Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Trần Nghiêm (FULL)

 

 "Hai ngươi quay về viện của ta đi." 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch biến mất trong nháy mắt. 

 "Ca ca." 

 Trần Dĩnh cười gọi. 

 Tiểu Thất cũng thích ôm bắp đùi của Trần Mục, trông đợi nói: "Ca ca, ta muốn ăn linh dược." 

 Sức mạnh của hai người bọn họ rất lớn, nếu như không phải Trần Mục có nhục thân siêu phàm, thì sẽ bị các nàng ôm lấy đi không nổi: "Chỗ này của ca ca có bánh ngọt do Phục Tiên tỷ tỷ làm, linh dược nào có ngon bằng bánh ngọt." 

 Trần Mục mỉm cười lấy hộp bánh ngọt ra. 

 Trần Dĩnh cười vỗ tay. 

 Ngay cả Trần Dao cũng buông kiếm xuống. 

 Tiểu Thất cũng tò mò nhìn qua. 

 Có rất nhiều bánh ngọt, hoàn toàn đủ cho bọn họ ăn, Trần Thiên Nam và Trần Nghiêm đều ăn bánh ngọt, tất cả mọi người đều khen ngợi Khương Phục Tiên, tán thưởng tài nấu nướng của nàng ta. 

 Khương Phục Tiên ở trong viện tử cách đó không xa, tất nhiên có thể nghe được lời trò chuyện của bọn họ, khuôn mặt không khỏi phiếm hồng, lúc chém giết Kiếm Tiên không kích động như bây giờ. 

 "Oa, ăn ngon thật." 

 "Sao ta cảm giác vẫn còn nóng nhỉ." 

 Trần Dĩnh ăn tơ vàng sầu riêng xốp giòn: "Phục Tiên tỷ tỷ thật xinh đẹp, lần trước tiếc quá, không thể chào hỏi tỷ ấy, thật muốn ôm Phục Tiên tỷ tỷ." 

 Trong mắt Trần Dao lóe lên ánh sáng: "Sau này muội cũng muốn trở thành sự tồn tại giống như Phục Tiên tỷ tỷ." 

 Trần Hãn hiếu kỳ nói: "Tam ca, Phục Tiên tỷ tỷ có gả đến Trần gia giống như Tạ Nhã tỷ tỷ không?" 

 "Đúng vậy, ca ca, ca phải mau chóng cưới Phục Tiên tỷ tỷ về nhà, như thế thì lúc nào muội cũng có thể ăn bánh ngọt tỷ ấy làm." Mặt mày Trần Dĩnh tràn đầy biểu cảm trông đợi. 

 Trần Mục không khỏi cười to: "Ca ca hiện tại một lòng luyện kiếm, chờ sau này đăng lâm tuyệt đỉnh lại suy nghĩ thêm." 

 Trần Hãn xúc động khích lệ, chân thành nói: "Tam ca, đệ muốn học tập theo ca." 

 Trần Mục vỗ vỗ bả vai Trần Hãn. 

 Lúc sau Trần Hạo và Tạ Nhã trở về Trần gia. 

 Bọn họ mang theo rất nhiều đặc sản của Huyền Kiếm tông. 

 Huynh đệ tỷ muội Trần gia tề tụ, Tạ Nhã chủ động đến nhà bếp giúp đỡ, hiện tại nàng ta coi bản thân mình là một phần tử của Trần gia, hiền lành dịu dàng, Từ Yến thường xuyên khen nàng ta ở trước mặt Đường Uyển. 

 "Nhã Nhã, ngươi và Hạo Nhi chuẩn bị lúc nào có con?" Từ Yến nhân cơ hội hỏi thăm. 

 Tạ Nhã đang rửa rau, đột nhiên nàng ta cứng đờ đỏ mặt trả lời: "Nương, bọn ta bận việc tu luyện, không có thời gian sinh con." 

 Từ Yến nhiệt tình nói: "Các ngươi có thể sinh con, ta đến chăm, các ngươi chỉ cần tu luyện." 

 Tạ Nhã không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể ừm một tiếng, Từ Yến cho là nàng ta đồng ý, cười không khép miệng lại được, Trần Hi và Yến Lang Nguyệt cũng cười theo ra tiếng. 

 Từ Yến trừng Trần Hi: "Con gái lớn, ngươi còn không biết xấu hổ mà cười, Tiết thẩm giới thiệu cho ta, Hành Châu thành có một thanh niên gọi là Nguyên Khúc rất không tệ, trông đẹp mắt, đọc đủ thứ thi thư, qua năm mới xong đi xem thử xem." 

 "Nương, ta không muốn gả ra ngoài." 

 Trần Hi bĩu môi, ngước đầu cao ngạo. 

 Từ Yến vội vàng giải thích nói: "Không có bảo ngươi gả đi, gia cảnh của Nguyên Khúc kia không tốt, nếu như ngươi vừa mắt có thể để hắn đến Trần gia ở rể." 

 "..." 

 Trần Hi hết đường lý sự, nam nhân mà nàng ta thích sao có thể ăn bám, có thể so ra kém Tiểu Mục nhưng cũng không thể kém quá xa. 

 Trong phòng bếp, trong đình viện đều rất náo nhiệt, Khương Phục Tiên thích bầu không khí như thế này. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch chạy đến bên người Khương Phục Tiên, hai bọn nó ngoan ngoãn ở bên cạnh nữ chủ nhân, biết được theo ai mới có tương lai sáng lạn. 

 Ban đêm. 

 Mọi người liên hoan tại tổ trạch. 

 Họp thường niên của Trần gia càng ngày càng náo nhiệt, Trần Mục đã trưởng thành, Trần Hạo cũng đã lập gia đình, còn lại tiểu bối cũng đang dần dần lớn lên, nháy mắt Trần gia phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. 

 Trong mắt Trần Thiên Nam hiện ra ánh lệ, trong mắt toàn là niềm vui sướng, nhìn Trần gia náo nhiệt rộn ràng, vẻ tự hào hiện rõ trên mặt. 

 Đêm giao thừa tràn ngập tiếng nói tiếng cười. 

 Hết bữa Trần Thiên Nam cùng đám người Trần Nghiêm ở trong đình viện tiếp tục nói chuyện phiếm, Trần Mục để bọn tiểu bối ra đường chơi, Trần Dĩnh thích nhất là vào thành đốt pháo, đám tiểu bối rất nhanh đều đi ra ngoài, thực lực của bọn họ rất mạnh, đám người Trần Thiên Nam xưa nay đều không lo lắng. 

 Trần Mục trở về ở bên vị hôn thê. 

 Đôi mắt Khương Phục Tiên ngưng lại, nghiêm túc nói: "Tiểu sư đệ, sao lại không ở bên người nhà nhiều hơn?" 

 Trên mặt Trần Mục mang theo nụ cười: "Sư tỷ, Dĩnh Dĩnh các nàng đã trưởng thành, hiện tại cũng không bám đệ, chúng ta ra ngoài thành thả hoa đăng." 

 "Đi thôi." 

 Khương Phục Tiên chậm rãi đứng dậy. 

 Tiểu Hắc và Tiểu Bạch bị để lại trong viện tử, hai bọn nó nhanh chóng chạy đến nơi khác đùa giỡn. 

 Bên vách núi cao nhất bên ngoài Hắc Thạch thành, Trần Mục và Khương Phục Tiên ngồi trên chăn lông mềm mại. 

 Ở nơi này có thể nhìn thấy Hắc Thạch thành đèn đuốc sáng ngời, nơi này phồn hoa hơn trước kia, đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng lại có đốt pháo. 

 Ngẫu nhiên có hoa đăng bay tới bầu trời đêm. 

 Trần Mục ôm vòng eo nhỏ nhắn của vị hôn thê, đỉnh núi rất yên tĩnh, bọn họ nhìn thành thị náo nhiệt, gió đêm thổi qua hai người giống như tình lữ yêu nhau tha thiết. 

 Lúc tiếng chuông gõ sang năm mới vang lên, pháo đốt cùng kêu, pháo hoa nở rộ, vô số hỏa đăng được thắp lên. 

 Bên trong Hắc Thạch thành rất náo nhiệt, Trần Mục và Khương Phục Tiên ở ngoài thành cùng thắp hoa đăng, hoa đăng xinh đẹp mang theo tâm nguyện của bọn họ bay lên bầu trời. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận