Tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung về phía chàng thanh niên đang lắng lặng ngồi ở bên tay trái, gương mặt không hề có bất kỳ biểu hiện gì khác thường, chẳng qua chỉ mỉm cười, giống như mọi thứ chẳng có liên quan đến hắn.
Mặc dù mọi người tin rằng vị Ủy viên thường vụ trẻ tuổi đã sớm biết được phạm vi quản lý của mình, nhưng khi chân chính tuyên bố và xác nhận, vẫn có thể bình tĩnh như vậy, quả thật không phải bình thường.
Trong lòng mọi người tràn đầy cảm thán, ngược lại không biết trong lòng Giang Khương đang chửi cha mắng mẹ. Hôm qua, khi trưng cầu ý kiến của hắn, rõ ràng không nhắc đến ban Đan dược. Tại sao hôm nay lại xuất hiện ban này?
Nhưng lúc này, hắn cũng không còn cách nào, tổng không thể trực tiếp cãi lời Viện trưởng.
Lúc này, Giang Khương cũng chỉ có thể âm thầm xúc động. Viện trưởng và Lưu Mộc Dương quả nhiên đều là lão yêu lâu năm, căn bản không cho hắn cơ hội thoái thác. Nếu không, đã trực tiếp nói ra trong ngày hôm qua luôn rồi. Nếu nói ra, hắn sẽ mượn lấy cái ban này để đẩy ban Giáo dục và Đào tạo đi. Nếu không thì có thể loại được ban Ngoại giao hoặc ban Hậu cần.
Bây giờ, điều duy nhất mà hắn có thể làm là mỉm cười, sau đó mắng thầm trong lòng.
- Đối với đề tài thảo luận này, không biết các vị Ủy viên đang ngồi đây có ý kiến và đề nghị gì hay không?
Liêu Long Căn mỉm cười nhìn các vị Ủy viên Hội Đồng Viện đang có mặt.
Mấy vị Ủy viên đang ngồi, cho dù có ý kiến, cũng sẽ không nói ra. Nếu đã đem ra hội nghị mở rộng, trên căn bản đã được các vị Ủy viên thường vụ thảo luận xong xuôi hết. Những vị ủy viên thông thường nào có tư cách phản đối. Đừng nói là phân công cho Ủy viên thường vụ. Nếu là Ủy viên bình thường, mọi người cùng cấp bậc, vẫn có thể thảo luận lại một chút.
Dĩ nhiên, những đề nghị vô hại thì vẫn có thể nói ra.
Ví dụ như La Thiên Minh, cho dù là sư phụ của Giang Khương, nhưng vẫn có tư cách nêu ra ý kiến, làm nổi bật chế độ dân chủ của Hội Đồng Viện một chút.
- Trưởng ban Liêu, tôi có một số ý kiến. Thấy là La Thiên Minh, Liêu Long Căn gật đầu nói: - Được, mời La y sư nói.
- Viện trưởng Từ, Trưởng ban Lưu, Trưởng ban Liêu, liên quan đến việc phân công cho Ủy viên thường vụ, vốn tôi không có tư cách có ý kiến. Nhưng dù sao Giang Khương cũng là đệ tử của tôi, cho nên tôi muốn nói đôi câu.
Nghe La lão nói, tất cả mọi người ngồi ở đây đều mỉm cười. Lời này cũng chỉ có lão La lên tiếng mà thôi, những người khác đúng là không có tư cách.
- Mặc dù năng lực Giang Khương ở các lĩnh vực đều không tệ. Từ Đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh cho đến Ủy viên Hội Đồng Viện, Chủ tịch Hội đồng xử lý nguy cơ, trên căn bản không đều để xảy ra vấn đề gì lớn. Nhưng tuổi tác của nó vẫn còn quá nhỏ.
Nói đến đây, La y sư nhìn Liêu Long Căn, nói:
- Vừa rồi nghe Trưởng ban Liêu thông báo phạm vi phân công quản lý của Giang Khương, tôi cảm thấy có phải là đã quá nặng rồi hay không? Dù sao Giang Khương vẫn còn trẻ, kinh nghiệm còn chưa đủ. Có thể chờ nó ma luyện thêm vài năm, đến lúc đó mới áp cái thúng này. Nếu không, sợ rằng sẽ xảy ra vấn đề.
Giang Khương ngồi im nghe lời sư phụ nói, trong lòng cười khổ. Sư phụ của hắn đúng là đã dốc hết tâm lực, rào trước đón sau. Nếu thật sự hắn để xảy ra vấn đề ở một điểm nào đó, có thể dùng lý do tuổi tác còn nhỏ mà giảm bớt trách nhiệm.
Các ủy viên Hội Đồng Viện đều là những người dày dạn kinh nghiệm, mỉm cười nhìn La lão. Nếu người khác nói những lời này, đồng nghĩa với việc trở mặt với Giang Khương, nghỉ ngờ năng lực của hắn. Nhưng qua La Thiên Minh nói, rõ ràng là tán dương Giang Khương trước, sau đó tìm đường lui cho hắn. Vị sư phụ này đúng là tận hết trách nhiệm, không hề chừa lực trong việc nâng đỡ đệ tử mình.
Liêu Long Căn mỉm cười. Các vị Ủy viên thường vụ đã xác định qua, nào có chuyện sẽ thay đổi, lập tức nói:
- Ý kiến của La lão rất tốt, nhưng ông là thầy của Giang Khương, nhất định phải tin tưởng năng lực của cậu ấy. Thời gian này, biểu hiện của Giang Khương mọi người đều biết rõ. Hội Đồng Viện áp cho cậu ấy cái thúng này cũng đã suy tính đầy đủ. Cho nên, La y sư ông không cần lo lắng.
- Được rồi. Nếu các vị lãnh đạo đã suy tính đầy đủ, tôi không cần nói nhiều. Tôi đồng ý với ý kiến này.
La Thiên Minh biểu đạt sự đồng ý của mình. - Tất cả các vị đang ngồi ở đây có ý kiến và đề nghị gì nữa không?
Liêu Long Căn nhìn mọi người một vòng, thấy tất cả đều không có ý kiến, liền nhìn về phía các thành viên tham dự vòng ngoài:
- Trưởng ban Trương Minh, Trưởng ban Từ Mặc Phỉ, Chủ nhiệm Đào Khánh Mai, Chủ nhiệm Lý Phi Dương, các người đều là những người phụ trách cụ thể các phương diện này, đối với các hạng mục đã phân công cho Ủy viên Giang Khương, các người có ý kiến gì không?
- Không có. Chúng tôi hết sức hoan nghênh Ủy viên thường vụ Giang Khương. Sau này xin Ủy viên Giang nghiêm khắc giám sát và hướng dẫn.
Sau khi mọi người nói lời khách sáo xong, hội nghị thuận lợi tiến sang nội dung thảo luận thứ hai.
Sau khi bước ra khỏi phòng họp, Giang Khương cũng không được buông lỏng. Nếu đã được phân công quản lý, coi như người phụ trách mới nhậm chức, tất phải đi làm quen với các ban trong Thiên Y Viện.
Ngoại trừ người phụ trách chính các ban ra, Hội Đồng Viện còn có thành viên chủ quản lãnh vực tương ứng. Sau đó sẽ tổng hợp về cho Ủy viên thường vụ được phân công quản lý chính. Các ban mà Giang Khương được phân công, tổng cộng có ba vị Ủy viên Hội Đồng Viện chủ quản. Và Giang Khương sẽ trực tiếp quản lý ba vị thành viên Hội Đồng Viện này.
Ba vị thành viên Hội Đồng Viện, trong đó có y sư La Thiên Minh, mấy năm qua vẫn phụ trách ban Giáo dục và Đào tạo. Ban Ngoại giao và ban Hậu cần trước giờ đều do Chu Thế Dương quản lý. Hai vị Ủy viên thuộc quyền quản lý của Chu Thế Dương cũng đều vì việc Chu Thế Dương phản bội mà rơi ngựa. Cho nên, hai chủ quản của hai ban này đều là tân Ủy viên Hội Đồng Viện.
Chủ quản ban Ngoại giao là Ủy viên Vu Thiên Cốc, chủ quản ban Hậu cần là Ủy viên Tịch Ngọc Long, hai người đều là y sư nhị phẩm.
Nếu Ủy viên thường vụ muốn đi thị sát, dĩ nhiên ba vị Ủy viên thành viên này. phải đi cùng.
Phụ trách công việc dạy học cho các y sĩ Thiên Y Viện là Chủ nhiệm Đào. Khánh Mai. Bởi vì thành viên y sĩ của Thiên Y Viện tuyệt đại đa số thời gian đều là tự học hoặc có sư phụ chuyên môn riêng. Cho nên người của ban Giáo dục không nhiều. Cộng thêm y sư nhị phẩm Đào Khánh Mai, tổng cộng cũng chỉ bảy. tám người mà thôi.
Nhưng cấp bậc người đứng giảng dạy đều rất cao. Trong đó có một nửa là y sư nhị phẩm, còn lại là y sư tam phẩm.
Khi Giang Khương bước vào, chờ Đào Khánh Mai triệu tập tất cả các thành viên xong, tất cả thành viên của ban Giáo dục và Đào tạo đã chính thức gặp mặt.
- Các vị đồng nghiệp, căn cứ theo thông báo của Hội Đồng Viện, từ hôm nay trở đi, Ủy viên thường vụ Giang Khương sẽ chịu trách nhiệm quản lý chính ban chúng ta. Lão sư La Thiên Minh vẫn tiếp tục trợ giúp quản lý. Bây giờ mọi người hãy vỗ tay nhiệt liệt, hoan nghênh Ủy viên thường vụ Giang Khương phát biểu với chúng ta đôi lời.
Dưới cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Giang Khương khẽ mỉm cười nói:
- Thật vui khi có thể làm việc với tất cả mọi người sau này.
Ở ban Giáo dục và Đào tạo nửa tiếng, Giang Khương cùng với La Thiên Minh đến học viện đào tạo. Học viện đào tạo phức tạp hơn rất nhiều, chủ yếu phụ trách tất cả các vấn đề dạy dỗ và giáo dục các thành viên cấp y sĩ thực tập. Bởi vì số lượng y sĩ thực tập quá nhiều, trên căn bản sẽ có những giờ học tập trung. Ngoài ra còn phải sắp xếp những đợt thực tập, khảo hạch trên khắp mọi mặt cho các y sĩ. Vì thế, số lượng người giảng dạy ở học viện Đào tạo nhiều gấp mười lần, tổng cộng có bảy tám chục người.
Nhưng y sư cao cấp lại không nhiều. Trừ Chủ nhiệm Lý Phi Dương ra thì chỉ có Phó chủ nhiệm là y sư nhị phẩm, sau đó là mười y sư tam phẩm, trên căn bản chỉ là y sĩ nhất phẩm và nhị phẩm.
Bởi vì người của học viện đào tạo nhiều hơn, Giang Khương ở đây cũng gần một tiếng.
Sau đó đến ban Hậu cần.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!