Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

 

 

Hoắc Vỹ Thần sửng sốt mở to mắt kinh hãi, sau đó ánh mắt rơi xuống bàn tay Khổng Tư đang được Bá Hiên nắm, biểu cảm lập tức biến đổi. 

Gã sừng sộ đi tới muốn tách hai người ra. 

Bá Hiên buông tay Khổng Tư, xô mạnh khiến Hoắc Vỹ Thần lảo đảo lùi lại. Cậu rít lên: 

- Tránh xa Khổng Tư ra, đồ khốn. 

Hoắc Vỹ Thần một lần nữa kinh ngạc. 

Bá Hiên trong trí nhớ của gã rất dễ nói chuyện, lúc nào cũng tươi cười niềm nở, bộ dạng hung ác này nhìn không quen, khiến Hoắc Vỹ Thần e ngai. 

Gã kêu lên phẫn nộ: 

- Khổng Tư, anh đã làm gì sai? Em chặn số anh, đổi mật khẩu nhà, dọn đồ của anh ném bên ngoài rồi đi chơi với thằng kia cả ngày? Có phải tại anh không ở cạnh chăm sóc lúc em ốm nên... 

- Tôi ích kỷ vậy sao? – Khổng Tư ngắt lời. 

Xem ra Hoắc Vỹ Thần chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, quyết giấu đến cùng. 

- Vậy thì tại sao? Anh đã làm gì sai? 

- Anh nghĩ thuê phòng khách sạn với gái là đúng à? – Khổng Tư chua chát cười. 

Hoắc Vỹ Thần sửng sốt: 

- Em... Cái đó... 

Mắt gã đảo như rang lạc, tiến lên một bước khẩn khoản giải thích: 

- Không phải vậy đâu... Anh đưa bạn đến khách sạn, thuê phòng cho cô ấy rồi ra khỏi thành phố đi gặp đối tác. Anh thề... Anh chỉ thuê phòng, sau đó rời đi ngay. 

- Vậy sao? – Khổng Tư ghê tởm Hoắc Vỹ Thần, trái tim lạnh ngắt. – Người đó là bạn anh? 

- Phải. Tụi anh chỉ là bạn. Hôm nay cô ấy từ nước ngoài trở về... 

- Từ nước ngoài về, không về nhà, tới thuê phòng khách sạn làm gì? Ả 

tên gì? Nhà ở đâu? – Khổng Tư tức điên, rít lên. 

Hoắc Vỹ Thần á khẩu mất một lúc mới chống chế: 

- À... Cô ấy và người nhà có chút xích mích nên... 

Gã muốn che đậy đến cùng. 

Khổng Tư hoàn toàn chết tâm. 

Bạn cơ đấy. 

Nghĩ cô là đồ ngu, xoay cô như con bò. 

Chắc không phải lần đầu Hoắc Vỹ Thần thuê khách sạn ngủ với gái đâu. 

Nói dối trơn tru thế cơ mà. Nào là đi gặp đối tác, không ở thành phố, cách 70 km không về được... Nào là bạn bè, thuê khách sạn hộ. 

Thuê hộ mà ném chìa khoá xe cho người đỗ xe? 

Thế đứa con gái kia không tự thuê được khách sạn? 

Nó xích mích với người nhà nên không về sao? Vậy tức là người thành 

phố này. 

Xem ra Khổng Tư bị cắm sừng từ lâu rồi. 

Bá Hiên nổi cơn thịnh nộ, quát lớn: 

- Đừng nói dối quanh co. Bạn gì mà ôm hôn thắm thiết giữa sân bay như 

mày? Chính mắt tao nhìn thấy... 

Hoắc Vỹ Thần hoảng, cao giọng: 

- Không phải... Khổng Tư, em đừng nghe cậu ta nói bừa. Cậu ta muốn chia rẽ chúng ta nên đặt điều dối trá. Cậu ta thích em, không muốn anh ở bên cạnh em. 

nói: 

- Tao... 

