Lăng Việt đưa cô tới nhà hàng ăn tối.
Vẻ ngoài đáng sợ, khí chất âm trầm lạnh lẽo, ánh mắt đen kịt nặng lệ khí của Lăng Việt khiến người trong nhà hàng e sợ.
Thế nhưng từng hành động cử chỉ khi ngồi vào bàn đều thể hiện hắn là người có học thức, thuộc tầng lớp trên, được giáo dục bài bản, không phải loại giàu sỏi học đòi làm sang.
Khổng Tư không nhịn được tò mò, thì thầm hỏi:
- Anh làm nghề gì?
- Mỗi thứ một chút. – Lăng Việt nhếch mép, gần giống như cười, cũng có vẻ trào phúng. – Bất động sản, xây dựng nhỏ, du lịch, web phim...
Khổng Tư sửng sốt:
- Web phim? Trang nào? Em có biết không?
Lăng Việt không trả lời, ánh mắt loé lên tia sáng cợt nhả.
À...
Khổng Tư trợn mắt, đảo một vòng.
Web phim người lớn hả?
Chài ơi...
Vãi thặc!
Rồi mấy hôm cô tìm phim con heo xem, không khéo chui vào trang mà Lăng Việt sở hữu.
Thật xấu hổ!
Khổng Tư cúi đầu ăn, không hỏi nữa.
Lăng Việt rót rượu cho cô, giọng trầm pha lẫn trêu chọc:
- Lát đưa em đến quán bar...
- A... Được. Chỗ nào lịch sự một chút.
- Um...
Tiếng “ừm” trầm rung từ tính, gợi tình kinh khủng. Khổng Tư nghe mà
mặt đỏ tim đập.
Cô uống hơi nhiều rượu, khi họ tới bar, cô đã lâng lâng say.
Quán bar này là bar tình yêu, rất tối. Ngoài quầy bar đèn đóm sáng sủa,
những góc khác đều tối om. Ghế là loại sofa chữ C chỉ dành cho hai người.
Các cặp đôi dính sát vào nhau trên ghế, ôm ấp, hôn môi, thậm chí sờ soạng
linh tinh.
Khổng Tư không nhìn rõ, mặt đỏ tim đập theo Lăng Việt tới một bàn ở
tít trong góc xa, nơi tối tăm kín đáo nhất.
Hắn định làm gì với vị trí này?
Lăng Việt điềm nhiên ngồi xuống trong khi Khổng Tư căng thẳng, không
dám ngồi.
Tiếng cười trầm trêu ghẹo vang lên:
- Không phải muốn đi bar sao?
- Nhưng chỗ này...
- Đừng sợ, anh không làm gì đâu.
Lăng Việt nằm tay Khổng Tư kéo xuống.
Cô ngã lên đùi hắn, bị hắn ôm eo, kéo sát vào người.
Phục vụ bưng khay đựng rượu và đá tới, Khổng Tư xấu hổ muốn ngồi xuống ghế nhưng Lăng Việt không cho, ôm càng chặt, kề môi vào má cô:
- Không sao đâu... Mọi người đều như vậy...
Phục vụ đặt khay rượu xuống, chúc họ vui vẻ rồi đi, nhìn cũng không nhìn nửa cái.
Tim Khổng Tư đập thình thịch trong ngực.
Ở các bàn xung quanh, các cặp đôi quấn lấy nhau, thậm chí nghe được tiếng hôn môi chụt chụt nho nhỏ. Khổng Tư không nhìn thấy mặt họ, chỉ thấy hai cái bóng.
cô.
Nơi này quá mức hương diễm, Lăng Việt không định...
Vừa nghĩ đến đó thì một bàn tay Lăng Việt đã luồn vào váy, sờ đùi
- Đừng.
Khổng Tư hết hồn, nắm tay hắn ngăn lại, vặn vẹo cố trượt xuống.
