Đại điều hùng hồn kề sát mặt, quần lót tụt xuống đến đâu, Khổng Tư rê môi dọc thân điều đến đó. Dâm cảnh kích thích khủng khiếp khiến Lăng Việt không nhịn nổi, cọ thân điều vào mặt Khổng Tư.
Cô nằm lấy nó, tuốt lên xuống, liếm dọc thân, há miệng ngậm đầu năm mút mạnh.
Lăng Việt hít hà, cố chịu đựng.
Nhưng khi Khổng Tư nuốt sâu gậy, hắn không chịu nổi, nhào vào vật cô xuống giường, giật quần lót ra. Hắn bốc cô nằm lên người mình tạo thành tư thế 69, há miệng ngoạm đoá hoa đã nhầy nhụa nước, mút chùn chụt, nuốt hết dâm dịch xuống.
- A...
Khổng Tư sướng tê tái toàn thân, rên rỉ xóc mạnh, vờn hai hòn bi, nhét gậy của Lăng Việt vào miệng liếm mút, nuốt thật sâu.
Lưỡi hắn như có ma thuật, lia ngang hạt lê tạo thành dòng điện khoái cảm mê mẩn. Khổng Tư vô thức bắt chước theo, vừa phun nuốt vừa lia lưỡi kích thích đại điểu, tay phối hợp xóc nhịp nhàng. Hắn mút hết dâm thuỷ, cô cũng hút dịch tiết của hắn, thọc lưỡi ngoáy tròn lỗ trên đầu gậy, đá lưỡi xung quanh đầu nấm.
Hắn luồn lưỡi vào đâm rút tình cốc, sục sạo liếm láp mị thịt bên trong. Cô nuốt sâu chày thịt vào cuống họng, ra sức phun nuốt nhanh, muốn xóc cho hắn bắn ra. Cây chày khủng bố khẽ giật giật trong miệng.
Lăng Việt thọc hai ngón tay vào tình cốc, đâm chọc liên hồi, móc lên trên ấn mạnh.
- Không... - Khổng Tư nhả chày rên rỉ.
Dâm dịch tứa ra ướt sũng tay hắn.
Cô muốn hắn dập, thúc, đâm.
Cô nhấc người lên. Lăng Việt không nghe, ghì chặt mông ấn xuống. Miệng hắn há lớn ngoạm hạt lê và hai mép thịt, vừa mút vừa đá lưỡi nhanh như máy.
- Ưm... a... Sướng quá... - Khổng Tư rên rỉ, hông vô tức lượn sóng muốn chà hạt lê vào lưỡi Lăng Việt.
Hắn bóp mông cô, đầu lưỡi linh hoạt đá đưa không ngừng nghỉ. Khổng Tư đầu hàng chịu thua, nỉ non cầu xin:
- Làm đi anh... Chơi em... Chịch em đi...
- Anh quan trọng hay Bá Hiến quan trọng?
- Anh. .. A... Anh...
Lăng Việt cắn hạt lê, khẽ nhay:
- Á... Đừng mà...
Khổng Tư sướng không chịu nổi, mông đùi run rẩy.
Lăng Việt vật ngửa cô ra, mở tủ đầu giường lấy máy rung cầm tay bật lên, thô bạo dí vào hạt lê.
hét:
Máy ù ù chạy, hạt lê rung bần bật, Khổng Tư chịu không nổi vùng dậy
- Không... Không cần... Chịch em đi... Mau...
Mật dịch ồ ạt chảy ra, cửa mình mấp máy đóng mở, tình cốc giãn cực đại đau kinh khủng.
Lăng Việt ác ý dí chặt, bật nấc hai.
- Á...
Khổng Tư hét lớn, vật vã giãy giụa đẩy tay Lăng Việt, co người trốn. Hắn
không để cô được như ý, chồm người đè lên tách rộng háng, ấn đầu rung vào
hạt lê.
***
- Không... Tha cho em... Không cần nữa... em đi...
- Cần anh hay cần Bá Hiên? – Lăng Việt rít lên, lệ khí trong mắt muốn
phun ra ngoài, mặt hung ác.
- Cần anh... Chỉ cần anh mà...
Hắn dí mạnh hơn. Đầu rung kích thích hạt lê tê dại sướng không chịu
nổi, cực khoái ập tới, dâm thuỷ ồ ạt phun thành từng đợt, hạ thân Khổng Tư
rung bần bật, mắt trợn to, hai tay cấu chặt vai Lăng Việt.
- Um... um... um...
Cô rên như thủ động dục, mông ưỡn cao, mũi chân co quắp. Ga giường
bị dâm dịch tưới ướt rượt.
Lăng Việt ném máy rung, chồm lên lao chày thịt vào tình cốc.
- Á...
Khổng Tư vùng dậy, cắn vào vai Lăng Việt.
Chày nhồi đầy động thịt trống rỗng ngay lúc cực khoái đang đến, không
còn tê sướng nào đã hơi. Thoả mãn đến nỗi vách động bóp chặt kéo tuột
chày vào trong không cho rút ra.
sét.
Lăng Việt nghỉ hai giây, ghì lấy cô hùng hục thúc, rít lên:
- Từ nay có nhắn tin với Bá Hiên nữa không?
Khổng Tư lắc đầu lung tung, hai chân banh rộng đón những cú dập sấm
- Anh tốt hơn Bá Hiên...
- Um...
-
- Nói. – Hắn ra lệnh.
- Ưm... Anh... A... Anh tốt hơn.
- Còn gì nữa?
- Em muốn anh... - Khổng Tư ôm chặt lưng hắn, vuốt ve lên xuống, cảm nhận cơ bắp cứng cáp đang phát lực xuống hông. – Muốn anh... Chỉ muốn... mình anh...
Lăng Việt ngoạm môi cô, thọc lưỡi vào miệng khuấy đảo.
Đại điều húc đầu vào cửa tử cung, chà thân lên thịt huyệt non mềm, cò cưa giằng xé, vùi dập không thương tiếc. Va chạm bạch bạch, nước bắn tung toé dính lem nhem khắp mông đùi, hạ thân Lăng Việt đánh vào háng Khổng Tư khiến cô nảy tưng tưng. Đệm giường cọt kẹt nhún lên xuống điên đảo. Lăng Việt cuồng dại trút ghen tuông, giận dữ vào từng cú dập, nghiền nát Khổng Tư dưới thân; dày vò cô thất điên bát đảo.
Khổng Tư ngoài rên rỉ chỉ có thể run rẩy. Cực khoái qua đi, khoái cảm dâng trào theo từng cú thao lộng.
Ánh mắt rực lửa giận dữ thiêu đốt da mặt, khiến cô vừa xấu hổ vừa thoả mãn. Lăng Việt cắn môi cô, thì thầm:
- Em bỏ thuốc phiện vào đồ ăn.
- Dạ? – Khổng Tư đang ngây ngất trong bể dục, không hiểu.
- Em bỏ thuốc vào miệng...
Hắn hít hà trong cơn kích động, thè lưỡi liếm môi cô.
- Bỏ thuốc vào lỗ này... - Hắn dập một cú cực mạnh, cực sâu, đỉnh lên tận trên. – Biến anh thành con nghiện...
Khổng Tư tròn mắt nhìn hắn, tim nhói lên đau đớn êm dịu, rung động dữ dội kích thích tình cốc bóp chặt đại điều, mút mát không rời.
- Anh nghiện em... Lỗi của em...
Lăng Việt như phát rồ, vật sấp cô xuống, chồm lên lưng thúc phạch phạch, mắt trợn đỏ ngầu, miệng hít hà, hai tay bóp như muốn vặn gãy eo cô:
- Lỗi tại em... Đều tại em...
Khổng Tư quay đầu nhìn, cấu chặt ga giường, triệt để câm nín.
Từng lời Lăng Việt bóp nghẹn cổ cô, chém tim cô thành nghìn mảnh, nhét bản thân hắn vào trong rồi ghép lại lành lặn như chưa từng bị thương.
Cô nhìn hắn điên cuồng lồng lộn trên người mình, thân thể sướng phát điên, tâm lý sướng phát điên, mọi ngóc ngách được thoả mãn run rẩy. Cực khoái lại trào dâng như sóng thần, dìm cô xuống đáy sâu mê muội.
Lăng Việt lẩm bẩm như kẻ thần kinh:
- Nghiện em... Đều tại em... Hồ ly khốn kiếp. Dâm đãng... Lỗ thịt đầy thuốc phiện. Miệng bỏ đường... A... Tại em...
- Lăng Việt. – Khổng Tư khẽ gọi.
Hắn lập tức năm cắm, thô bạo hôn lên môi cô:
- Cấm nói chuyện với Bá Hiên bằng giọng mềm nhũn này... Cấm... Chỉ được phép gọi anh như thế, rõ chưa?
Xúc động trào từ ngực lên, hoá thành nước mắt rơm rớm trên mi. Giọng cô khàn đi:
- Lăng Việt...
- A...
Hắn hung tàn đâm chọc, bị kích thích vì khuôn mặt gợi dục và cách cô gọi tên hắn, mắt mờ đục mất tiêu cự. Hắn vừa chịch vừa rên rỉ trầm thấp.
- Lăng Việt...
- Câm miệng.
- Lăng Việt.
- Câm miệng. – Hắn gầm lên hung tợn. – Câm miệng... Đừng gọi nữa... Đừng gọi...
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!