Bá Hiến gầm lên nhưng Khổng Tư đưa tay chặn lại, không cho cậu 

- Hoắc Vỹ Thần, anh có hôn cô gái kia ở sân bay không? 

- Không hề... - Hoắc Vỹ Thần đưa tay lên. – Anh thề, anh không hề hôn cô ta, chỉ ra sân bay đón. Anh đưa cô ấy tới khách sạn thuê phòng rồi đi ngay. Nếu anh nói dối, lập tức bị sét đánh chết. 

Bá Hiên không còn gì để nói, mặt đỏ tía tai chỉ vào Hoắc Vỹ Thần. 

Khổng Tư nhìn chăm chăm bạn trai 3 năm của mình, tỉnh ngộ. 

Đàn ông có thể bỉ ổi, vô sỉ, bất chấp đến mức này sao? 

Lừa dối bạn gái, bị bắt gặp thì lấy cái chết ra thề để lấp liếm. 

Một kẻ như vậy, sao cô yêu được tới 3 năm? 

Hoá ra tất cả lời ngọt ngào yêu thương của gã từ trước đến nay chỉ là giả dối, nói cho sướng mồm, lấy sự tin tưởng của cô rồi lợi dụng lòng tin đó để phản bội. 

Thấy Khổng Tư im lặng, Hoắc Vỹ Thần nôn nóng: 

- Khổng Tư, chẳng lẽ em không tin anh? Anh chỉ có mình em... Anh không ôm ai, không hôn ai ngoài em. Bá Hiên nói dối. Cậu ta muốn chia rẽ chúng ta. Khổng Tư, Bá Hiên thích em từ lâu rồi. Giờ cậu ta vừa về nước đã đặt điều cho anh. Em tin được sao? 

- Phải. 

- Cái gì? Em... có ý gì? 

- Tôi tin Bá Hiên. – Khổng Tư tuyên bố, giọng rung phần nộ. 

- Em... thà tin cậu ta chứ không tin anh. Anh là bạn trai em, là người em yêu... 

- Anh đã từng là bạn trai tôi, đã từng là người tôi yêu. - Khổng Tư nhấn mạnh chữ “đã từng”. – Giờ không phải nữa. Mời anh về cho. 

Hoắc Vỹ Thần há hốc miệng, ánh mắt chao đảo, biểu tình đờ đẫn. 

Gã không thể chấp nhận được chuyện chia tay. 

- Anh không về... Anh không phản bội em, vì cái gì phải chịu oan ức này. Khổng Tư, anh không hôn ai cả, không ngủ với ai hết... Anh tuyệt đối chung thuỷ với em. 

Thật không còn gì để nói. 

Bá Hiên rút điện thoại ra nhưng Khổng Tư nhanh tay tước lấy không cho 

cậu show bằng chứng. 

Tu. 

Cô chém đinh chặt sắt: 

- Tôi với Bá Hiến quen nhau từ mẫu giáo. Tôi tin cậu ấy. 

Hoắc Vỹ Thần há hốc miệng, á khẩu, nhìn từ Bá Hiên sang Khổng 

Bá Hiên cười gắn, trừng mắt: 

- Tao ở nước ngoài cả năm không về, đừng có nhìn tao như thể gian tình bắn pháo hoa sau lưng. Đã ăn cướp còn la làng. Chính mình phản bội, cắm sừng bạn gái còn giả bộ thanh cao, ngậm máu phun người. Lương tâm mày bị chó tha rồi à? 

Khổng Tư không muốn phí lời với Hoắc Vỹ Thần: 

- Chia tay, đường ai nấy đi. Đừng làm phiền tôi nữa. 

Hoắc Vỹ Thần đứng như trời trồng nhìn Khổng Tư ẩn mật khẩu, kéo Bá Hiện vào nhà. 

Cô sập cửa, đi thẳng tới sofa ngồi thần người, ruột gan tim phổi đều đau 

tức khó chịu. 

Thì ra Hoắc Vỹ Thần là người như vậy. 

Hôn lưỡi ở sân bay mà thề sống thề chết. Nếu cô không tận mắt nhìn 

thấy, giờ nghe Hoắc Vỹ Thần chối bay chối biến, thề nọ thề kia có phải cô đã 

nghi cho Bá Hiên rồi không. 

Khổng Tư thực sự muốn khóc nhưng không khóc lên được. 

3 năm thanh xuân lãng phí bên cạnh một thằng khốn dối trá. 

Bao nhiêu lần Hoắc Vỹ Thần đi gặp “đối tác” là đi đâu? 

Một tháng gã “ra khỏi thành phố” ít nhất 2 lần là đi đâu? 

Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, thất vọng nối tiếp thất vọng như sóng xô 

khiến bức tường tin tưởng sụp đổ. Tình yêu bị đè nát vụn, lòng tự trọng bị 

tổn thương... 

Khổng Tư không biết suốt hơn 3 năm yêu đương, lời nào của Hoắc Vỹ 

Thần là thật. 

hỏi: 

Mà giờ cũng chẳng quan trọng nữa rồi. 

Bá Hiên rót nước lạnh mang ra cho cô, ngồi xuống bên cạnh bức xúc 

- Sao cậu không để mình vạch trần thằng khốn đó? Đập bằng chứng vào 

mặt nó... 

- Không đập bằng chứng gã mới cố cãi, lộ bộ mặt thật. Cứ lưu bằng chứng ở đó, nếu gã tiếp tục dây dưa, tung ra cho gã bề mặt. 

- Có lý. 

Khổng Tư uống hết cốc nước lạnh, trượt người xuống sofa, vô lực. Bá Hiền thở dài: 

- Đêm nay mình ở lại với cậu nhé. 

-Ừ. 

Trước kia cô sẽ không đồng ý. Dù Bá Hiến là gay nhưng vẫn là đàn ông, cô phải giữ khoảng cách tối thiểu. Nhưng giờ chẳng quan trọng. Có cậu bên cạnh, không sợ Hoắc Vỹ Thần nửa đêm đập cửa dây dưa. 

Tình trạng rối loạn ham muốn ngày càng tệ. 

Chỉ ba ngày sau, Khổng Tư không chịu nổi sự dẫn vặt thôi thúc dưới hạ thân, chạy tới bệnh viện tìm bác sĩ Nhậm: 

- Bác sĩ, làm ơn cho em thuốc ức chế... Em không chịu được. Cả ngày bị hành hạ, đêm mất ngủ, làm việc không tập trung. Thậm chí ăn cơm, đi đường, bị sếp mắng... ham muốn cũng không giảm. 

- Khổng Tư... Thuốc ức chế không phải cách giải quyết. Tôi không muốn kê cho cô vì từng có bệnh nhân nữ bị như cô, dùng thuốc ức chế một thời gian, sau này khỏi rối loạn thì không mang thai được, chạy chữa khắp nơi, khóc lóc tới tìm tôi bắt đền... 

- Bác sĩ... - Khổng Tư năn nỉ cầu khẩn. – Em sẽ không bắt đền đâu. Anh kê cho em mấy liều thôi... 

- Bạn trai cô đâu? 

Khổng Tư nghẹn lời, cúi đầu. 

 

Bác sĩ Nhậm ngạc nhiên: 

- Nhanh như vậy đã chia tay? 

- Vâng... Gã... cắm sừng em... 

Bác sĩ Nhậm thở dài nhẹ nhõm: 

- May chưa... May mà phát hiện đúng lúc, nếu không 

Nếu không trao thân cho gã rồi, mọi chuyện sẽ vô cùng oái oăm. Khổng Tư rung đùi bần bật. 

Bác sĩ Nhậm rút giấy ra kê thuốc. Đang kê giở thì ngẩng lên: 

- Thực ra còn một cách có thể giải quyết chuyện này. 

Khổng Tư ngồi thẳng người: 

- Cách gì ạ? 

- Quan hệ với người bị bệnh giống cô. 

Khổng Tư sửng sốt mở to mắt, toàn thân cứng đờ, không biết phải nói 

Bác sĩ Nhậm thấy cô như vậy, tiếp tục kê thuốc: 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận