắt đỏ ngầu, cảm tưởng hắn cũng muốn rơi nước mắt.
Ruột gan Khổng Tư đau ê ẩm, hai tay ôm ghì cổ Lăng Việt, rối rít hôn môi
hắn, thì thầm kích động:
- Em yêu anh... Lăng Việt... A...
Lực ở hông bạo phát biến thành cuồng phong vùi dập thân xác, đẩy cả
hai lên chín tầng mây.
Lăng Việt trừng mắt rít:
- Chó con... Hư hỏng! Yêu... mà như thế à...
- Em xin lỗi... ưm... ưm... Xin lỗi... Em yêu anh... Tô Dao...
Lăng Việt nín thở, ánh mắt chao đảo loé sáng. Những vì sao từ từ được thắp lên, màu đen đặc loãng dần.
Cổ họng hắn phát ra tiếng gầm gừ kích động, lông mày nhíu chặt:
- Khốn nạn... Cún con... Chết tiệt... Chó má...
Lăng Việt chửi mắng lung tung trong tiếng thở đứt quãng, cắn môi Khổng Tư, hung tàn dập phập phập muốn cày nát lỗ thịt dâm đãng.
- Đúng rồi... Chơi chết em đi... Sướng quá... Lăng Việt... Tô Dao... Chơi chết em...
- Nhớ anh không?
- Nhớ... Nhớ lắm...
- Nhớ anh hay nhớ gậy thịt?
- Nhớ anh... - Nước mắt Khổng Tư rớt khỏi mi. – Nhớ anh... Em nhớ anh
Lăng Việt hít khí, thổn thức, vừa dập không ngừng nghỉ vừa hôn trán, hôn mũ, hôn má cô:
- Ngoan... Yêu mà... Đừng khóc. Làm tốt lắm... Xứng đáng ở cạnh anh đến hết đời.
- Um... a... a...
Khoái cảm bốc cao, biến thành cơn lốc xoáy vào hạ thân Khổng Tư, bức cô kêu những tiếng dài khiêu dâm kích dục. Lăng Việt thở ồ ồ, chạy nước nút.
- A... Không... Không...
Cực khoái ập tới cuốn phăng lý trí. Hai chân cô rung bần bật, mông đùi lúc lắc liên hồi, tay cào cấu xuống sàn:
- Đến rồi... sướng... Ưm... sướng quá...
- Chó con, chờ anh...
Lăng Việt hùng hục đâm chọc mấy chục phát, gồng mình tiết ra, bắn toàn bộ bạch dịch vào lỗ dâm đã tê dại.
Trán kề trán, bốn mắt mơ hồ, thăng hoa đê mê cuốn cả hai về miền hoan lạc.
Bất chấp hơi thở hỗn loạn, Lăng Việt ngấu nghiến hôn Khổng Tư.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!