Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

- Em dâu, nói lý một chút đi. Nếu Khổng Tư không dính vào Tô Dao sẽ chẳng chọc ra hoạ này. 

Mẹ tức lộn ruột, cao giọng: 

- Chị nói gì vậy? Khổng Tư bị Tô Dao lừa. Con bé không biết gì cả. Nếu nó biết Tô Dao là kẻ thù cũ, đời nào nó yêu. Đây là bất hạnh của nhà em... Chị đừng nói như kiểu con gái em cố tình rước hoạ về, cố tình yêu kẻ thù của Khổng gia. 

Anh trai cô nhăn mặt hỏi: 

- Bác hai... Nói như bác thì nếu Khổng Tư không chọc ra hoạ, nhà bác sẽ không trả thù Tô Dao nữa ạ? 

Di Hồng tức đỏ mặt kêu lên: 

- Vẫn trả thù chứ sao lại không. Bao năm nay mẹ con tôi có được ngủ 

yên ngày nào. Vẫn tìm mọi cách trả thù. 

- Nếu vậy, nhà bác tiếp tục trả thù là được. – Khổng Tuyền cười lạnh. - Chỉ có điều trước kia ngấm ngầm tự túc, giờ được tất cả các nhà hậu thuẫn. Chứ bác đẩy qua cho bố mẹ cháu, nhà cháu biết phải đánh vào đâu? 

- Sao lại không biết. Tôi chỉ cho... - Di Hồng trợn mắt lớn tiếng hơn. - Bác hai anh chết oan như vậy, nhà tôi xoay ngang xoay dọc trả thù, anh đã giúp được gì đâu. Giờ sợ không dám đối đầu với Tô Dao, thoái thác trách nhiệm hả? 

Khổng Tuyền nhíu mày tức tối: 

- Bác hai chết, không chỉ mình cháu không giúp được gì. Rất nhiều trưởng bối trong Khổng gia cũng không thể giúp nhà bác trả thù. Mà bác nói 

xuôi cũng phải nói ngược. Con trai bác còn đang ngồi kia. Cha chết con báo 

thù là lẽ đương nhiên, “trách nhiệm” phải nằm trên người anh Đông Tuệ nhà 

bác. Sao lại chụp trách nhiệm lên đầu cháu? 

- Khổng Tư nhà cậu dính vào Tô Dao mới ra cớ sự này. 

- Nhưng nhà cháu không ép nó chia tay Tô Dao. Là nhà bác ép... 

Di Hồng gầm lên, chỉ vào mặt Khổng Tuyền: 

- Ý mày là sao? Nếu nhà tao không ép, mày cứ để em gái mày ăn ngủ với 

một thắng đã ép chết bác hai mày, ép công ty nhà tao phá sản? 

- Đương nhiên không thể để yên, không thể tác thành... Nhưng cũng 

không nhảy chồm chồm đánh rắn động cỏ, rước thêm thù về hại cả gia tộc. – 

Khổng Tuyền lớn tiếng, biểu tình dữ tợn. – Càng cấm sẽ càng khiến Tô Dao 

điên máu, làm ngược lại. Hắn thay người tình như thay áo. Hắn lừa Khổng 

Tư, xoay như chong chóng trong lòng bàn tay. Nếu cứ nhẫn nhịn, im lặng, 

hắn chơi một thời gian sẽ chán, đá Khổng Tư rồi yêu người khác. Ai bảo nhà bác làm ầm lên bắt Khổng Tư chia tay, chọc giận hắn. 

Cả phòng im thin thít nhìn qua nhìn lại. 

Ngọc Hà thở hồng hộc rít lên: 

- A... Nói như vậy... Mày biết Khổng Tư bị Tô Dao lừa nhưng giả vờ không 

biết... Cứ để thế? 

mẹ. 

Khổng Tuyền im lặng bực bội không thèm đáp. 

Khổng Tư trợn mắt nhìn chăm chăm anh hai mình, sau đó nhìn sang bố 

Không rõ bố thế nào chứ mẹ cô thực sự không biết chuyện, biểu cảm trên mặt biến đổi xoành xoạch, hoang mang, tức giận... đủ cả. 

Lời Khổng Tuyền dù lạnh lùng vô tình nhưng rất có lý. 

Thù của cha con phải trả. 

Đã lỡ bị lừa rồi, thay vì nhảy dựng lên cắn, chẳng thà nhịn xuống cho xong, đỡ thiệt thòi. 

