Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc nói: "Tại phía Tây Hắc Thạch thành, có bốn vị cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong, đều là sự tồn tại cường đại có thể Kiếm Khai Tiên Môn."
"Hả?"
Liễu Mi Nhi kinh ngạc.
Tiểu sư thúc nghiêm túc như vậy, khẳng định là kẻ đến không có ý tốt, nét mặt của hai nữ tử trở nên khẩn trương.
Vẻ mặt Triệu Phi Yến ngưng trọng nói: "Tiểu sư thúc, bọn họ liên thủ thúc có thể trụ được hay không?"
Trên mặt Trần Mục mang theo nụ cười rất tự tin, khẳng định nói: "Bọn họ ngược lại là không có uy hiếp gì, nhưng mà Kiếm Tiên do bọn họ tiếp dẫn có lẽ sẽ khó giải quyết."
Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến trừng to đôi mắt xinh đẹp, Kiếm Tiên? Chuyện nguy hiểm như vậy thế mà không nói sớm.
"Tiểu sư thúc, sư tôn bảo ta về tu luyện sớm một chút." Liễu Mi Nhi muốn chạy trốn, không muốn bởi vì ham chơi mà đánh mất mạng nhỏ, nàng ta không dám ở lại Trần gia.
Triệu Phi Yến trầm giọng nói: "Tiểu sư thúc, chẳng lẽ thúc muốn giao đấu với Kiếm Tiên?"
Tiểu sư thúc biết chung quanh có uy hiếp lại không lựa chọn ra tay trước, chắc chắn là đang đợi Kiếm Tiên, Triệu Phi Yến tê cả da đầu, hành động này quả thực điên cuồng.
Trần Mục muốn gặp được Kiếm Tiên rất khó.
Chỉ có thể lợi dụng bọn họ triệu hoán cường giả Kiếm Tiên.
Nếu như đánh không thắng, hắn có thể thông qua thần hồn ấn ký lưu lại trong cơ thể đám người Xích Tuân, thông qua việc ảnh hưởng bọn họ khiến cho Tiên Môn sớm đóng lại.
Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc nói: "Giải quyết bọn họ cũng không thể giải quyết vấn đề, Kiếm Tiên sớm muộn cũng sẽ tới, nhân cơ hội này, để cho Tiên giới biết, Hắc Thạch thành cũng có sự tồn tại có thể chống lại Kiếm Tiên."
Biểu cảm của Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi đơ ra, bọn họ tê dại da đầu, nếu như Kiếm Tiên đến thật, tiểu sư thúc có thể trụ được sao? Đó chính là Kiếm Tiên đấy!
"Triệu sư tỷ, ngươi có đi hay không?"
"Ta tin tưởng tiểu sư thúc."
Triệu Phi Yến quyết định ở lại, Liễu Mi Nhi thở dài nói: "Các ngươi đều điên rồi."
Trần Mục không nói chuyện với bọn họ nữa mà ngồi trong đình viện điều chỉnh tinh khí thần, cả người hắn tràn ngập hỏa quang kim sắc, giống như thiên thần.
Triệu Phi Yên nhìn Trần Mục đang ngồi nghiêm chỉnh, cảm thấy cách hắn càng ngày càng xa, năm đó thời điểm nhìn thấy hắn vẫn còn là đứa trẻ ba tuổi, hiện tại đã chuẩn bị một mình đấu với Kiếm Tiên, cảm giác giống như đang nằm mơ.
"Ta phải viết phong di thư cho sư tôn và sư huynh." Liễu Mi Nhi quay về phòng, Triệu Phi Yến nhìn gương mặt tự tin của Trần Mục, không hiểu sao lại tin tưởng hắn.
Sáng sớm.
Đặc biệt yên tĩnh.
Mặt trời chiếu xuống Hắc Thạch thành.
Liễu Mi Nhi và Triệu Phi Yến nhìn Trần Mục đang nhắm mắt điều chỉnh trạng thái, hai người bọn họ một người đang chờ chết, một người đang đợi Kiếm Tiên xuống.
Trần Hạo và Tạ Nhã tỉnh dậy, hai người bọn họ đầu tiên là đến tổ trạch thăm hỏi Trần Thiên Nam.
