Một tuần sau, vì để tạo một bầu không khí vui vẻ riêng nên Sở Duật Phong quyết định đưa Dạ Vũ leo núi, đương nhiên là trong suốt đoạn đường đi anh sẽ cõng Dạ Vũ rồi.
“Em nghĩ… chúng ta đổi địa điểm khác đi.” Dạ Vũ tuy rất thích leo núi nhưng chân cô lại không cho phép, bác sĩ đã dặn dò đến khi nào đôi chân cô bình phục hẳn hoi mới có thể tham gia và những hoạt động mạnh, đặc biệt vị nữ bác sĩ còn nhấn mạnh vào ba từ cuối nhưng với một nghĩa khác. Dạ Vũ làm sao không hiểu được ý tứ sâu xa của bà ấy chứ, nhưng mà cô với Sở Duật Phong còn chưa tiến triển đến mức đó đâu.
Sở Duật Phong cũng quên mất việc này, nhưng anh chưa từng đi đến đây với Dạ Vũ bao giờ cả. “Vậy để anh cõng em là được rồi, đừng quên chồng em từng là một người đàn ông của thể thao.”
Hai chữ “đã từng” làm cho Dạ Vũ có chút lo ngại, vậy bây giờ anh không còn như thế nữa hả…
Sở Duật Phong cũng nhận ra sự nghi ngờ của vợ mình, anh ho khẽ rồi lên tiếng: “Em quên hai chữ đó đi, nói chung là anh sẽ đảm bảo mọi thứ thật ổn thỏa cho em.”
Dạ Vũ trừng mắt với Sở Duật Phong, sau đó cô mang túi xách ra ngoài.
“Khoan đã, hình như anh quên vài thứ, em đợi anh một phút.”
Dạ Vũ gật đầu, Sở Duật Phong có sự đồng ý của bà xã thì vội chạy lên lầu. Khi vừa đặt chúng vào túi thì di động của anh vang lên, là Will gọi đến.
“Alo Phong, đi leo núi với bọn tôi không?”
“Không, tôi có hẹn với Dạ Vũ rồi.”
Ở đầu dây bên kia khá ồn ào, Sở Duật Phong cũng nghe được vài giọng nói khá quen. Nói bọn họ là bạn thân cũng không hoàn toàn đúng, anh chỉ có mỗi Will là bạn thân, còn lại đều là xã giao thông qua sự giới thiệu của Will. Thỉnh thoảng rảnh rỗi thì anh sẽ nể mặt Will đi cùng, coi như là mở rộng mạng lưới giao tiếp đi.
“Kiều Phương vừa về nước nên bọn tôi định tổ chức tiệc tẩy trần cho cô ấy. Hay là rủ Dạ Vũ cùng đi đi?”
“Cậu thấy có đôi nào hẹn hò mà đi cùng với người khác không?”
Sở Duật Phong liên tục từ chối khiến cho Will ở đầu dây bên kia hận không thể tốc biến đến bên cạnh mà đánh bạn thân của mình. Hình như hôm nay anh mới ngộ ra được một điều: Sở Duật Phong từ lúc cưới Dạ Vũ thì chẳng muốn ra ngoài với anh nữa! Cái tên có vợ bỏ bạn này…
“Hôm khác tôi sẽ đi cùng cậu, bây giờ tôi với Dạ Vũ chuẩn bị khởi hành rồi.”
“Được được được, lần sau mà cậu từ chối nữa thì cậu biết tay tôi.”
Sở Duật Phong kết thúc cuộc điện thoại sau đó mang đồ xuống dưới lầu, Dạ Vũ nhìn thấy vẻ gấp gáp của anh thì lên tiếng hỏi: “Có việc gì à?”
“Không có, đi nào.”
Địa điểm mà Sử Duật Phong lựa chọn là một ngọn núi ở phía Tây của thành phố Thanh Giang, hoàng hôn lẫn bình minh được nhìn từ đỉnh núi sẽ trở nên vô cùng thơ mộng và hùng vĩ. Hơn nữa, dù đoạn đường có hơi dài nhưng nó không quá mức gồ ghề, nếu Dạ Vũ muốn thì cô vẫn có thể tự mình được. Đương nhiên chỉ là khi cô muốn thôi, chứ chắc chắn là anh sẽ cõng cô mà.
Đến nơi, Sở Duật Phong đậu xe rồi cùng Dạ Vũ chuẩn bị lên núi. Tuy nhiên khi nhìn thấy đoàn người trước mặt thì tâm trạng đang vui vẻ của anh cũng hoàn toàn biến mất.
Will ở từ xa thấy Sở Duật Phong cùng Dạ Vũ vội chạy lại, mỉm cười lên tiếng: “Hey cậu cũng đến đây à? Trùng hợp quá thế, bọn tôi cũng ở đây để leo núi.”
Những người khác nhìn thấy Sở Duật Phong đang nắm tay Dạ Vũ mới ngộ ra, có lẽ tin đồn gần đây về việc Sở gia cưng chiều con dâu như bảo bối là hoàn toàn đúng nhỉ? Không biết cô gái này có gì đặc biệt mà có thể nắm giữ được trái tim của người đàn ông này nhỉ?
Biết rõ mọi người tò mò nhìn mình nhưng cô vẫn gật đầu chào hỏi, dù sao thì đây cũng là bạn của Sở Duật Phong. Những người khác gật đầu, Dạ Vũ nghe mọi người đang bàn tán về mình cũng không bận tâm mấy.
“Tôi không biết mọi người ở đây.” Nếu không chắc chắn anh sẽ không đến chỗ này rồi.
Lúc này một cô gái bước từ trong đám người đi ra, lập tức ánh mắt của Dạ Vũ tập trung lên cô ta, linh cảm của phụ nữ kahwngr định với cô rằng cô gái này không hề đơn giản. Quả nhiên, một giây sau cô ta liền nở nụ cười rồi lên tiếng: “Phong, em không nghĩ là chúng ta trùng hợp đến mức chọn cùng một địa điểm đâu.”
“Ừ.”
Dạ Vũ len lén nhìn Sở Duật Phong, sau đó cô cấu vào lòng bàn tay anh. Sở Duật Phong cảm nhận được ánh mắt đầy nghi ngờ của vợ mình, anh chỉ cười rồi hỏi nhỏ cô: “Lát nữa anh sẽ kể cho em nghe.”
Cô gái nhìn Dạ Vũ, đôi mắt lộ rõ vẻ ganh tị nhưng vẫn phải cố gắng nở một nụ cười vui vẻ: “Xin chào, cô là vợ của Phong đúng không? Tôi tên là Kiều Phương, là bạn từ nhỏ của Phong và Will.”
“Tôi là Dạ Vũ, vợ của Sở Duật Phong.”
Một câu nói vỏn vẹn chín từ nhưng hoàn toàn hạ gục Kiều Phương, sắc mặt của cô ta hoàn toàn trầm xuống. Will đứng ở phía sau cũng cứng đờ lại, không ngờ Dạ Vũ lại có thể tung ra một đòn chí mạng như thế. Đương nhiên người vui vẻ nhất chính là Sở Duật Phong, anh cúi xuống hôn Dạ Vũ trước mặt mọi người.
Những người kia vô cùng ngưỡng mộ trước cặp vợ chồng này, càng ngạc nhiên hơn là vị Sở thiếu gia ngông cuồng này lại có thể bị thuần phục như thế. Quả nhiên có lẽ sau này họ phải đối xử tốt với Dạ Vũ rồi, biết đâu may mắn được nhờ cậy.
Kiều Phương cố gắng kiềm chế cơn thịnh nộ của mình, nụ cười cũng vì lời nói đó mà trở nên gượng gạo. Cô gái này nói như vậy là đang khoe mẽ bản thân được gả vào Sở gia đúng không?
“Vậy à, chúc mừng nhé. Đúng là trông hai người rất đẹp đôi.”
“Cảm ơn.”
Will nhận ra bầu không khí có chút không ổn bèn lên tiếng giải vây: “Hai người đi cùng bọn này luôn nhé, dù sao cũng cùng một điểm đến mà.”
“Không cần đâu, tôi muốn hẹn hò riêng.”
Kiều Phương nghe thế liền nói: “Càng đông càng vui mà, em nghĩ Dạ Vũ cũng không muốn đánh lẻ đâu đúng không?”
Dạ Vũ suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Được thôi.” Dù sao thì cũng đã đến đây rồi nên cô lười đổi địa điểm lắm, hơn nữa cô khá tò mò về cô gái giới thiệu mình là bạn từ nhỏ của chồng cô này. Chậc, vậy mà cô cứ tưởng anh chưa từng tiếp xúc với phái nữ cơ đấy!