Lăng Việt cưỡng chế ôm, kéo cô xoạc chân khoá ngồi lên đùi, siết eo lưng không cho thoát. Lực rất mạnh không cho phép chống cự nhưng giọng dụ dỗ mê hoặc:
- Ngoan... Không ai thấy mà... Họ đều đang mải mê làm việc riêng... Em xem, mình có thấy mặt họ đâu. Góc này tối nhất trong quán...
Khổng Tư giấy không lại, bị hắn ôm dán vào người.
Sẵn men rượu, hạ thân cô rục rịch khó chịu.
Lăng Việt vuốt ve eo lưng cô, hít hà hương thơm trên tóc, hôn má, từng bước dụ dỗ Khổng Tư ngoan ngoãn ngồi im.
Người cô nóng bừng như dí lửa, hơi thở gấp gáp, tim đập thình thịch nửa sợ hãi, nửa hưng phấn.
Xung quanh đầy người, dù thân thể họ được che bớt bởi thành sofa cao và chiếc bàn phía trước nhưng động tác quá mức phóng túng khiến cô lo sợ. Lỡ có người tự nhiên đi tới thì sao?
thân?
Lỡ điện đột nhiên bật sáng, cảnh sát tràn vào kiểm tra giấy tờ tuỳ
Khổng Tư lo ngược lo xuôi, liếc xung quanh.
Ba phía tối om.
Ngồi từ đây nhìn quầy bar cũng xa tít, ánh sáng mờ ảo.
Lăng Việt không để cô có thời gian thích ứng, một tay trượt xuống vuốt ve đùi, nhè nhẹ bóp mông cô.
- Đừng... - Khổng Tư xấu hổ, nỉ non thì thầm.
Lăng Việt hít hà khe khẽ, dụi mặt vào cổ cô gặm gặm. Từng cái hôn vụn vặt mềm mại rơi lên má, mũi, mắt... Môi hắn tìm đến môi cô, mút mát trêu đùa hai cánh môi.
Hơi thở nam tính thoang thoảng mùi rượu vang khiến trái tim Khổng Tư khẽ rung động, đập từng nhịp thình thịch, thình thịch gấp gáp. Lồng ngực trào lên cảm giác nôn nao khó tả.
Cô hồi hộp, mong chờ những động tác khác của Lăng Việt, đồng thời lo sợ người xung quanh nhìn thấy.
Địa điểm quá mức phóng túng kích thích dục vọng bùng cháy dữ dội. Vách động giãn nở mấp máy, mật dịch tiết ra ươn ướt.
Lăng Việt cố tình cọ củ khoai đã hơi cứng vào mu và bụng dưới cô, khiến Khổng Tư hít khí, thở dốc không ngừng.
Hắn hôn nhẹ, cắm mút, chà xát đôi môi ấm áp vào môi cô.
Mềm... ngọt ngào, mơn mơn rung động không kém những nụ hôn lưỡi ướt át nồng cháy.
Lăng Việt giống như khám phá ra trò chơi mới, tay sờ soạng, hạ thân chà nhè nhẹ, môi vờn cánh môi, liếm mút rất từ tốn. Khổng Tư bị cuốn theo, ôm cổ ngoan ngoãn như chó con, phối hợp cùng hắn.
Khao khát từ từ dâng lên, tích tụ, bứt rứt khó chịu. Mật dịch chảy ra mỗi lúc một nhiều, thấm ướt đũng quần lót.
Hai cánh môi Khổng Tư sưng lên, tê tê vì bị mút mát quá lâu.
Lăng Việt nhấc cô xuống, để ngồi tựa lưng vào thành sofa, vừa ngấu nghiến hôn, luồn lưỡi vào miệng cô khuấy đảo vừa mò mẫm sờ đùi. Tay còn lại ôm lưng cô, mấy ngón tay thon dài vòng về phía trước một chút, sờ bên sườn ngực mềm mềm.
- Ưm... đừng.
Khổng Tư liếc xung quanh, thở dốc, bị hắn đè nằm lên thành sofa.
Bàn tay hư hỏng miết da đùi mịn màng vài lượt rồi úp lên mu, sờ hạt lê. Thấy cô đã ướt sũng, hắn thì thầm trêu chọc:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!