Tạ Nhã cung kính nói: "Gia gia."
"Tốt tốt tốt." Trần Thiên Nam cười gật đầu, sau khi Trần Hạo thành gia, Trần gia sẽ càng ngày càng náo nhiệt.
Sau đó Trần Hạo cùng Tạ Nhã đi thăm Trần Uy và Từ Yến, Tạ Nhã sửa miệng gọi bọn họ là cha nương, gọi Trần Hi đại tỷ, gọi Trần Hãn tiểu đệ, Từ Yến kéo tay Tạ Nhã: "Nhã Nhã, nếu Trần Hạo dám ức hiếp ngươi, nói với nương, ta thay ngươi trừng trị hắn."
Trần Hạo gãi gãi đầu: "Nương, ta sẽ không ức hiếp sư tỷ, vả lại ta cũng không lợi hại bằng sư tỷ."
Từ Yến và Tạ Nhã đồng thời cười ra tiếng.
Thăm hỏi phụ mẫu và tỷ đệ xong, Trần Hạo dẫn Tạ Nhã tới viện tử của Trần Nghiêm, Trần Dĩnh và Trần Dao nhiệt tình nói: "Nhị ca, Tạ Nhã tỷ tỷ."
Tạ Nhã cũng nhiệt tình nói: "Dĩnh Dĩnh, Dao Dao, các ngươi thức dậy thật sớm."
Hai tỷ muội dậy sớm đang học tập.
Trần Nghiêm và Đường Uyển từ trong nhà bước ra, Tạ Nhã cung kính nói: "Nhị thúc, nhị thẩm."
Trần Nghiêm phu phụ cười gật đầu: "Hai người các ngươi mau ngồi đi, đúng lúc có cháo, cùng nhau ăn."
"Nhị ca, Tạ Nhã tỷ."
"Ta cũng tới ăn trực chén cháo."
Trần Mục đi vào đình viện, Yến Lang Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp ngọt ngào nói: "Tiểu thiếu gia, ta bưng cháo cho ngài."
"Lang Nguyệt tỷ, cảm ơn."
Trần Hạo vỗ nhẹ bả vai Trần Mục, vừa cười vừa nói: "Tam đệ, sau này chỉ chờ ngươi thành hôn."
"Không thành vấn đề."
Trần Mục cười gật đầu.
Đình viện sát vách vô cùng náo nhiệt.
Triệu Phi Yến và Liễu Mi Nhi trừng to đôi mắt xinh đẹp.
Liễu Mi Nhi hoảng sợ nói: "Tim tiểu sư thúc lớn thật đấy, bây giờ vẫn còn tâm tư húp cháo."
Triệu Phi Yến khẽ nhíu mày: "Tiểu sư thúc sẽ không phải là cố ý dọa chúng ta chứ?"
"Ta cảm thấy có khả năng."
Liễu Mi Nhi đột nhiên cười ra tiếng.
Bên ngoài tám trăm dặm, bọn người cường giả lão bối Xích Tuân vẫn đang chờ tin tức, cuối cùng bầu trời xuất hiện thanh văn, dù là Trần Mục ở Hắc Thạch thành cũng phát giác ra.
Yến Lang Nguyệt vừa bưng cháo nóng tới cho hắn, trên mặt Trần Mục nở nụ cười nói: "Mọi người ăn trước đi, ta ra ngoài có chút việc, rất nhanh liền trở lại."
"Ca ca, ca phải nhanh chút nha."
Trần Dĩnh ăn cháo thịt, giọng nói lanh lảnh.
Trần Mục biến mất trong chớp mắt, mọi người không để ý, vẫn đang vừa nói vừa cười trong đình viện.
"Là Kiếm Tiên đại nhân của Tây Huyền Động Thiên."
Bầu trời xuất hiện kiếm văn của Tây Huyền Động Thiên, đó là sự đáp lại của Kiếm Tiên Tiên giới dành cho bọn họ, bốn vị lão giả đồng thời xuất kiếm, kiếm quang rời núi rung đất, bầu trời rách ra, còn có kim quang rơi xuống.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!