Di Hồng hét toáng lên: 

- Mày nói thế là ý gì? Mày sợ Tô Dao, sợ thiệt, không dám đối đầu với hắn? Mày không dám chọc giận hắn, đùn hết trách nhiệm cho nhà tao? 

- Đúng. – Khổng Tuyền cùn lên, gân cổ cãi. – Tôi sợ Tô Dao, không dám chọc giận hắn. Tôi biết Khổng Tư bị hắn lừa, cũng không nói cho con bé, để kệ nó nhảy nhót bên ngoài. Tôi còn vợ còn con phải bảo vệ, đứng trước nòng súng của Tô Dao, tôi sẽ chọn bán em gái chứ không bán con mình. 

- Câm mồm. – Bố con gầm lên, mặt tím lịm, chỉ tay vào Khổng Tuyền. Mày... Thằng chó hèn hạ... Mày... 

- Con hèn thế đấy. – Khổng Tuyền đứng phắt dậy, bước ra khỏi thảm. Đông Tuệ không hèn, người nhà bác hai không hèn thì tự trả thù đi, sao bắt nhà mình đứng mũi chịu sào? Bố, công ty bây giờ không phải của mình bố, còn có của con, của Khổng Tư. Bố định ném hết tâm huyết sức lực của con ra hứng đòn thay Đông Tuệ à? Chỉ cần Tô Dao đập một cú, công ty nhà mình bẹp dúm như con gián, ngắc ngoải sống không được chết không xong. 

- Mày... Bác hai mày là anh trai tạo... 

- Cũng là bác ruột con. Con thừa biết, không cần bố nhắc đi nhắc lại. Con đến đây là để cùng tất cả mọi người ủng hộ nhà bác hai trả thù. Chứ không phải để làm con tốt thí ton ton chạy lên đầu cho bác dâu ở phía sau điều khiển. Người nhà bác ấy muốn trả thù nhưng không muốn hi sinh, ngồi một chỗ kích động mọi người, đẩy kẻ khác lên tiền tuyến hứng đạn, làm sao con phục? Con trai, con gái bác ấy đang ngồi đây... Vợ bác ấy cũng ngồi đây Nhà họ muốn trả thù cơ mà... Tại sao đùn trách nhiệm lên đầu đứa làm cháu như con? 

Khổng Tuyền chỉ vào mặt Đông Tuệ, Ngọc Hà: 

- Các người muốn trả thù cho bố ruột các người mà... Đứng ra nhận trách nhiệm đi chứ. Hèn như vậy làm sao tôi phục? Tôi không phục. Các người hô thù chung... Thù của Khổng gia... Đồng ý. Nào, chúng ta cùng vác kiếm xông lên. Tôi sát cánh với các người. Nhưng nhìn xem... Các người hô hào chính nghĩa rồi đẩy nhà tôi lên chịu chết trước, các người núp phía sau tiếp tục hô hào... 

- Đủ rồi. – Chú tư gầm lớn. – Tất cả cùng lên... Tất cả cùng tấn công Tô Dao. Tôi nhận trách nhiệm... 

Khổng Tuyền trợn mắt nhìn chú tư, nghiến răng, quăng cho nhà bác hai ánh mắt khinh bỉ, lục đục quay về chỗ, ngồi xuống. 

Khổng Tư quan sát sắc mặt từng người, ruột gan mát lạnh hả hê, tự hào về anh trai mình. 

Lời Khổng Tuyền như cái gai đâm vào lòng mọi người. 3 đứa con nhà chú tư không phục, liếc nhau ra hiệu. 4 người con nhà bác cả cùng vợ chồng họ cũng không ủng hộ. 

Mẹ cô vốn luôn nghe lời anh trai, giờ anh nói có lý như vậy mà bị bố và chú tư đàn áp, mẹ tức ra mặt. 

Bác cả không để lộ nhiều biểu cảm nhưng rõ ràng không hài lòng với hai 

đứa con nhà bác hai. Lẽ ra Đông Tuệ và Ngọc Hà phải đứng ra làm chủ, lên kế 

hoạch chi tiết để mọi người chỉ việc bàn bạc cho ý kiến, ra sức, góp tiền... 

Bác cả và các trưởng bối đứng phía sau chống đỡ, cùng chịu sóng to gió lón. 

Ấy thế mà mọi người ôm nhiệt huyết trả thù hừng hực tới đây lại bị dội 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận