Khổng Tư tắm xong trước Lăng Việt, ra ngoài nhặt điện thoại lên thì thấy mấy chục tin nhắn của Bá Hiên. Cậu gửi một loạt icon tức giận bóp cổ các kiểu, nhắn tía lia một tràng nghi ngờ Lăng Việt và Bàng Tô Tô.
Sau đó không thấy Khổng Tư nhắn lại, Bá Hiên có gọi vài cuộc, rồi lại nhắn tin.
[Chó con, đâu rồi? Đừng nói đang cãi nhau với lão Lăng khọm nhé?] [Sao lâu thế? Cãi xong chưa?]
[Có phải hắn với Bàng Tô Tô loằng ngoằng không? Chia tay luôn...]
[Chó con, có cần lão nương đến tiếp ứng không?]
[Tên khốn kia không đánh nhà ngươi đấy chứ?]
[Trời ơi, rốt cuộc có chuyện gì? Sao không nhắn lại? Sốt ruột chết lão nương rồi...]
lên.]
[Ta đang đến.]
Tin nhắn cuối cùng gửi cách đây 10 phút.
Khổng Tư vội vàng nhắn lại:
[Đừng đến. Không có chuyện gì đâu. Đến chỉ khiến mọi thứ rối tinh
Bá Hiện đang cầm điện thoại, nhắn lại ngay.
Bá Hiên: [Làm gì mà lâu thế?]
Khổng Tư: [Làm tình.
Bá Hiên: [Con mẹ nó... Chó chết! Làm lão nương lo phọt cả kít...] Bá Hiên: [Xảy ra chuyện gì? Sao Lăng Việt lại đi với Bàng Tô Tô?] Khổng Tư: [Lằng nhằng lắm. Mai đến công ty nói. Giờ không tiện.
Lăng Việt ra khỏi nhà tắm trong tình trạng hông quấn khăn. Khổng Tư vội vàng nhắn tiếp.
Khổng Tư: [Hắn xong rồi, có gì để lúc khác nói nhé.
Bá Hiên: [Không sao thật chứ.]
Khổng Tư đang gõ chữ “không” chưa kịp gõ chữ “sao” thì điện thoại bị giật khỏi tay.
Cô sửng sốt ngẩng lên.
Lăng Việt âm trầm liếc khung chat, thấy tên Bá Hiên chình ình lập tức sa sầm nét mặt, mắt toé lửa, khó chịu tắt màn hình quẳng xuống sofa.
Hắn chưa bao giờ giật điện thoại khỏi tay Khổng Tư như vậy. Có hôm cô nhắn tin với Bá Hiên, hắn còn kéo cô ngồi lên lòng để xem cùng, cười khẩy khinh thường Bá Hiên chém gió toàn mỹ phẩm, trang sức, quần áo...
Giờ hắn làm căng, liệu có phải Bàng Tô Tô đã châm ngòi cái gì? Hay cô nghi ngờ hắn nên hắn dằn mặt bằng cách này? Hắn đang ngầm tuyên bố không tin tưởng Bá Hiên, cấm cô nhắn tin nhiều với cậu.
Bình thường về nhà hắn không mấy khi sờ vào điện thoại, không bao giờ nhắn tin cho bạn bè. Có chuyện gì toàn là cấp dưới hoặc bạn gọi đến, hẳn nghe mấy phút rồi cúp máy ném điện thoại sang một bên. Hắn không thường lướt mạng xem vớ vẩn vì còn mải gõ truyện. Dừng gõ thì giải trí bằng việc đọc sách.
Khổng Tư không cần nhòm ngó ghen tuông, để ý xem có phụ nữ gọi điện nhắn tin cho hắn không.
Hắn như vậy, cô suốt ngày nhắn tin cho Bá Hiện là không biết điều, không tương xứng. Giờ hắn quản, Khổng Tư há miệng mắc quai, không dám ho he nửa lời, cúi đầu bất mãn.
chết.
Nếu cô cãi, Lăng Việt mang điện thoại ra nhắn tin cho gái, chắc cô tức
Cô không nói gì, Lăng Việt cũng không nói, đủng đỉnh đi về phòng lấy quần áo mặc.
Cô liếc điện thoại trên sofa, muốn lén lấy nhắn thêm một tin nữa nhưng cuối cùng không dám, vào bếp hâm lại đồ ăn.
Bữa tối diễn ra trong không khí giương cung bạt kiếm.
Lần này Lăng Việt không chiến tranh lạnh mà chiến tranh nóng. Hắn không thờ ơ lờ cô đi như lần trước, ngược lại biểu cảm rất khủng bố, vừa dữ tợn vừa khó chịu ra mặt.
Khổng Tư cũng bực vì hắn đi gặp “tình cũ” Bàng Tô Tô, chắc đã nghe a nói hươu nói vượn, trở về hung dữ với cô, càng nghĩ càng tức nên không thèm nói chuyện.
Chắc Bàng Tô Tô kể chuyện ở công ty cô và Bá Hiện thân thiết, muốn Lăng Việt chia tay cô để ả nhảy vào chấm mút chứ gì...
Càng suy đoán càng thấy có lý.
Vì Bàng Tô Tô nói linh tinh nên Lăng Việt tức điên, về đến nơi cũng không thèm lên nhà, ngồi ở ghế đá hút thuốc. Sau đó hắn hành động thô lỗ khác thường, tức giận vì cô đã thân với Bá Hiện còn nghi ngờ hắn đủ
đường.
Hắn không biết Bá Hiến là gay. Mà nếu cậu không phải gay, Khổng Tư cũng chẳng có ham muốn xác thịt với cậu. Lăng Việt là người đàn ông đầu tiên của cô, là người duy nhất cô thèm muốn mỗi khi cơn khát tình hành hạ.
Khổng Tư lại không thể nói cho hắn biết những chuyện đó, thành ra hắn cứ ghen vô ích với Bá Hiên.
Suốt bữa ăn, cô chờ hắn chất vấn đề đoán xem Bàng Tô Tô đã nói gì nhưng hắn không hé răng, cô không có cơ hội hỏi vì sao hắn và Bàng Tô Tô ở cùng một chỗ.
Ăn cơm, dọn dẹp xong đã hơn 10 giờ, Khổng Tư cầm điện thoại về
phòng.
Lăng Việt năm sẵn trên giường đọc sách.
Hôm nay hắn không gõ truyện, cũng chẳng làm việc, dùng ánh mắt âm
trầm đen đặc nhìn theo từng hành động của cô.
Khổng Tư không thèm nhìn lại, bôi kem dưỡng da rồi lên giường, mở
điện thoại ra.
Bá Hiên lại nhắn một loạt tin. Cô để im lặng, kéo lên đọc. Nhưng chưa
kịp kéo hết, điện thoại đã bay vèo khỏi tay, rơi xuống giường.
Lăng Việt hất nó ra khỏi tay cô, trừng mắt dữ tợn:
- Đi ngủ.
- Em nhắn mấy tin thôi...
Khổng Tư nhăn nhó, muốn nhặt lại điện thoại.
- Đi ngủ.
Lăng Việt quát lớn, ôm ngang hông cô, kéo tuột vào ngực, vung tay tắt
điện, ném cuốn sách xuống.
Khổng Tư vừa sợ vừa tức, kêu lên:
- Một tin thôi... Không nhắn lại, Bá Hiện lo...
- Cấm nhắc tên thẳng đó. – Lăng Việt rít lên, ghì chặt cô không cho động đậy.
Khổng Tư ức chế kinh khủng, vùng vẫy muốn lấy điện thoại:
- Em... cho anh xem... Có giấu giếm chút nào đâu.
Lăng Việt không thèm đáp, vung chân đá điện thoại của cô bay xuống đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!